Nam tử kinh ngạc nói:
Sao vậy, ngươi bế quan xong rồi?
Hắc bào nhân hừ lạnh nói:
Có ngươi làm ầm ĩ, ta làm sao bế quan?
Nam tử cười nói:
Ta chỉ lẩm bẩm mà thôi, quan hệ gì tới ngươi?
Hắc bào nhân cười lạnh:
Ngươi không lấy được chủ ý, đang cầu xin ta đi.
Nam tử hừ nói:
Chuyện cười! Đối phó một đám con kiến, ta còn cần ngươi nghĩ kế hay sao?
Nga?
Hắc bào nhân cười lạnh đi vài bước, xuy nói:
Vậy ngươi muốn quyết sách như thế nào đây?
Nam tử làm thủ thế cắt ngang, lạnh giọng nói:
Đương nhiên là giết hết, còn cần nghĩ sao?
Ân, giết hết tất cả, đích thật là không sai đâu.
Hắc bào nhân cười lạnh hỏi:
Vậy tính toán làm sao giết đây? Trực tiếp xông lên trước?
Nam tử cười lạnh nói:
Bổn tọa là thân phận gì? Còn xông lên trước? Chờ bọn hắn đi tìm cái chết!
Hắc bào nhân hỏi:
Giết bên ngoài Thánh Ma điện này sao?
Nam tử hỏi lại:
Tại sao không thể?
Vừa nói xong liền nhíu mày, tựa hồ ý thức được cái gì, trầm mặc một thoáng, giọng nói mềm hơn rất nhiều:
Vậy ngươi cảm thấy nên làm như thế nào?
Hắc bào nhân cười nói:
Không phải ngươi đã có định đoạt sao?
Nam tử cả giận nói:
Thích nói thì nói, không nói thì về đi! Bổn tọa không thời gian nói chuyện tào lao với ngươi!
Hắc bào nhân cười lạnh đi tới trước người nam tử, nói:
Ngăn định ngay trước Thánh Ma điện không được, ta và ngươi có thể liên thủ làm ra một đấu thú trường siêu cấp.
Đấu thú trường siêu cấp?
Trong mắt nam tử lóe tinh quang, nói:
Ý ngươi là nói “Khốn” mà Thánh Ma thế gia thi triển đại thần thông chế tạo cho đệ tử lịch lãm?
Hắc bào nhân gật đầu cười nói:
Đúng vậy! Chính là “Khốn”, cũng chính là “Tử” địa dành cho đại quân trung ương địa giới, dùng làm thí luyện ma chướng của họ…
Đôi mắt nam tử sáng ngời, nói:
Thái Cổ hung ma?
Hắc bào nhân cười hắc hắc, nói:
Lối đi kia cũng không phải không công đả thông, hao phí bao nhiêu tư bản nhân lực vật lực của chúng ta mới liên hợp toàn bộ Thánh Ma thế gia xây dựng được không gian thông đạo củng cố như vậy. Nhờ thế có thể đem Thái Cổ hung ma không ngừng chuyển vận tới đấu thú trường siêu cấp, làm cho bọn hắn từ từ chơi đùa.
Kế này rất hay! Cứ làm như thế!
Nam tử vỗ tay mừng rỡ nói.
Hắc bào nhân nói:
Việc này không nên chậm trễ, chúng ta phải đi đem toàn bộ tiết điểm không gian xung quanh chuyển dời qua đấu thú trường siêu cấp, xem như làm phần mộ cho bọn hắn.
Hai người lập tức hóa thành độn quang chợt lóe biến mất trong điện.
Mấy tháng sau, bên ngoài trung ương địa giới, bên trong một sơn mạch cách xa vạn dặm.
Bầu trời trong xanh đột nhiên tối xuống, giống như thiên cẩu nuốt mặt trời, đột ngột không điềm báo trước.
Không gian biến thành hoảng hốt, sau đó lại bắt đầu xoay tròn, toàn bộ ma khí xung quanh bị cắn nuốt, không gian mấy ngàn trượng giống như đang bị áp súc.
Oanh long!
Rốt cục bị áp súc tới mức tận cùng, lực lượng cường đại nổ tung, một đạo ma quang mãnh liệt từ trong bắn ra, rơi xuống mặt đất.
Oanh long!
Trong núi vang lên tiếng nổ thật lớn, trực tiếp tạc bằng đỉnh núi cao mấy trăm trượng, xuất hiện mảnh đất cơ hồ như bằng phẳng.
Sau khi ma quang tán đi, bên trong xuất hiện hơn mười thân ảnh, sắc mặt cổ quái đánh giá bốn phía.
Nơi này là Cổ vực sao? Sao lại là một tòa sơn mạch?
Chính là nhóm người Lý Vân Tiêu vừa truyền tống tới đây, bởi vì nhân số đông đảo nên họ phân thành nhiều nhóm, mà nhóm của họ là nhóm đầu tiên.
Sắc mặt Viện khẽ biến, thật khó xem:
Nguy rồi, tựa hồ đi sai địa phương!
Tranh cũng cau chặt mày nói:
Trước khi ra khỏi thông đạo ta cũng cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng không ngờ thật sự sai lầm rồi, làm sao bây giờ?
Mấy người còn lại vừa nghe liền đưa mắt nhìn nhau, không có chủ ý.
Lý Vân Tiêu quan sát bốn phía, nói:
Kỳ quái, vùng núi này có chút cổ quái. Nhưng không cần lo lắng quá mức, cho dù truyền tống lệch lạc nhưng đây đúng là địa giới Cổ vực.
Viện kinh ngạc nói:
Sao ngươi có thể xác định?
Lý Vân Tiêu cười nói:
Loại sự tình này làm sao xác định? Ta đoán!
Sắc mặt Viện lập tức băng lạnh xuống, chuyện lớn như vậy mà Lý Vân Tiêu còn có thể nói giỡn.
Tranh vội nói:
Lý đại nhân, ngươi thật sự xác định sao? Việc này không thể nói đùa!
Lý Vân Tiêu nói:
Làm sao có chuyện gì có thể xác định trăm phần trăm? Ta lại chưa từng tới Cổ vực. Bất quá khu vực này tựa hồ bị người động tay chân, chư vị cẩn thận một chút.
Tranh lặng người đánh giá xung quanh, nói:
Sao nhìn ra được bị động tay chân? Tựa hồ chỉ là một sơn mạch bình thường mà thôi.
Lý Vân Tiêu nói:
Núi non thì không thành vấn đề, nhưng không gian nơi này…
Hắn dùng thần thức càn quét khắp nơi, vẻ mặt thập phần cổ quái:
Nhưng không gian tiết điểm nơi này không khỏi quá nhiều rồi đi? Thật giống như có người cố ý di chuyển không gian tiết điểm.
Di chuyển không gian tiết điểm?
Mọi người chưa từng nghe qua lời này, đều cảm thấy được kỳ quái.
Nguyệt nói:
Ý của Lý đại nhân là có người cố ý đem toàn bộ điểm rơi bên cạnh truyền tống trận di chuyển qua đây, chính là vì muốn chúng ta rớt xuống đây sao?
Lý Vân Tiêu cười nói:
Vẫn là Nguyệt thông minh, có phải hay không thật không dễ xác định. Nhưng không gian tiết điểm nơi đây thật sự là quá nhiều, ta xem chừng hẳn là không giả.
Tranh cũng đã nghe rõ, nói:
Nếu thật là như vậy, có thể chứng minh nơi này là Cổ vực, hơn nữa bọn hắn cũng đã chuẩn bị nghênh đón chúng ta?
Lý Vân Tiêu nói:
Điều kiện tiên quyết là suy đoán của ta đúng.
Tranh ngẩng đầu nhìn lên không trung, có chút lo lắng nói:
Hi vọng là đúng, cho dù rơi vào cạm bẫy của đối phương vẫn tốt hơn đi nhầm địa phương.
Thái Cổ hung vực vô cùng rộng lớn, thậm chí còn không có bản đồ, chỉ nhờ tinh tú xác định vị trí. Nếu đi sai phương vị, chỉ sợ vài năm cũng chưa thể đi ra ngoài.
Hơn nữa phía sau còn có đại quân không ngừng được truyền tống tới đây.
Sắc mặt Viện vừa động, trong mắt lóe hàn quang, nói:
Có lẽ ngươi đã đoán đúng.
Mọi người sửng sốt nhìn theo ánh mắt của nàng, chỉ thấy trên ngọn núi xa xa có điểm đen bay nhanh tới.
Theo điểm đen tới gần, không ngừng biến lớn, đồng tử Lý Vân Tiêu co rụt lại, nói:
Thái Cổ hung ma!
Mọi người giật mình, lập tức đề phòng.
Tranh cười to nói:
Ha ha, quả nhiên là Thái Cổ hung ma, như vậy vị trí cũng không sai lầm. Mặc dù Cổ vực nằm trong Thái Cổ hung vực, nhưng khoảng cách với chỗ Hung Ma kém khá xa. Hẳn là đúng như suy đoán của Lý đại nhân, bọn hắn bày cạm bẫy cho chúng ta chui vào. Tuy không biết có nguy hiểm gì, nhưng còn tốt hơn đi sai địa phương.
Lý Vân Tiêu thản nhiên nói:
Hi vọng được lạc quan như lời ngươi nói đi.
Đám Thái Cổ hung ma chỉ có hơn mười đầu, chiều cao ba bốn mươi trượng, nhìn qua như người khổng lồ từ trên trời giáng xuống.
Ma tộc hai bộ tuy khẩn trương, nhưng không bối rối, dù sao người cực mạnh của hai bộ đều đang tụ tập ở đây.
Hơn mười Hung Ma hạ xuống, ánh mắt đảo qua mọi người, lập tức gào thét lao tới, ma yên cuồn cuộn. —————