Vạn Biến Hồn Đế

Chương 278: Chương 278: Từ từ đã sư phụ




Thiên Tiếu lấy ra Vạn Biến, trong nháy mắt biến thành dao làm bếp, nguyên liệu gần như là đồ được tặng, mấy cái khác hắn đã có sẵn. Năng lượng được nhận nãy giờ bắt đầu phát huy tác dụng, phủ lên Vạn Biến khiến nó vô cùng sắc bén, lướt qua mặt bệ đá liền đứt ra một mảnh. Bệ đá vốn làm từ nguyên liệu đặc biệt, có thể dễ dàng chống lại công kích của Hồn Thần lại có thể dễ dàng bị cắt đứt khiến cho ai cũng kinh ngạc.

Động tác của hắn ta như nước chảy mây trôi, những nguyên liệu khó sơ chế cũng chỉ mất tích tắc. Trong lòng Thiên Tiếu cực kỳ phấn khích, nếu dùng cách thông thường để kiếm mấy cái nguyên liệu này thì biết tới bao giờ, không nghĩ tới lại vào tay dễ như vậy.

Khoảng nửa tiếng trôi qua thì đã có một nồi canh lớn xuất hiện, hắn ta múc nước ra mười mấy cái bát. Đóng gói cẩn thận cất vào bên trong giới chỉ, Hồ Nguyệt Hi lần đầu thấy đồ ăn thơm như vậy, nước bị múc đi hết khiến nàng khó hiểu.

Đây là đồ của nàng, Hồ Nguyệt Hi nhìn chằm chắm hắn rồi hỏi:

“Ngươi múc hết nước canh đi làm gì?”

Thiên Tiếu bình thản giải thích:

“Nước đó là nước đầu, còn chưa ngấm được bao nhiêu tinh chất, bên trong còn có một ít tạp chất. Chỉ có thể đã thành món thì ngài ăn vào có tác dụng gì, cứ nhìn đi liền hiểu.”

Từ giới chỉ lấy ra một chai nước lấy từ trong bí cảnh, đây Thánh Thủy Vạn Năm ngưng kết mà thành, hắn thu thấp được dưới đáy nước nơi xác của một vị thần vẫn lạc, Nước vừa vào được một chút thì mùi thơm đậm đặc bốc lên, Đan Vương và những vị trưởng lão khác đều phải tập trung nhìn qua.

Nước này tuy đang được nấu, nhưng lại không hề có dấu hiệu bốc hơi, chỉ có mùi thơm thoang thoảng hòa lẫn vào hơi nước tiếp xúc với khứu giác. Thiên Tiếu tay chỉ vào hư không, dùng ma pháp vẽ trận pháp, sức mạnh của Tử Linh Phá Nguyên Quyết biến toàn bộ năng lượng khổng lồ trong đồ ăn nhanh chóng tan ra, hòa vào trong nước canh.

Những nguồn năng lượng hòa vào nhau tạo ra một chất lỏng màu vàng ánh lên như hoàng kim, lại vài cái trận pháp tiếp tục được thi triển. Trong giới chỉ lại lấy ra mấy cái bát kia, lớp nước hoàng kim kia bị vớt ra đặt vào mỗi bát, có một vài cái được Thiên Tiếu cho nhiều hơn một chút.

Lượng nước trong những cái bát này chênh lệch cũng khá rõ rệt, lớp nước màu hoàng kim được vớt ra Thiên Tiếu lấy ra dược liệu bắt đầu luyện đan. Luyện đan không cần dùng đến lửa, Tử Linh Phá Nguyên Quyết phá vỡ kết cấu, Thiên Tiếu chỉ cần loại bỏ phần dư thừa ra.

Đan Thành

Quảng Cáo

Ngón tay hắn chỉ lên hư không, nguyên khí từ trong thân thể hóa thành dạng lỏng lơ lửng bên ngoài, tay hắn bắt đầu chuyển động. Nhanh chóng tạo ra một loại phù chú, năm viên đan dược bị tấm phù này áp chế lấy, bầu trời chia làm sáu, một lần duy nhất sáu cái Thiên Kiếp va chạm lẫn nhau.

Chúng liên tục va chạm kiềm chế lẫn nhau, Thiên Tiếu chỉ tay lên trời niệm pháp quyết, tay bóp ấn quyết.

“Dẫn Lôi”

Sấm chớp trên cao bắt đầu bổ xuống phía dưới, đánh thẳng vào Vạn Biến, chuyển thành từng luồng điện truyền vào trong nồi nấu thức ăn. Dẫn lôi kết thúc nước trong nồi trở nên trong suốt giống như nước tinh khiết, các nguyên liệu giống như trở lại lúc trước khi chế biến. Nếu không phải có mùi hương thanh nhã từ món ăn bọn họ tưởng nó là nước lã thật, tại sao có thứ nước canh lại trong đến vậy.

Thiên Tiếu dùng Vạn Biến khẽ chạm vào nước canh, đầu kiếm tụ lại những giọt nước nhỏ, mỗi chiếc bát lại được rỏ vào một giọt. Đóng gói kỹ càng mấy bát nước kia chất lại vào trong giới chỉ hắn liền bắt đầu thực hiện công đoạn cuối cùng, năm viên đan dược rơi vào trong nước lập tức tan biến không còn chút gì cả, phù chú cũng tan biến.

Cả một nồi nước hiện tại chỉ còn lại một bát tô nhỏ, trình bày đẹp đẽ xong Thiên Tiếu đặt trước mặt của Hồ Nguyệt Hi, nở nụ cười thật tươi:

“Ta luyện những cái khác chỉ để phụ trợ cho việc làm bếp, nghề chính của ta là đầu bếp, mời lão sư thưởng thức.”

Lấy ra một chiếc thìa ngọc đặt vào bát, hắn dùng ánh mắt mong chờ nhìn Hồ Nguyệt Hi. Nàng cũng đã sớm thèm rỏ rãi, thìa ngọc múc một muỗng nước canh. Khi múc lên nàng mới thấy được điều kỳ diệu, đồ ăn lẫn trong canh không nằm dưới đáy thìa, chúng lơ lửng ở chính giữa liên tục xoay tròn một cách chậm rãi.

Đưa thìa canh vào miệng, vừa chạm đầu lưỡi nó liền tan ngay lập tức, hương vị thanh nhã khiến cho cả người Hồ Nguyệt Hi đều thấy dễ nhàng. Đồ ăn vừa vào miệng thì có chút dai, nhai một cái liền cảm nhận được, nhưng nhai cái thứ hai nó lại mềm ra rồi tan ra, tạo ra hương vị dính chặt lấy từnh tế bào vị giác.

Hồ Nguyệt Hi lần đầu tiên ăn được thứ ngon như thế này, ăn chậm rãi đến ngụm cuối cùng thì dùng lại, chiếc bát bay tới chỗ Hỏa Lam Linh. Hai người từ bé tình như tỷ muội ruột thịt, có đồ tốt đương nhiên sẽ chia sẻ cho nhau, Hỏa Lam Linh cũng không ngại ngùng tiếp lấy, một muỗng nhanh chóng ăn xong.

||||| Truyện đề cử: Yêu Phải Tổng Tài Cuồng Chiếm Hữu |||||

Đan Vương ngồi bên cạnh nhỏ cả dãi, hắn thực sự muốn đi liếm bát, có điều chuyện mất mặt như vậy hắn vẫn chưa làm được. Hỏa Lam Linh dùng nguyên khí tụ hết nước trong bát lại kéo vào miệng mình, lúc này thì muốn liếm bát cũng không được nữa rồi. Cái nồi ở dưới thì còn khô hơn cả đá phơi dưới nắng cả năm.

Quảng Cáo

Hồ Nguyệt Hi chép miệng:

“Không có tác động gì tới tu vi của ta, tuy nhiên lại cực kỳ ngon, cũng xứng đáng mất công truyền năng lượng cho ngươi. Đợi tháng sau ta hồi phục hoàn toàn lại tới tìm ngươi ăn tiếp.”

Thiên Tiếu nghe nàng nói thì có chút không tin, đồ ăn này trong ghi chép của Băng Thần rõ ràng phải có tác động rất lớn lên người Tái Tạo Cảnh mới đúng. Không có tác động là thế nào, thế tinh chất của món ăn đi đâu hết rồi, chẳng thể nào hiểu được.

Trong lúc hai người tán dóc thì bầu trời của Nguyệt Thần Tinh bị che lấp hoàn toàn, không phải là một cái thiên kiếp do luyện đan hay luyện phù. Trên sân hiện tại đâu có ai luyện mấy thứ đó, cả đám đều xem Thiên Tiếu biểu diễn nãy giờ, đâu ai còn đủ tập trung để có thể làm tiếp việc của mình, kể cả có muốn thì áp lực xuất hiện bất thình lình của Thiên Kiếp cũng khiến họ thất bại.

Thình...thịch

Đột nhiên mọi người nghe được nhịp đập trái tim của ai đó.

Thình….thịch….thình…..thịch

Thiên Tiếu ngồi sát bên Hồ Nguyệt Hi muốn điếc hết cả tai, hắn vội vã lui ra ngoài, lúc này cả người nàng tỏa ra một luồng khí thế đáng sợ.

Hồ Nguyệt Hi vẻ mặt kinh ngạc, pha chút sợ hãi:

“Ta tấn thăng Hư Vô Cảnh rồi.”

Thiên Tiếu vỗ tay, vẻ mặt vui mừng:

Quảng Cáo

“Thế chứ, đồ ăn ta mất sức làm ra tại sao lại không có tác dụng gì. Nhưng hình như có cái gì đó không đúng. Chết cha, quên mất.”

Hồ Nguyệt Hi nhìn lên lôi kiếp đầy sợ hãi, nàng đã nhìn thấy tận sáu cái màu sắc của lôi điện, rất nhanh thôi sẽ đánh xuống.

Xoẹt….ầm

Tia chớp màu vàng đánh xuống, Hồ Nguyệt Hi không kịp chuẩn bị lãnh trọn, cả người nàng cháy đen toát ra mùi thịt nướng. Cả người nàng đều muốn mê mang, nhưng khát vọng cầu sinh khiến nàng nhanh chóng bật dậy, lấy pháp bảo ra chuẩn bị cho tia chớp thứ hai, tuy nhiên khả năng bị thương vẫn rất cao. Hoàng Sắc Lôi Kiếp nàng tiếp qua vài lần, thương tích lần này vẫn nhẹ hơn những lần khác.

Xoẹt….ầm

Lần này một tia chớp màu xanh du đánh xuống, Lam Sắc Lôi Kiếp rơi đến đỉnh đầu của nàng thì bị bảo vật chặn lại. Khang Lôi Ô thật sự rất hữu dụng, nhưng nó chỉ chịu được đến Xích Sắc Lôi Kiếp là hết cỡ rồi.

Xoẹt….ầm

Liên tục hai màu sắc khác của Thiên Kiếm lần lượt đánh xuống, đúng như nàng dự đoán, Xích Sắc Lôi Kiếp phá tan. Ngân Sắc Lôi Kiếp và Kim Sắc Lôi Kiếp nàng chưa từng đón thử, chỉ nghe qua người ở Thượng cấp vi diện mới gặp phải, sao nàng lại xui xẻo vậy, chẳng lẽ thiên phú nàng quá mạnh.

“Sư phụ, ngươi chưa thể phi thăng lúc này được.”

Trong khi nàng cũng muốn quỳ xuống vì áp lực của Thiên Đạo thì không biết từ khi nào Thiên Tiếu đã tới trước mặt nàng. Nhìn dáng vẻ thong dong của hắn nàng thật không thể tin được.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.