Vũ giả ba phái tử thương rất nặng, lúc trước có gần một phần ba chết, khi nhiều chim ngốc xuất hiện lại chết gần một phần ba, số còn lại bị thương nặng.
Chỉ có hơn mười người trốn về Thánh Ma điện.
Nhưng bọn họ biết dùThánh Ma điện cũng không đại biểu an toàn, chỉ là tạm nghỉ và thở dốc chốc lát.
Trận chiến này thảm khốc hơn bọn họ dự tính, không ai trông chờ mình sẽ sống trở về. Mỗi người sắc mặt bình tĩnh chờ tạm nghỉ rồi chiến tiếp.
Khúc Hồng Nhan liều mạng đánh một chiêu yểm hộ mọi người chạy trốn, nàng định rút lưới kiếm lại.
Đột nhiên một bóng đen hiện ra, bàn tay Kình Thiên Cự Ma vỗ xuống. Kình phong trói buộc không gian trăm trượng.
Khúc Hồng Nhan hết hồn, đã không kịp chạy trốn. Khúc Hồng Nhan miễn cưỡng dốc ra chân lực sót lại vào kiếm, khiến kiếm quang càng sáng chói từ hai, ba trượng co rút lại thành vài thước không gian che trước mặt.
Ầm!
Bàn tay Kình Thiên Cự Ma vỗ xuống kiếm quang, ánh sáng vỡ nát. Khí thế siêu cuồng bạo đập vào người 2Dận Vũ, máu phun ra, thân hình tuyệt thế và Tử Tiêu kiếm hao quý rớt xuống dưới.
Tiếng hét thê lương của Lạc Vân Thường xé rách không trung:
Sư tôn!
Lạc Vân Thường vọt ra ngoài bay hướng Khúc Hồng Nhan rơi.
Mấy con chim ngốc tốc độ siêu nhanh chớp mát đuổi kịp, vẻ mặt nanh tranh kỳ dị khiến người sợ hãi, mở cánh sắt chém hướng Khúc Hồng Nhan và Lạc Vân Thường.
Phương xa, Lý Vân Tiêu đang trấn áp Kình Thiên Cự Ma và mấy Ma Quân vốn định giết ba Lam bộ Ma Quân còn sống sót rồi trở về Thánh Ma điện, bị tiếng hét chói tai của Lạc Vân Thường làm giật thót vụt ngoái đầu.
Lý Vân Tiêu thấy Khúc Hồng Nhan rơi xuống, cùng Tử Tiêu kiếm, máu đỏ nhuộm váy dài và trên kiếm đâm đau mắt hắn.
Lý Vân Tiêu cảm thấy da đầu tê dại, đầu óc mất tri giác.
Bóng người vụt qua Đâu Suất Thiên Phong thuấn di đến bên cạnh Khúc Hồng Nhan, nhiều lôi điện trong người đánh vào đàn chim ngốc lao tới.
Ngũ lôi oanh đỉnh!
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Lôi quang nở rộ trên người Lý Vân Tiêu, quyền phong hóa thành vô số lôi long đấm thủng chim ngốc.
Hơn mười con chim ngốc thét lên chết thảm dưới lôi quang, nổ banh xác.
Lạc Vân Thường thừa dịp bay đến đón lấy Khúc Hồng Nhan, Tử Tiêu kiếm.
Lạc Vân Thường khẽ kêu:
Vân Tiêu…
Lòng Lạc Vân Thường run rẩy. Lý Vân Tiêu đưa lưng hướng Lạc Vân Thường, không thấy rõ khuôn mặt hắn, nàng bỗng thấy sợ hãi.
Bóng đen lại hiện ra trên bầu trời, nắm tay như ngọn núi của Kình Thiên Cự Ma từ trên trời giáng xuống, nơi cáh tay xẹt qua hư không toàn bộ chấn vỡ.
Cười tủm tỉm Lý Vân Tiêu tỏa sáng rực rỡ, hư quang như kim thân biến thành giáp phủ lên người, biến ra ba đầu sáu tay bắt ấn.
Pháp tướng sau lưng đối diện Lạc Vân Thường, khuôn mặt lạnh băng như băng giá chìm trong biển sâuức vạn năm không lay động,toát ra lạnh lẽo khiến người rét run.
Lạc Vân Thường run lẩy bẩy, nàng biết tiếp tục ở lại chỉ thêm phiền cho Lý Vân Tiêu.
Lạc Vân Thường hét lên:
Cẩn thận!
Lạc Vân Thường bay nhanh đi Thánh Ma điện.
Mọi người cùng tập trung nhìn lại. Nắm tay Kình Thiên Cự Ma như thiên thạch đập xuống mặt đất, cả bầu trời đè ép vào một điểm.
Quye phong rít gào thậm chí xuyên thấu thân thể Lý Vân Tiêu đè mặt đất thành Hồng Nguyệt nứt ra ngàn dặm.
Hắn điên sao?
Mọi người lòng run rẩy khủng hoảng nhìn. Đối diện cú đấm khủng bố như thế mà Lý Vân Tiêu không hề né tránh, lực lượng liên tục dâng cao.
Cung nhìn chằm chằm, giật mình kêu lên:
Chẳng lẽ hắn muốn cứng rắn đỡ cú đấm kia?
Tử nhướng chân mày lộ ra ngạc nhiên, khóe miệng cong lên xì cười:
Rốt cuộc xuất hiện vài chuyện thú vị.
Trong Thánh Ma điện, trước ma kính khe hở, Lam Nham Chủ, đám người Linh Mục Địch còn đang chém giết đều hoảng sợ.
Lam Nham Chủ nhìn chăm chú không trung thì thào:
Vì nữ nhân mình yêu bị thương mà tức giận cảm xúc kích phát tiềm năng vô hạn sao? Vừa mới bước vào hư quang cảnh mà tiểu tử này đã có thể khải hóa hư quang, hừ.
Tiếng hừ cuối cùng biểu đạt bất mãn rồi lại như không có gì bất mãn.
Lý Vân Tiêu đứng trước nắm tay thiên thạch kia, ba mặt pháp tướng lạnh băng như sắt không chút biểu tình, sáu tay giơ lên kết ấn.
Từng luồng sáng vàng hiện ra trong ấn quyết, là ba đại thủ ấn do Lý Vân Tiêu sáng lập. Những ánh sáng vàng hóa thành du long xoắn ốc bay lên ngưng tụ trên đầu.
Ba ấn hợp nhất, đi chết đi!!!
Tiếng gầm cực kỳ giận dữ như núi lửa phun trào hoặc như đá to rớt vào hồ nước nổ từng vòng gợn sóng.
Khuôn mặt vốn lạnh băng như sắt, bình tĩnh như núi chợt cực kỳ giận dữ, hung tợn như thể trút hết lửa giận vào khoảnh khắc này.
Trên hư quang hiện ra một tầng lửa sương mù, là Băng Sát Tâm Diễm bộc phát cùng cảm xúc của Lý Vân Tiêu đan xen vào hư quang.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Ba ấn hợp nhất hóa rồng vòng quanh cánh tay pháp tướng trước mặt Lý Vân Tiêu đánh ra ngoài, nghênh đón quyền uy tựa núi cao.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Kình Thiên Cự Ma một đấm đánh vào đôi tay Lý Vân Tiêu, linh áp khủng bố nổ nát bốn phía. Từng vòng sáng trực tiếp hóa thành kết giới càn quét bầu trời thành Hồng Nguyệt.
Những khu vực còn đang kịch chiến bị giới lực dư âm cuốn vào, nhiêu vũ giả bị thương hộc máu chết tại chỗ.
Một nửa chim ngốc bị một kích chấn động nổ banh xác.
Năm Kình Thiên Cự Ma khác dường như bị ảnh hưởng, chúng ngừng chiến đấu ngoái đầu nhìn.
Lực lượng trùng kích háo thành kết giới từng vòng chấn động bốn phương tám hướng, tất cả vũ giả Thiên Vũ giới sống sót vội trốn vào Thánh Ma điện.
Mặt Ba Mộc trắng bệch mở phòng ngự Thánh Ma điện đến lớn nhất chống đỡ uy năng khủng bố.
Mặt đất đã đầy mạng nhện, thực vật Ma tộc trong phạm vi mấy ngàn trợng bị quét sạch, đất đai hóa thành màu đen, hoàn toàn bị ma hóa.
Mắt Cung trợn to như ốc bưu giật mình nhìn bên dưới. Kết giới tùng kích tán đi, Kình Thiên Cự Ma, Lý Vân Tiêu hiện ra, hai nắm tay giằng co dán vào nhau.
Không thể nào, không thể nào!
Cung hoảng hốt kinh kêu:
Một kích vừa rồi của Kình Thiên Cự Ma đến trình độ tạo hóa cảnh Thiên Vũ giới, sao hắn đỡ được? Hắn ngăn được một kích đó!
Ừm! Không có gì lạ.
Tử cuốn lọn tóc, phân tích:
Kình Thiên Cự Ma mạnh không phải công kích mà là lực phòng ngự. Thêm vào phía trước chiến đấu lâu như vậy, thực lực giảm thấp cũng bình thường. Mô phỏng sinh thái tuy rằng có thể tiêu trừ một ít giới lực nhưng không phải hoàn cảnh Ma giới thật sự, tiêu trừ có hạn. Thần thông của tiểu tử này vốn cực kỳ lợi hại, có sức bật cường đại nên chặn được một kích kia là rất bình thường.
Bình thường sao…
Trước ma kính, Cơ thì thào:
Dù nàng thì tiểu tử này nên bị thương nặng, không cách nào tái chiến…
Chiến đấu toàn thành Hồng Nguyệt ngừng lại, yên lặng kỳ dị. Tất cả ngơ ngác nhìn hai người nắm tay giằng co trên bầu trời. Một thân hình nguy nga như núi, một tuyệt thế độc lập.
Kình Thiên Cự Ma phát ra tiếng gầm gừ trầm thấp, dường như cực kỳ bất mãn kết quả này. Kình Thiên Cự Ma gồng sức muốn rút nắm tay về nhưng phát hiện quyền cốt đã bị đôi tay trước mặt Lý Vân Tiêu bắt chặt, Kình Thiên Cự Ma vùng mạnh mấy cái nhưng không thể nhúc nhích.