Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 625: Chương 625: Ba vị Vũ Hoàng. (2)




Chương 624: Ba vị Vũ Hoàng. (2)

Lý Vân Tiêu vội nói:

- Không thể! Hiện tại thân phận của Thiên Nhất Các không cho bại lộ, khoảng thời gian này ta đơn độc ở bên ngoài, ngươi có tin tức liền đến khách sạn tìm ta.

Hắn lưu một cái địa chỉ, hai người lại đơn giản giao lưu mấy lần, liền từng người tách ra.

Lý Vân Tiêu tìm một khách sạn ở lại, không nghĩ tới tình thế Thành Nam so với mình dự tính còn muốn phức tạp. Xem ra Đường Kiếp xuất hiện, ngoại trừ Thiên Nhất Các ra, còn gây nên không ít thế lực chú ý. Vào lúc này mấu chốt nhất chính là nhận rõ tình thế, bằng không một mạch vọt vào sẽ trở thành bia đỡ đạn.

Đặc biệt gặp phải Vũ Văn Cao, quả thực chính là dĩa bánh từ trên trời rớt xuống, nguyên bản là muốn tới giết mình, hiện tại trở thành một sự giúp đỡ lớn. Lấy thực lực của Vũ Văn Cao, ở trong Thành nam này, cũng coi như là cao thủ hàng đầu. Huống hồ những người kia tuy biến thái, nhưng đều là sát thủ, thực lực hơn xa đồng cấp, đồng thời am hiểu nhất là làm việc trong bóng tối.

Hiện tại hắn cái gì cũng không cần quản, chỉ cần lẳng lặng chờ tin tức liền được.

Vừa tĩnh tâm, đang định tu luyện một phen, đột nhiên mi tâm hơi nhíu, liền cảm thấy vài cỗ sức mạnh mạnh mẽ hướng hắn áp sát.

Tổng cộng ba người, tu vi đều là Vũ Hoàng, nhưng đẳng cấp không cao. Ba người đều là nhất tinh Vũ Hoàng, tựa hồ là cảm thấy hắn dễ ức hiếp, cũng không ẩn dấu thân hình, nghênh ngang xuất hiện ở trong phòng. Từng cái từng cái cười lạnh theo dõi hắn.

Lý Vân Tiêu nhìn ba người này thần thái cao cao tại thượng, cảm thấy hết sức buồn cười nói:

- Ba vị không gõ cửa liền xông vào như vậy, lẽ nào không chú ý hình tượng bang phái của mình chút nào?

Ba người nghe nói như thế đều sững sờ, vốn cho rằng đối phương nhất định sẽ cảnh giác, không nghĩ tới dáng vẻ hoàn toàn không để ý lắm, một người cầm đầu cau mày nói:

- Ngươi là người nào?

Lần này đến phiên Lý Vân Tiêu ngạc nhiên, vốn cho rằng nếu tìm tới, khẳng định là nhận thức mình, hắn cười khổ nói:

- Ba vị không nhận ra ta, tìm ta có chuyện gì? Các ngươi là ai?

Một vị nam tử bên trái trên mặt lướt qua vẻ giận dữ, quát lên:

- Phí lời cái gì, hỏi ngươi cái gì ngươi trả lời cái đó, bằng không sẽ cho ngươi đẹp đẽ!

Hắn vì chứng minh mình có thể làm cho Lý Vân Tiêu đẹp đẽ, khí thế nhất tinh Vũ Hoàng trong nháy mắt bộc phát ra, ép tới, trên mặt hiện ra một tia lãnh ngạo, thật giống như đang nói nhìn ngươi chịu được hay không.

Lý Vân Tiêu không còn gì để nói, cười khổ nói:

- Được rồi, ba vị có gì cứ hỏi.

Nam tử dẫn đầu kia mới nói:

- Ngươi là ai? Mới vừa rồi vị cường giả cùng ngươi tách ra kia là người nào, các ngươi đến Khinh Ca Sâm Lâm mục đích là cái gì?

Lý Vân Tiêu nghĩ nghĩ nói:

- Người kia là một sát thủ, đến Khinh Ca Sâm Lâm chính là vì giết ta. Còn ta, là đội trưởng đội thứ tám của Dong Binh đoàn.

- Ngươi là người của Dong Binh đoàn?

Ba người giật mình, người bên trái kia cả giận nói:

- Nói bậy! Đội trưởng Dong Binh đoàn, thực lực chí ít cũng là Vũ Hoàng đỉnh cao, ngươi chỉ là Vũ Vương đỉnh cao, làm thống lĩnh cũng không đủ tư cách, ngươi khi chúng ta dễ lừa a! Không cho ngươi nếm mùi đau khổ, ngươi là sẽ không nói thật rồi!

Hắn đột nhiên tăng mạnh uy thế trên người mình, mạnh mẽ đánh vào trên người Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu chỉ cảm thấy giống như có một cơn gió thổi tới, kéo dài đặt ở trên người mình, vẫn rất thoải mái. Hắn cười khổ nói:

- Nói thật các ngươi lại không tin, không biết ba vị là người nào? Có thể tiết lộ hay không? Mọi người thẳng thắn nói chuyện.

Người bên phải kia cảm thấy có một tia quái lạ nói:

- Người này có gì đó quái lạ, ở dưới uy thế của Vũ Hoàng dĩ nhiên giống như không có chuyện gì!

Người bên trái kia cũng phát hiện, hơn nữa đã sớm phát hiện, nhưng lại không tiện nói ra, vẫn tăng mạnh uy thế của mình, đã đến trình độ lớn nhất, nhưng Lý Vân Tiêu lại đánh cái ha ha, tựa hồ này rất bình thường.

Nam nhân chính giữa đột nhiên dâng lên một loại dự cảm xấu, sắc mặt phát lạnh nói:

- Ngươi đã không nói thật, vậy thì không cần thiết nói nữa. Ngươi biết chúng ta tồn tại, nhất định phải bảo thủ bí mật mới được, mà chỉ có người chết mới có thể bảo thủ bí mật!

Ba người đột nhiên chuyển động, đang muốn xuất thủ, nhưng nhìn thấy trong tay Lý Vân Tiêu không biết khi nào xuất hiện một cái Cổ Chung, hắn vỗ một cái, tiếng chung vang vọng.

Coong!

Sóng âm khuếch tán ra, ba người trong nháy mắt cảm thấy đầu óc vù vù, ngắn ngủi mất đi ý thức, tuy rằng rất nhanh liền khôi phục lại, nhưng phát hiện mình đã không ở trong phòng, mà là xuất hiện ở dưới một bầu trời trong xanh.

- Chi! Chuyện gì xảy ra? Đây là nơi nào?

Ba người đều kinh hãi, bọn họ rất nhanh nhìn thấy Lý Vân Tiêu cười tủm tỉm đứng trên không trung ở trước mặt bọn họ, tuy rằng không hiểu chuyện gì xảy ra, nhưng lại có một loại dự cảm xấu.

Rất nhanh, ba người liền mất đi sức chiến đấu, máu tươi đầm đìa nằm trên đất, từng cái từng cái trong mắt lộ ra vẻ sợ hãi.

Một tên nam tử hoảng sợ nói:

- Ta hiểu rồi, nơi này là trong Cửu Thiên đỉnh! Chẳng lẽ ngươi là Tứ Cực môn Đường Kiếp? Làm sao có thể, ngươi rõ ràng không có Âm đỉnh, làm sao có khả năng đạt được Cửu Thiên đỉnh, hơn nữa ngươi không có vật kia, làm sao có thể tự mình luyện hóa!

Hai gã nam tử khác vừa nghe, đồng thời ngớ ra, quan sát không gian vô tận bốn phía, lại nghĩ tới thủ đoạn quỷ thần khó lường vừa nãy của Lý Vân Tiêu, hầu như chỉ là nhấc tay, ba người liền triệt để hỏng mất.

Trong lòng Lý Vân Tiêu hơi động, cười cười từ trong hư không đi xuống nói:

- Xem ra các ngươi cũng có chút kiến thức, không để cho các ngươi đi vào không a. Trước tiên nói về lai lịch của các ngươi đi.

Nam tử dẫn đầu kia vẻ mặt cụt hứng, khí thế cực kỳ uể oải xuống, chán nản nói:

- Ngươi đã chiếm được Cửu Thiên đỉnh, còn có cái gì để nói, muốn giết muốn chém tùy ngươi.

Lý Vân Tiêu cười ha ha nói:

- Ta sẽ không giết các ngươi, nam tử mới vừa rồi cùng ta tách ra kia, nói vậy các ngươi cũng theo dõi rất lâu đi. Hắn có ham muốn kỳ lạ, không biết các ngươi có rõ ràng không?

Ba người vừa nghe, nhất thời cả người run cầm cập, mỗi một người đều lộ ra vẻ oán độc.

Một người trong đó run rẩy nói:

- Ngươi, ngươi không thể đối với chúng ta như vậy, ngươi cái ác ma này!

Lý Vân Tiêu lạnh lùng theo dõi hắn, hừ nói:

- Ngươi nói không thể liền không thể sao? Ngươi tính là thứ gì? Cho các ngươi thời gian ba cái hô hấp cân nhắc, nếu không ta liền để người kia đến thẩm vấn các ngươi. Hắn cũng không có nóng tính như ta, hắn đối với nam nhân luôn luôn rất ôn nhu.

Ba người run cầm cập, Vũ Văn Cao vẫn luôn ở dưới giám thị của bọn hắn, tự nhiên rõ ràng hắn ham mê, sắc mặt hết sức trắng bệch.

- Ta, ta nói, ngươi tuyệt đối đừng để người kia tới đối phó chúng ta!

Ý chí người cầm đầu kia rốt cục sụp đổ, chán nản nói:

- Chúng ta là người của Thánh Hỏa điện.

- Thánh Hỏa điện?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.