Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1681: Chương 1681: Chiến hạm cửu giai. (1)




Chương 1680: Chiến hạm cửu giai. (1)

Trong lòng của hắn đột nhiên hiện lên một ý niệm, chẳng lẽ gia tộc còn phái cường giả khác đi theo mình sao?

Nghĩ tới đây, trong lòng vừa mừng vừa sợ, mừng chính là không cần e ngại Lý Vân Tiêu nữa, sợ chính là mình vô năng như vậy rơi vào trong mắt cường giả trong gia tộc, không biết sau khi truyền về sẽ có ảnh hưởng thế nào đến mình nữa.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu đột biến, loại không gian trói buộc chi thuật này so với trực tiếp trấn áp không gian còn khó chơi hơn nhiều, thường nói chí cương dễ gãy, duy nhu trường tồn

Hắn tay giơ lên, Giới Thần Bi chậm rãi bay ra, trực tiếp hóa thành một đạo quang mang phá không mà lên, bay lên không trung vạn mét, không ngừng hiện lên đinh ốc xoay tròn, hình thể càng lúc càng lớn, ép tới trên chiến hạm cửu giai kia.

Đó là huyền khí gì? Có thể giãy giụa được trói buộc không gian của chiến hạm ?

Bắc Minh Lai Phong lắp bắp kinh hãi, hắn rất rõ sự lợi hãi của trói buộc không gian, mặc dù là Võ Đế cao giai bị quấn lấy cũng khó có thể giãy giụa, dù dùng huyền khí cực kỳ lợi hại bổ ra một cái khe, cũng có thể lập tức khép lại, cơ hồ là trói buộc chi thuật khó giải.

Nhưng thế giới chi lực trên Giới Thần Bi trực tiếp thôn phệ các loại lực lượng, phản đối giả đổ, trói buộc không gian kia dưới thế giới chi lực cũng có thể phá vỡ một cách dễ dàng.

Hình thể Giới Thần Bi càng lúc càng lớn, rơi càng lúc càng nhanh hơn.

“Ầm ầm”

Bạch sắc quang mang rốt cục đâm vào trên phòng ngự của chiến hạm, không ngừng cắn nuốt lực phòng ngự, hơn nữa Giới Thần Bi còn đang không ngừng biến lớn, tựa hồ không phục hình thể của chiến hạm.

Tim Bắc Minh Lai Phong đập mạnh một cú, hoảng sợ cơ hồ ngốc trệ, trơ mắt nhìn phòng ngự của chiến hạm bị phá vỡ, thân bia rơi xuống dưới.

Giờ phút này chiến hạm cửu giai bắt đầu trở nên mờ đi, dần thoát ly khỏi phương Thiên Địa này, đúng là mở ra Bước Nhảy Không Gian, muốn né tránh Giới Thần Bi oanh kích.

“Ầm ầm”

Ngay khi chiến hạm cửu giai trở nên hư ảo, Giới Thần Bi rốt cục rơi xuống, cũng không xuyên qua chiến hạm rơi xuống đại địa như mọi người tưởng, mà mạnh mẽ đánh lên chiến hạm, chấn ra tiếng nổ vang kinh thiên.

Toàn bộ chiến hạm cửu giai cự chiến trên trời cao, thân hạm hư ảo lần nữa ngưng thực, không ngừng thi triển ra Bước Nhảy Không Gian, muốn thoát khỏi Giới Thần Bi đang ép phía trên, nhưng lại không làm nên chuyện gì, giống như con ve bị bọ ngựa kìm lấy vậy, như thế nào cũng không thể tránh ra.

Tại sao có thể như vậy?

Tất cả mọi người như phát mộng, chiến hạm cửu giai tuy rằng không ít người là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng lời đồn về loại chiến hạm chung cực này đã nghe qua nhiều, không chỉ có công kích rất mạnh, hơn nữa phòng ngự kinh người, nhưng hiện giờ xem ra lại bị một kiện huyền khí dễ dàng ngăn chận không thể thoát thân, tựa hồ kém lời đồn quá xa đi.

Dừng tay.

Đột nhiên trong chiến hạm truyền đến một tiếng rống to, sau đó một đạo quang mang lao ra, một cổ lực lượng rất mạnh ngưng tụ trước thân bia, hóa thành một chỉ cái cự chưởng kinh thiên đánh tới Giới Thần Bi

“Rầm rầm rầm oanh”

Từng đạo năng lượng rung trời mà lên, toàn bộ bầu trời đều là gợn sóng nhộn nhào lan ra, tất cả mọi người đều cảm thấy thất điên bát đảo, trong ngũ tạng lục phủ cực kỳ khó chịu.

Bắc Minh Lai Phong thấy rõ thân ảnh xuất thủ kia, trong nội tâm cả kinh, thất thanh nói:

Kháng Thiên trưởng lão!

Đạo nhân ảnh kia dĩ nhiên là Bắc Minh Kháng Thiên, trưởng lão lúc trước mang hắn đi thành Hồng Nguyệt tham gia luận võ chọn rể.

Bắc Minh Lai Phong trong lòng tràn đầy tư vị nói không nên lời, chiến hạm cửu giai cực kỳ cực lớn, không gian bên trong quá nhiều, ẩn dấu những người nào hắn cũng căn bản không biết, nếu mình có thể thuận buồm xuôi gió, sợ rằng Bắc Minh Kháng Thiên từ đầu đến cuối cũng sẽ không xuất hiện.

Giờ phút này Bắc Minh Kháng Thiên cũng cực kỳ phiền muộn, trước kia căn bản không để Giới Thần Bi vào mắt, cho rằng chẳng qua chỉ là một kiện huyền khí trọng lực mà thôi, ở trước mặt chiến hạm cửu giai căn bản là không đáng nhắc tới.

Nhưng sau khi đánh xuống, hắn mới phát hiện mình đã sai mười phần, không chỉ Bước Nhảy Không Gian hoàn toàn không có hiệu quả với thứ này, hơn nữa lấy sự cường hãn của chiến hạm cũng dần dần chống đỡ không chống đỡ nổi nữa, nếu trọng lực của thứ này cứ không ngừng gia tăng thì dù cả chiến hạm không bị ép thành hai đoạn, cũng sẽ rơi xuống tan thành, nếu vậy thật sự quá chê cười rồi.

Từ khi chiến hạm cửu giai ra đời đến nay, còn chưa từng nghe qua chuyện nó bị một kiện huyền khí trực tiếp đè sập, nếu chuyện này xảy ra trên người Bắc Minh thế gia, không chỉ sẽ biến thành trò cười cho thiên hạ, mà mình với tư cách là người bí mật giám thị Bắc Minh Lai Phong cũng khó thoát khỏi tội trạng.

Cho nên ngay khi phát hiện không đúng hắn liền trực tiếp vọt ra, điên cuồng công kích tới Giới Thần Bi kia. Khiến lòng hắn hoảng sợ chính là, huyền khí này dưới công kích sóng to gió lớn của mình vậy mà không chút tổn hại. Mình chính là cường giả Võ Đế bát tinh đỉnh phong a, cách võ đạo đỉnh phong, Cửu Tinh chi cảnh cũng chỉ có một bước ngắn thôi.

Lý Vân Tiêu cũng cảm thấy đại chấn, đồng tử đột nhiên co lại.

Nháy mắt khi Bắc Minh Kháng Thiên xuất hiện hắn đã thầm nghĩ không tốt, Giới Thần Bi cùng hắn tâm thần tương liên, dưới công kích như cuồng phong mưa rào kia căn bản đã sắp không chống đỡ nổi nữa, hắn vội vàng một tay bấm niệm pháp quyết, tâm niệm vừa động, Giới Thần Bi kia lập tức bay lên, cấp tốc hóa thành lưu tinh bay về trong cơ thể hắn.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu thoáng cái tái nhợt, vội vàng điều tức một chút, toàn bộ tinh thần đều cảnh giác.

Theo Giới Thần Bi rời đi, chiến hạm kia rốt cục đình chỉ lắc lư, tiếp tục im im lặng lặng huyền ở phía trên, bất quá trên đó chớp động bóng người, bay tới bay lui, tựa hồ đang bắt đầu chữa trị chỗ tổn hại.

Bắc Minh Kháng Thiên từ trên chiến hạm bay thấp xuống, trực tiếp xuất hiện ở trước mặt Lý Vân Tiêu, hai con ngươi lạnh băng theo dõi hắn.

Lý Vân Tiêu trong nội tâm trầm xuống, dưới khí thế của đối phương hắn không nhịn được lùi lại mấy bước, bảo trì một khoảng cách an toàn.

Bắc Minh Trạch đáng chết kia đã khiến nguyên khí hắn tổn hao nhiều, căn bản không có khả năng lại đánh một trận với Bắc Minh Kháng Thiên, giờ phút này ở trước mặt Võ Đế bát tinh đỉnh phong, có thể chạy thoát hay không cũng đã là vấn đề

Sau lưng bọn người Liêu Dương Băng cũng khẩn trương vạn phần, đặc biệt là Liêu Dương Băng, hắn âm thầm hối hận mình đã đặt sai cửa, có cao thủ như thế ở đây, Lý Vân Tiêu hôm nay tuyệt không thể nào lật bàn được.

Ngươi vậy mà đã là Võ Đế nhị tinh rồi.

Bắc Minh Kháng Thiên ngưng mắt nhìn hắn hồi lâu, mở miệng nói ra câu đầu tiên.

Lý Vân Tiêu khiêm tốn nói:

Đâu có, so với Kháng Thiên trưởng lão bát tinh đỉnh phong vẫn còn kém rất nhiều.

“Hừ”

Bắc Minh Kháng Thiên trùng trùng điệp điệp hừ một tiếng, lời Lý Vân Tiêu rơi vào tai hắn cảm thấy rất là khó chịu, hắn lạnh giọng nói:

Ngươi đang châm chọc ta sao?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.