Nam nhân tức là Lỗ Thông Tử tức giận hừ mũi:
Bây giờ ta chưa thể hoàn toàn chuyển thành thân ma, đành dùng thân thể mang đến từ Thiên Vũ giới trước, chờ ma công đại thành mới chuyển hóa thân ma.
Man gật đầu, nói:
Cũng tốt, miễn ngươi khỏe thì bổn tọa yên tâm.
Lỗ Thông Tử cười khẽ:
Đa tạ đại nhân quan tâm. Không biết đại nhân gần đây có nghe tin đồn gì không?
Man biến sắc, trầm giọng nói:
Ngươi đang nói về thành Thiên Hàn? Có nhiều tin đồn rất hỗn loạn nhưng đều cực kỳ đáng sợ, ngươi nghe được phiên bản gì?
Lỗ Thông Tử nói:
Đúng là rất loạn, ta nghe bảy, tám phiên bản, cơ bản có thể xác định một ít chuyện. Đó là tám bộ tộc trung ương cơ hồ tổn thương hầu như không còn, Man bộ ta thì sừng sững một mình. Thứ hai là Ma Thủ Cổ Vực xuất hiện hủy nguyên thành Thiên Hàn, chưa biết sự sống chết của các phe, sống chết của Ma Thủ cũng thành điều bí ẩn.
Man hỏi:
Ngươi cảm thấy Ma Thủ có chết không?
Lỗ Thông Tử phân tích nói:
Thật sự rất khó nói. Viện bộ lực lượng không yếu, còn có Ma Phổ ra tay, theo ta thấy hơn phân nửa là lưỡng bại câu thương, ai chết thì khó đoán.
Khoan!
Man ngắt lời Lỗ Thông Tử, mặt lạnh lùng:
Ngươi có thể xác định có Ma Phổ ra tay không?
Lỗ Thông Tử mỉm cười gật đầu, nói:
Vừa vặn mấy ngày trước tìm mấy một người có lực lượng ma nguyên của Ma Chủ, ta rút nó ra. Vốn cho rằng cái này có thể nhìn ngó lục đạo ma binh, đáng tiếc, tiếc rằng sau trận chiến thì hoàn toàn mất đi cảm ứng. E rằng Ma Phổ dữ nhiều lành ít.
Man giật mình kêu lên:
Có chuyện đó?
Lỗ Thông Tử nói:
Thật trăm phần trăm, không biết tiếp theo đại nhân định làm sao?
Man nhìn Lỗ Thông Tử, gã cũng rất e ngại Lỗ Thông Tử, nếu không phải nể trọng thuật đạo của Lỗ Thông Tử thì sớm trừ khử rồi.
Man thăm dò ý đồ của Lỗ Thông Tử:
Ngươi cảm thấy phải làm gì?
Lỗ Thông Tử cười nghiền ngẫm:
Trung ương tám bộ tộc chỉ còn một mình chúng ta, nếu Ma Thủ thắng sẽ càng nể trọng chúng ta hơn, đại nhân sẽ thăng cao địa vị trong Cổ Vực. Nếu Viện bộ thắng thì rắc rối.
A? Rắc rối thế nào?
Man thản nhiên nói:
Ta và Viện không xâm phạm lẫn nhau, dường như không cần thiết nhằm vào ta.
Lỗ Thông Tử cười nói:
Cái gọi là một núi không chứa hai cọp, nếu Cổ Vực thua thì nguyên khu vực trung ương chỉ còn một mình đại nhân và Viện.
Man trầm ngâm một lúc nói:
Nghe đồn Viện đã bước chân vào Thánh Ma cảnh, nếu đúng thật thì ta không đánh lại nàng.
Lỗ Thông Tử cười tà:
Đại nhân cần gì tăng chí khí của người mà diệt uy phong của mình? Viện đã bị thương nặng trước cuộc chiến với Cổ Vực, điều này hầu như có thể khẳng định, có thể sống sót trong cuộc chiến thành Thiên Hàn hay không là cả một vấn đề. Dù Viện may mắn sống thì hơn phân nửa thực lực cũng rớt xuống. Đại nhân thì luyện hóa lực lượng Ma Viên, bù qua sớt lại muốn giết Viện không khó khăn.
Man nói:
Ý của ngươi là kêu ta xuống tay trước xuất binh càn quét Viện bộ?
Lỗ Thông Tử nói:
Việc này không gấp, đây là sách lược nhằm vào khi Viện bộ thắng. Nhưng sự thật thì ta cho rằng khả năng Viện thắng không lớn, nếu Ma Thủ thắng tất nhiên không cần nói gì nữa, tôn Ma Thủ lên là xong.
Mặt Man không biểu tình nói:
Nếu vậy thì mọi chuyện chờ có kết quả xác thực rồi tính, ngươi nghiên cứu mấy cái đời thứ bốn sao rồi?
Lỗ Thông Tử nghe thế mắt sáng rực cười khùng khục:
Đã có thành quả rất lớn, nếu có thể thành công thì đủ bồi dưỡng ra nhiều ma vật đỉnh Ma Quân, khi đó càn quét nguyên Thiên Vũ giới dễ như trở bàn tay. Dù là đối phó Cổ Vực cũng có chút nắm chắc.
Man biến sắc mặt, đầu chân mày lộ nét tức giận, dù sao bàn về việc đối phó Cổ Vực là cấm kỵ.
Man nói:
Ta không hiểu vì sao ngươi là người của Thiên Vũ giới mà muốn giúp chúng ta?
Giúp các ngươi?
Lỗ Thông Tử cười phá lên:
Không không không, đại nhân người hiểu lầm, ta không giúp ai hết mà chỉ giúp bản thân.
Giúp bản thân?
Man cười khẩy nói:
Theo ta thấy bộ dạng người không ra người, quỷ không ra quỷ của ngươi dường như không giúp được gì cho mình.
Lỗ Thông Tử nói:
Chỉ cần ánh mắt lâu xa, có đủ thực lực thì cần gì giới hạn trong được mất tạm thời? Cộng thêm Thiên Vũ giới sớm muộn gì sẽ bị diệt, dù không phải bị Ma tộc hủy thì cũng sẽ bị diệt trong tay chính mình.
Trong tay chính mình?
Con ngươi Man co rút, trầm giọng nói:
Là sao?
Bộ dạng Lỗ Thông Tử tình huống quái dị, khuôn mặt đẹp trai vặn vẹo, gã cười tà ác:
Có ngày đại nhân sẽ hiểu.
Man rất giận nhưng biết tính nết của người trước mắt, gã khẽ hừ:
Nếu vậy thì không có chuyện gì khác, ngươi đi xuống đi.
Man không muốn thấy Lỗ Thông Tử một giây nào, ước gì đập chết Man ngay bây giờ.
Lỗ Thông Tử cười gian xoay người định đi.
Đột nhiên hai người biến sắc mặt, giật mình ngước đầu lên nhìn bốn phía.
Từ khi nào có hơn mười người ở trong đại điện, tập thể lạnh băng nhìn bọn họ.
Lỗ Thông Tử hút ngụm khí lạnh:
Ui! Lý Vân Tiêu!
Lỗ Thông Tử thụt lùi mấy bước hoảng sợ nhìn mấy người trước mắt.
Man từ hư không rơi xuống, cảnh giác nhìn mọi người, gã lạnh lùng hỏi:
Các ngươi làm cái gì?!
Lý Vân Tiêu nhìn Lỗ Thông Tử, lạnh băng nói:
Quả nhiên ngươi chưa chết, lại còn đoạt xá thân thể người của mình.
Thân thể của Lỗ Thông Tử là một trong rất nhiều thuật luyện sư mang đến từ Thiên Vũ giới.
Lỗ Thông Tử cười tà, lạnh lùng nhìn Lý Vân Tiêu:
Vốn muốn đoạt xá Dương Địch, đáng tiếc đồ bỏ đó quá yếu, thật sự không đáng bổn tọa chiếm lấy.
Tốt!
Lý Vân Tiêu biến sắc, rắn giọng nói:
Hôm nay ngươi lên trời không đường, xuống đất không cửa!
Tranh nhìn Man, thở dài:
Man huynh, chúng ta xem như quen biết, hay là bắt tay kết minh đi?
Kết minh? –
Man hừ lạnh nói:
Kết minh cái gì? Chẳng phải trung ương tám bộ tộc chúng ta luôn là minh hữu sao?
Tranh cười nói:
Đã lúc này rồi ngươi còn nói giọng bề ngoài làm gì, chiến hay minh tự ngươi chọn đi.
Man biến sắc mặt nói:
Ta muốn biết kết quả trận chiến, Ma Thủ và Viện đâu?
Tranh xòe tay nói:
Ma Thủ không biết tung tích, Viện đã bị thương nặng đang điều dưỡng.
Man rung động hỏi:
Không biết tung tích? Các ngươi có thấy rõ thực lực của Ma Thủ không?
Sắc mặt Tranh hơi khó xem nhưng vẫn nói thật:
Trên Thánh Ma nghe nói cách cảnh giới chủ Thiên Giới trong truyền thuyết không xa.
Man biến sắc mặt, người khẽ run:
Chủ Thiên Giới!
Lỗ Thông Tử cũng hết sức giật mình, nhưng mắt bắn ra tia kỳ dị:
Chủ Thiên Giới! Nếu đúng là tồn tại cảnh giới đó thì…
Sắc mặt Lỗ Thông Tử trở lại bình thường, dường như chìm trong suy tư.
Mặt Man xám xịt nói:
Đã vậy các ngươi còn dám chống đối Ma Thủ?
Tranh cười gằn:
Đã đi bước đầu tiên thì không có đường quay đầu, nên hôm nay Man huynh mà không có lựa chọn chính xác thì rắc rối to. —————