Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3009: Chương 3009: Chuyện hồng thạch




Trong mắt Kỳ Thắng Phong mang theo vui vẻ, nhìn qua Lý Vân Tiêu, nói:

Ngươi cảm thấy thế nào?

Trong mắt Lý Vân Tiêu có phù văn chớp động vài lần, thay đổi liên tục, làm người ta cảm giác nhìn không thấu, mặc dù Kỳ Thắng Phong cũng phải thất kinh.

Lý Vân Tiêu thu liễm đồng thuật, cười nói:

Hoàn toàn là nhất thể, thân thể đại thành.

Kỳ thật trừ diệu pháp linh mục quan trắc ra, bản thân hắn cũng mở bảy huyệt môn, còn kém một bước cuối cùng là thân thể thành thánh, nhưng thân thể Kỳ Thắng Phong trước mặt lại sinh ra uy áp nhàn nhạt.

Ha ha!

Kỳ Thắng Phong cười ha hả, dường như thập phần vui vẻ, hiển nhiên là đã luyện hóa tàn hồn.

Lý Vân Tiêu nói:

Thật sự là chúc mừng đại nhân, hơn nữa ta thấy tu vị Vũ Kình huynh cũng thâm bất khả trắc, dường như hoàn toàn khống chế được nghê thạch, hơn nữa đột phá gông cùm võ đạo?

Sắc mặt Bạch Vũ Kình lúc này mới tốt hơn một chút, nói:

Đúng thế!

Lý Vân Tiêu cười nói:

Vậy cũng chúc mừng.

Hắn xoay chuyển ánh mắt, nhìn qua người áo đen, nói:

Không biết vị bằng hữu kia là…

Kỳ Thắng Phong cười nói:

Ngươi không phải có nguyệt đồng sao? Chẳng lẽ không nhìn thấu ngụy trang của hắn?

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

Bằng hữu của đại nhân quả nhiên không giống tầm thường, thế gian này ta nhìn không thấu cũng không nhiều, nhưng không thể nhìn thấu ngụy trang của đại nhân này.

Người áo đen vẫn bất động, lẳng lặng đứng ở đó, thật giống như không tồn tại.

Kỳ Thắng Phong nói:

Nếu hắn không muốn ngươi nhìn thấu, vậy ngươi thu hồi lòng hiếu kỳ đi. Lý Vân Tiêu, ta và ngươi nói lúc trước, cũng nên hoàn thành đi.

Lúc trước Kỳ Thắng Phong thay hắn phân tích bí mật Cửu Dương thần thể của Cố Thanh Thanh, suy đoán ra Lạc Vân Thường gặp nạn, điều kiện chính là hồng thạch của hắn.

Nhưng bây giờ hai khối hồng thạch, một khối còn trên người Lạc Vân Thường, hiện tại đã bị Cố Thanh Thanh khống chế, mà khối khác đang ở trái tim hắn, thay thế cơ năng trái tim bị hao tổn.

Tuy hiện tại có thể lấy ra, nhưng thứ nhất nguy hiểm quá lớn, thứ hai bỏ hồng thạch, thực lực của hắn giảm xuống không ít, cho nên hắn thật sự quá khó làm.

Lý Vân Tiêu cũng không kiêng kỵ cái gì, trực tiếp nói chuyện hai khối hồng thạch nói rõ ràng.

Kỳ Thắng Phong nghe xong trợn mắt há hốc mồm, kinh ngạc nhìn qua trái tim của hắn một hồi, nói:

Ngươi làm sao chống cự lực lượng hồng thạch ăn mòn?

Bạc Vũ Kình cũng vãnh tai lắng nghe, dường như có chút kích động.

Lý Vân Tiêu nói:

Nó quan hệ tới thần thông bí thuật, không thể trả lời.

Bạc Vũ Kình thất vọng.

Kỳ Thắng Phong nhíu mày, trầm tư một lát lại nói:

Ngươi thiếu nợ bổn tọa một khối hồng thạch, dùng thần thông bí thuật này hoàn lại là được.

Lý Vân Tiêu nghĩ một hồi, nói:

Còn có thể dùng biện pháp khác không?

Kỳ Thắng Phong mỉm cười, nói:

Tự nhiên có thể, giao băng sát tâm diễm khôi lỗi cho ta.

Lý Vân Tiêu biết rõ hắn nói là Hồ Lô Tiểu Kim Cương, lúc trước băng sát tâm diễn là Tiểu Hồng lưu lại, Hồ Lô Tiểu Kim Cương bằng hồng thạch thi triển ra, hiện tại hồng thạch đang nằm trong tim hắn, băng sát tâm diễm mặc dù vẫn còn trong người hắn nhưng khó phát huy ra.

Kỳ Thắng Phong chính là truyền nhân m bộc, hắn hiểu chuyện Ma Chủ như lòng bàn tay, lập tức hắn cũng không hề cố kỵ, mang chuyện Đế Dạ và Tiểu Hồng nói một lần, thậm chí Tiểu Hồng hiện tại đứng đầu thiên minh cũng nói rõ.

Kỳ Thắng Phong và Bạc Vũ Kình nghe xong trợn mắt há hốc mồm, ngay cả Khúc Hồng Nhan cũng giật mình không nhỏ.

Lý Vân Tiêu phát hiện, người áo đen dường như xúc động, lơ đãng làm cho hắn bắt được một ít chấn động.

Kỳ Thắng Phong phục hồi tinh thần thật lâu, kinh ngạc nói:

Ma Chủ phân thân đã kết hợp với nghê hồng song thạch… Chuyện này…

Lý Vân Tiêu nói:

Ma Chủ năm đó bị phân liệt thành năm đạo, phân biệt trấn áp tại Tu Di Sơn, Vực Ngoại Tinh Không, Hóa Long Trì, Đông hải chi nhãn và trong Thánh Vực. Hôm nay trừ Thánh Vực chưa mở ra, bốn nơi khác đã mở rồi. Vực Ngoại Tinh Không Đế Quân đã chết, ma nguyên bị mọi người chia cắt, đại nhân cũng nhận được không ít chỗ tốt. Đông hải chi nhãn phong ấn đã sớm mở ra, lực lượng Ma Chủ khô kiệt quá nhiều, bị Đế Dạ lấy đi.

Mà nghê hồng song thạch còn lại ở đâu vẫn không rõ, đế dạ được thứ nhất, đại nhân và Vũ Kình huynh có nghê thạch, ta và Vân Thường có hồng thạch, đây là thứ hai, còn có hai tổ nghê hồng thạch không rõ tung tích. Đại nhân thân là ma bộc nhất mạch truyền thừa, có biết tung tích chúng hay không?

Kỳ thật trên người hắn còn có một tổ, đó là Kiếm Thương Trảm Hồng, nhưng đó là nghê hồng nguyên thạch bị luyện ra, cũng là một phần năm của Ma Chủ.

Kỳ Thắng Phong nói:

Năm đó Ma Chủ bị ngũ mã phanh thây, bị đám cường giả gây nên, nơi trấn áp cực kỳ thần bí. Tiền bối của ta không biết, những năm gần đây chỉ hỏi thăm ra mấy khối mà thôi.

Lý Vân Tiêu ngược lại đã quên, việc này hoàn toàn có thể hỏi Linh Mục Địch, tuy hắn nhìn nghê hồng thạch không có gì, nhưng nên thu vào tay của mình, như vậy tốt hơn nằm trong tay kẻ khác.

Nghĩ đến đây, hắn hận không thể lập tức hỏi Linh Mục Địch, đi thu thập nghê hồng song thạch.

Khúc Hồng Nhan nói:

Muốn ngăn cản Ma Chủ khôi phục toàn bộ thực lực, xem ra mấu chốt nằm ở phong ấn tại Thánh Vực,và nghê hồng thạch còn lại.

Lý Vân Tiêu lắc đầu nói củng

Ma Chủ Đế muốn khôi phục thực lực đã không thể nào. Bằng vào lực lượng Đế Dạ và Đế Già bây giờ, trừ phi hai người bọn họ hợp hai làm một, như vậy mới có thể được, nếu không chỉ cần bọn họ ngăn cản lẫn nhau, vậy không có khả năng khôi phục thực lực. Cho nên ta cho rằng mấu chốt nằm ở chỗ ngăn cản bọn chúng thôn phệ nhau.

Kỳ Thắng Phong nói:

Ngươi nói rất đúng, tuy phân thân rất nguy hiểm, nhưng bọn họ kiêu ngạo bất tuân, ít nhất giờ phút này không cần quan tâm nhiều hơn. Nếu ngươi không thể mang thần thông cho ta, không thạch không được, vậy thánh khí thì sao?

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

Đại nhân thật biết nói đùa, ngươi không phải muốn đánh chủ ý sao, ngươi cảm thấy ta sẽ cho?

Kỳ Thắng Phong nói:

Chắc chắn sẽ không, hơn nữa thánh khí đều có linh chọn chủ, ta lấy tác dụng không lớn. Như vậy ta cũng chỉ thừa một mớn, đó là nơi phong ấn.

Hắn nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, trong mắt bắn ra tinh quang, có thể xuyên thấu nhân tâm.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, nơi phong ấn tự nhiên là Ma Chủ Phổ, đây chính là đại ma nguyên vẹn, là tồn tại cường đại tương đương với Đế.

Năm đó nếu không có Ma Chủ Đế phân liệt ra hắn, về sau cuộc chiến phong ma kết cục thế nào còn khó nói, có lẽ Thiên Võ Giới đã sớm bị ma hóa, biến thành lịch sử.

Ha ha, đại nhân yêu cầu này ta không thể đáp ứng.

Lý Vân Tiêu lau mồ hôi lạnh, cười hắc hắc nói.

Kỳ Thắng Phong tức giận, quát lên:

Lý Vân Tiêu, chẳng lẽ ngươi muốn nói không giữ lời?

Lý Vân Tiêu nói:

Mặc dù ta không thể mang hồng thạch cho ngươi, cũng không có khả năng mang ngươi đi nơi phong ấn, phần tâm tư này các hạ nên bóp chết đi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.