Cả người con gái khoác lên mình chiếc áo choàng đen của nam nhân, trên tay cầm ô, bước chân nhẹ nhàng, tựa như bùn đất và sự hối hả nhộn nhịp của cơn mưa đang ào ạt kéo đến vẫn chưa vấy bẩn được nàng, vẻ mặt nàng không chút gợn sóng. Trong màn mưa tối đen này, nàng như thể chia cắt toàn bộ tầng tầng lớp lớp bóng tối, mở ra một buổi sáng tinh mơ, tựa như một cô gái đang cầm lá hái sen ở quê nhà.
Vài người hán tử nhìn nhau, thận trọng đi đến gần Bắc Đường Yêu đang nằm im lỉm trên nền đất.
Có người đang nâng đao chém xuống, thời điểm cây đao ấy sắp sửa rơi vào người của Bắc Đường Yêu, Ngu Vãn Ca đã cau mày lại, còn Bắc Đường Yêu thì chợt mỉm cười.
Trái tim của nàng chợt thắt lại, mau chóng thúc giục toàn bộ nội lực ít ỏi đã được tích tụ trong suốt thời gian qua, đem chiếc ô trong tay mạnh mẽ đập vào cổ tay của tên hán tử kia, đồng tử của hắn đột ngột co lại, rồi dần dần rơi xuống đất cùng với chiếc ô của nàng.
Bắc Đường Yêu nhìn nàng bay vọt tới, khóe miệng chậm rãi cong lên, Vãn Vãn, nàng nhìn xem, nàng vẫn luôn quan tâm đến ta. Cho dù, trong mắt nàng, ta chỉ là một thứ chỉ có thể cho nàng lợi dụng, đúng không.
Ngu Vãn Ca đỡ người nam tử từ trên mặt đất lên, cố nén lại cơn tức giận ở trong lòng, bước qua một vài xác chết ở trên mặt đất, rồi mang hắn rời đi.
Trở lại phòng, nhìn thấy dấu vết bầm tím trên người hắn, nàng biết, hắn đã bị lăng nhục.
Haizz, nàng vẫn luôn lặng lẽ, im lặng, nhẫn nhục chờ đợi đến một ngày báo được mối hận thù trong lòng. Còn hắn, cái tên yêu tinh này, vậy mà, hết lần này đến lần khác, vẫn luôn thích làm việc ẩu tả, không chịu nhẫn nhịn.
Đun sôi một ít nước nóng, nàng cũng không thèm quan tâm đến vết thương trên người hắn, liền mang hắn nhét vào thùng tắm.
Vốn định rời đi, nhưng nhìn thấy khuôn mặt tái nhợt và vẻ mặt đau đớn thống khổ của hắn, cuối cùng nàng vẫn ở lại cẩn thận lau rửa cho hắn ta.
Một giọt nước lướt qua khuôn mặt của Bắc Đường Yêu, không biết là nước mắt hay là nước nóng đang chảy ra, nhưng khóe miệng của hắn thì lại gợi lên một vòng cung nhàn nhạt.
Đem hắn đỡ xuống giường, nhưng lại phát hiện thân nhiệt của hắn cao khủng khiếp, nhìn vết thương trên người hắn, nàng không khỏi nhíu mày.
Nàng cũng không hỏi gì, duỗi ngón tay ra, nhẹ nhàng vuốt ve những vết bầm tím trên người hắn, nhưng không ngờ đến, hắn vậy mà lại né tránh, cũng không thèm nhìn nàng một cái, chỉ nói: “Bẩn.”