Mọi người còn chưa hết sốc vì tuyên bố bắt đầu chiến tranh của Phụng Hậu thì lại bắt đầu lo lắng vì thứ vừa xuyên qua tầng mây. Đợi nói xuyên qua được một chút thì nhiều người lập tức nhận ra, thứ kia thực ra chính là một cái Hồn Tháp khác nữa.
Lúc này mọi người mới nhận ra một điều, chính là hai đầu của Hồn Tháp thực ra có thể ráp lại với nhau được. Chu Vũ thở dài, nàng thực sự không thích chuyện này chút nào cả, nghĩ tới Thiên Tiếu có ơn giúp gia đình mình trả thù nàng sửa soạn trong giới chỉ lấy ra một ít đồ.
“Các ngươi lấy mỗi người một phần đi, đây là bộ trang bị chuẩn bị cho chiến tranh ta đã tích trữ. Mỗi người lấy một phần đi, bên trong có tất cả mọi thứ cơ bản dùng được khi chiến tranh bắt đầu.”
Mười mấy phần tới tay mọi người, Thiên Tiếu có chút cảm động:
“Hay là học tỷ lấy lại đi, người chuẩn bị mười mấy phần đưa hết cho chúng ta thì ngươi không có đồ dự trữ thì phải làm sao.”
Chu Vũ bĩu môi:
“Chuẩn bị cho chiến tranh làm sao chỉ có mười mấy phần, ta chuẩn bị tới tận năm trăm phần, thế nên cứ thoải mái nhận đi.”
Nói xong nàng mở bao ra uống hết mấy loại đan dược bên trong, tay chân đều đeo thêm các loại bảo vật phòng thủ. Rất nhanh một phần đó chỉ còn lại cái bao không, một cái bao khác được nàng lấy ra đeo lên hông đề phòng tý không có thời gian lấy ra từ trong nhân không gian.
Ngay lúc này thì bất cứ ai cũng phải nể phục sự cẩn thận của nàng ta, đố ai nghĩ được chiến tranh có thể xảy ra. Kể cả nếu có thì chắc cũng chỉ là với các hành tình của Yêu Thú, tuy nhiên những thứ nàng chuẩn bị tất cả đều chỉ để dùng chiến đấu với đồng loại, người này thật sự quá là cẩn trọng.
Chu Vũ nghiêm túc nói:
“Khi hai Hồn Tháp kết nối thì chiến tranh lập tức bắt đầu, trường hợp tốt nhất là sẽ diễn ra đấu tướng. Còn hai trường hợp còn lại là vừa đấu tướng kết hợp với hỗn chiến, tạm hơn là chỉ hỗn chiến.”
Thiên Tiếu nhíu mày:
“Đấu tướng là sao?”
Chu Vũ nói:
“Đấu tướng là mỗi một đẳng cấp sẽ lấy ra người mạnh nhất để chiến đấu, đương nhiên sẽ phân từ Hồn Sư trở nên. Mỗi một đẳng cấp sẽ lấy ba người mạnh nhất trong Thiên Địa Bảng của chúng ta đấu với bọn họ.
Ta thấy nếu trường hợp này xảy ra sẽ là kết cục tốt nhất, bởi ta khá tự tin rằng ta ba người kia có thể chiến thắng bất cứ kẻ nào cùng đẳng cấp với họ. Ba người còn đủ điều kiện của Thủy Châu Đế Quốc chỉ là đồ ăn cho bọn họ mà thôi. “
Mọi người ngẩng đầu lên thì đã thấy La Hoàng, Cầm Vân Ca và một cô gái khác đang đứng ở trên không trung chờ sẵn. Bọn họ rõ ràng đang chuẩn bị cho cuộc chiến, Thiên Tiếu thấy Cầm Vân Ca nước mắt vẫn đang chảy, mặt thì lạnh như băng liền cảm thấy có điều chẳng lành.
Chu Vũ thì mỉm cười nói “
“Hóa ra là như thế, Thủy Châu muốn gây ra chiến tranh thì phải tạo ra cái cớ, hợp lý nhất ở đây là hai người quan trọng của hai quốc gia chết dưới tay nhau. Theo ta đoán đối phương hy sinh một người của Bạch gia bọn họ cũng là hoàng thân quốc thích, người đó cũng giết đi Bạch Hằng là vương phi.
Tuy người ngoài nhìn vào thì có thể cảm nhận rằng đây là chuyện nội bộ của Bạch gia, nhưng với thân phận của hai người thì cả hai quốc gia sẽ có cớ để khai chiến. Còn không thì khả năng xảy ra chiến tranh là không thể nào.” ×— QUẢNG CÁO —
Hóa ra Bạch Hằng đã chết, bỗng nhiên trong lòng Thiên Tiếu khá lẫn lộn, đầu tiên bởi vì kẻ thù hãm hại cha mẹ đã chết. Nhưng hắn biết Cầm Tử Nam và Cầm Vân Ca sẽ vô cùng buồn, hắn lại không muốn như thế, trong lòng hắn lúc này thật khó diễn tả.
Thiên Tiếu nhỏ giọng hỏi Chu Vũ:
“Tại sao học tỷ chắc chắn là Bạch Hằng chết chứ không phải người khác?”
Chu Vũ cười nói:
“Nếu một bên khai chiến vô lý chắc chắn sẽ bị nhiều quốc gia vây công, nếu Bạch Hằng và một người thuộc hoàng thân quốc thích Bạch gia chết, thì có lý rồi còn gì nữa. Thủy Châu Đế Quốc có lý là xử lý truyện nhà, thanh lý môn hộ, giết người của họ là sai. Thanh Long Đế Quốc chết một cái vương phi là quá đủ rồi, cả hai đều có lý do khai chiến.”
Thiên Tiếu hít một hơi thật sâu rồi hỏi:
“Nếu xảy ra hỗn chiến hoặc cả hai cùng một lúc thì học tỷ có lời khuyên gì không?”
Chu Vũ liếm môi:
“Giết càng nhiều càng tốt, với nàng lực của người với Băng Mị thì dư sức giết cả đám. Đây chính là cơ hội để thể hiện mình với Phụng Hậu, cứ mạnh tay để lập công, thưởng chắc hẳn sẽ vô cùng lớn.”
Thiên Tiếu nhìn nàng nhíu mày:
“Học tỷ có vẻ thích chiến tranh xảy ra nhỉ?”
Chu Vũ lắc đầu:
“Ngược lại, ta không thích, nhưng nếu là thứ ta đã có chuẩn bị thì tận dụng nó một cách tốt nhất thì tốt hơn. Không thể để những chuẩn bị của ta không thể thu hồi vốn, ta nói như vậy các ngươi có hiểu hay không?”
Bây giờ thì không còn gì để nói với nàng nữa rồi, chút nữa thôi chiến đấu sẽ nổ ra, Thiên Tiếu vẫn không hy vọng xảy ra hỗn chiến. Nếu như thế hắn rất khó can thiệp để bảo vệ người yếu hơn mình như Lý Nhã Kỳ và Dạ Nguyệt.
Đồng thời không thể biết được liệu những người như Chu Vũ có thể bảo vệ được bọn họ hay không. Dù sao bảo hắn đấu với Hồn Sư đã khó rồi, trận này còn có cả Hồn Vương và Hồn Hoàng thì đạn lạc thôi cũng đủ để hắn toi đời.
Thiên Tiếu khẽ giọng hỏi:
“Nếu ta trả giá để học tỷ bảo vệ chúng ta thì ngươi có đồng ý không?”
Chu Vũ mỉm cười:
“Đương nhiên là được, tuy nhiên ngươi liệu có thể bỏ ra cái gì khiến ta hứng thú không mới là vấn đề.”
×— QUẢNG CÁO —
Thiên Tiếu cắn môi:
“Ta sẽ cho học tỷ, năm mươi triệu điểm cống hiến.”
Chu Vũ suy tư một chút rồi gật đầu:
“Được thôi.”
Hắn còn chưa kịp mừng rỡ thì thấy bản thân đã xuất hiện ở một chỗ khác, cụ thể thì đây là một không gian chỉ có màu trắng. Ở phía xa xa hắn ta thấy một thanh niên chắp tay sau lung mỉm cười nhìn hắn, nụ cười gian xảo khiến người ta vừa nhìn đã biết đây là một kẻ không tốt lành gì.
Kẻ này lập tức đi vào trạng thái Yêu Biến, đôi chân biến mất hóa thành đuôi rắn, trên tay hắn hai thành xà kiếm trong rất nguy hiểm. Lần đầu Thiên Tiếu thấy người ta Yêu Biến mà mất đi một bộ phận nào đó, tu vi người này cũng kéo lên rất nhanh, trong chốc lát thôi đã là Hồn Sư rồi.
Nhất Thức Thị Giác Phong Ấn
Thanh niên kia lập tức ngẩn người ra, Thiên Tiếu nhanh chóng lấy hết những gì Chu Vũ đã chuẩn bị uống hết.
Tinh Không Bộ
Dùng tốc độ khủng khiếp hắn lao tới muốn đánh phủ đầu trước, đối phương hiện tại đã bị mù.
“Ầm”
Khi hắn đã tiếp cận rất gần thì người kia đột nhiên vung tay, một đòn này rất văng Thiên Tiếu qua một bên.
Người thanh niên kia mỉm cười nói:
“Ngươi thật thú vị, ta không nghĩ tới kẻ mình sẽ phải đấu là một người tu vi chỉ mới Hồn Đồ sơ kỳ. Tuy nhiên khi bị mù ta liền hiểu ngươi là một kẻ rất nguy hiểm, có điều hôm nay có lẽ ngươi không được may mắn cho lắm, nói cho ta biết ngươi biết gì về loài rắn.”
Thiên Tiếu là một người có hiểu biết, hắn thừa biết rắn không dùng mắt, thay vào đó chúng dùng lưỡi để ngửi. Điều này đồng nghĩa với việc hắn phải thi triển tới Tứ Thức mới có thể chiến thắng kẻ này một cách dễ dàng được.
Nhìn vào Bát Ma Hoán Linh trận một chút Thiên Tiếu lắc đầu, bây giờ không phải lúc để dùng. Chỉ còn cách cố gắng chiến thắng bằng Thất Cấm thôi.
Khi hắn còn đang suy nghĩ thì một tia gì đó bay tới, Thiên Tiếu vội vàng hóa Bán Yêu và kích hoạt Yêu Biến, dùng Tinh Không Bộ để di chuyển nhanh nhất có thể. Hắn nhìn về chỗ mình đứng khi nãy thì ở đó đã có một bãi độc đang ăn mòn nền đất, không suy nghĩ được nhiều thì những tia khác liên tục phun tới.
Kẻ này cực muốn tấn công từ xa để tiêu diệt hắn.