Cự Ma phát cuồng rống to:
Grao!
Kình Thiên Cự Ma vùng vẫy dữ dội, đôi tay ôm cánh tay La Ma Diễn Na xé mạnh.
La Ma Diễn Na cười kỳ dị đáng sợ cong thân thể to lớn há mồm táp.
A!?
Mọi người bị cảnh tượng đáng sợ làm hết hồn.
La Ma Diễn Na nuốt đầu Kình Thiên Cự Ma vào miệng, hai tay bắt cơ thể Kình Thiên Cự Ma nhét vào.
La Ma Diễn Na to hơn Cự Ma gấp hai nhưng bộ dạng ăn rất kỳ dị và khó xem.
Ma tộc trí tuệ thấp cũng bị cảnh tượng hù giật mình.
Trên bầu trời trừ thiên hỏa kết giới hoàn còn đang đốt cháy ra chỉ có thân hình La Ma Diễn Na nuốt Kình Thiên Cự Ma.
Không lâu sau La Ma Diễn Na nhét vai, ngực Kình Thiên Cự Ma vào miệng. La Ma Diễn Na không ngừng nuốt cơ thể cũng biến to ra, lớn hơn trước.
Lý Vân Tiêu sợ hãi nuốt nước miếng:
Ực ực.
Lý Vân Tiêu cảm thấy cách Lăng Bạch Y ra sân quá khủng, nhưng bây giờ hắn thích như vậy.
Một lát sau, La Ma Diễn Na rốt cuộc an trọn con Kình Thiên Cự Ma.
Cơ thể La Ma Diễn Na biến to một phần ba.
Kỳ dị đáng sợ là mặt La Ma Diễn Na nở nụ cười vừa lòng, khiến người nhìn run sợ.
Đây… Làm sao đánh đây?
Trong Ma tộc hễ Ma Quân có chỉ số thông minh đều ngây người, mặt khó xem hơn chết phụ mẫu.
Dù là Ma tộc trí tuệ thấp cũng bị hù ngốc, không biết làm sao.
Ánh mắt không giống sinh linh của La Ma Diễn Na nhìn lướt qua chiến trường, miệng phát ra âm tiết kỳ lạ, nụ cười quái dị càng lớn.
Lăng Bạch Y luôn đứng trên cao, không dính hạt bụi trần, tinh khôi như bông tuyết lại ẩn trong bóng ma, khó gặp người thật.
Lăng Bạch Y lạnh lùng ra lệnh:
Đủ rồi, ngươi có thể đi.
Miệng La Ma Diễn Na lại phát ra thanh âm kỳ dị, dường như hơi bất mãn nhưng không cãi lại lệnh Lăng Bạch Y, nó bước ra một bước đạp vào hư không.
Thêm một bước, bóng lưng La Ma Diễn Na nhỏ đi nhiều, mấy bước sau trở lại phương xa vột ận.
Trên chiến trường chỉ còn lại hơi thở quái dị đáng sợ, ngửi mà teo tim.
Lý Vân Tiêu cực kỳ bất mãn tức giận, tiếng trách móc phá vỡ không trung:
Tại sao? Tại sao không để thứ đó ăn hết đám Ma tộc rồi hẵng đi?
Mọi người lấy lại tinh thần.
Những Ma tộc nghe thế đều rùng mình, mất hết chiến ý, trong lòng chỉ có một suy nghĩ là nhanh chóng trốn khỏi chiến trường này.
Bọn họ ra từ khe hở, bên kia khe hở có phệ giới ma đáng sợ tồn tại. Vì chiếm trận địa khe hở này không biết tử thương bao nhiêu.
Nhưng phệ giới ma khủng bố đến mấy cũng không bằng La Ma Diễn Na vừa rồi.
Đó còn là lực lượng trần gian sao?
Bốn vị Ma tôn đứng trước ma kính run lẩy bẩy.
Viêm run giọng nói:
Làm… Làm sao đánh? Người này rốt cuộc là ai? Đáng sợ khủng bố hơn người sở hữu thánh khí hai giới!
Trong khe hở lặng yên.
Hầu trầm giọng nói:
La Ma Diễn Na kia đã đi rồi.
Viêm sinh lòng sợ hãi hét to:
Đi thì sao? Chắc chắn người kia triệu hoán đến, chỉ cần người đó lại triệu hoán thì người bốn bộ chúng ta sẽ bị diệt hết. Thứ đó nhất định là tồn tại giới vương cảnh, chỉ cảnh giới Thánh Ma mới đối kháng lại nổi!
Cơ trầm giọng nói:
Theo ý ta thì thứ đó sẽ không quay lại. Hiện tại người Thiên Vũ giới đang ở thế yếu, nếu người kia có thể tùy ý triệu hoán La Ma Diễn Na vậy tại sao không kêu nó tiêu diệt chúng ta rồi đi? Loại triệu hoán này chắc chắn có giới hạn, phải trả giá rất lớn mới được.
Hầu nói:
Cơ nói đúng, chắc chắn có thời hạn và trả giá, nếu không có thứ giới vương cảnh cản trở thì người áo trắng kia đã sớm vô địch.
Viêm run giọng nói:
Dù như vậy vẫn rất đáng sợ.
Cơ nói:
Trên đòi thiếu gì thứ đáng sợ? Đừng quên tại sao bốn bộ chúng ta hợp tác bắt Thiên Vũ giới, cũng vì người kia tồn tại. Người đó đáng sợ còn hơn thứ này.
Xì, chết tiệt!
Viêm cắn chặt răng, mắt bùng cháy lửa giận hét to:
Vậy liều đi, vừa lúc thời gian triệu hoán đã qua, giết luôn người kia và chủ thiên thánh khí hai giới!
Cung gật mạnh đầu ngoái nhìn sau lưng:
Trừ giữ trận địa khe hở, lực lượng chống cự phệ giới ma ra còn lại dồn hết sức mạnh xông lên, phải xóa sổ những người này!
Ha ha ha!
Đằng trước khe hở Tử cười điên dại, trong mắt hiện ra hưng phấn và khát máu.
Tử nhìn chăm chú hư không, cười gằn:
Là ngươi triệu hoán thứ vừa rồi ra?
Trong hư không, Lăng Bạch Y hờ hững liếc Tử, không thèm quan tâm. Lăng Bạch Y nhẹ nhàng đáp xuống, bay vào thiên hỏa kết giới giết hướng đám Ma tộc.
Lục Thương Tử Phong kiếm khí dấy lên cùng với tiếng Ma tộc hét thảm liên miên.
Vài tiếng hét xuyên thấu thiên địa, đánh thức người hai bên lại rơi vào cuộc chém giết thảm khốc.
Vì cảnh tượng vừa rồi quá khủng bố, trong lòng đám Ma tộc bị ám ảnh.
Cộng thêm lửa Thiên Phượng gần như đốt sạch ma vật dưới đất, mô phỏng hoàn cảnh Ma giới bị phá, giới lực lại buông xuống đè ép Ma tộc ngộp thở.
Hơn nữa Lăng Bạch Y thế không thể đỡ, nơi đi qua toàn là tiếng gào thảm thiết. Có Ma Sát hú hét bay lên.
Nhưng đám Ma Sát đẳng cấp quá ấp, đụng vào thiên hỏa lập tức hóa thành hư vô.
Tử đứng trước khe hở thấy Lăng Bạch Y lơ mình thì mắt lóe tia tàn nhẫn, nhe răng cười nói:
Ha ha, rốt cuộc đụng tới thứ thú vị.
Bên trong khe hở đột nhiên ngưng tụ một bóng đen chậm rãi biến thành Ma Quân vóc dáng vạm vỡ, sắc mặt trầm ổn, trên người hiếm thấy mặc chiến giáp màu đen.
Ma Quân vừa xuất hiện liền nói:
Tử, quyền chỉ huy của ngươi bị bốn vị đại nhân thủ tiêu, hiện tại từ Ma Lục ta đây thay thế.
Tử tặc lưỡi:
Nhàm chán.
Tử biến thành ma quang như sao băng rớt xuống đất, hướng tới Lăng Bạch Y.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Sao băng bay vào thiên hỏa nổ tung, khiến kết giới lung lay.
Phi Nghê biến sắc mặt, máu tràn ra cổ họng nhưng nàng nuốt ngược lại.
Kết giới này là Phi Nghê dốc hết sức mạnh ra đốt hết thực vật Ma giới rồi thu nhỏ phạm vi gấp mấy lần.
Dù vậy muốn giữ lực lượng kết giới sát thương phạm vi lớn với toàn bộ Ma tộc, trấn áp Kình Thiên Cự Ma dưới lòng bàn chân làm Phi Nghê sắp không chống đỡ nổi nữa.
Hiện tại Tử cưỡng ép xông vào kết giới tạo thành chân động lớn, phản phệ vào người Phi Nghê, nội tạng bị thương.
Tử vừa vào kết giới liền cười gằn điểm một chỉ vào Lăng Bạch Y.
Bùm!
Chỉ kình xé ách hư không chấn tầng sóng ánh sáng.
Lăng Bạch Y biến sắc mặt liên tục chớp lóe dưới đất, liên tục thi triển vài bộ thân pháp xảo diệu né qua.
Nhưng Tử đã áp sát đến trước mặt Lăng Bạch Y, một tay bắt ấn vỗ xuống.
Đinh!
Ma ấn đánh vào Lục Thương Tử Phong khuếch tán hình ánh sáng như cái nón đè Lăng Bạch Y liên tục thụt lùi.
Lý Vân Tiêu rút thời gian liếc hai người một cái. Lúc này Lăng Bạch Y đã bước vào hư cực, nhưng so sánh với Tử, tuy có giới lực áp chế đối phương thì Lăng Bạch Y vẫn thua một bậc.
Lăng Bạch Y không nói gì nhưng Lý Vân Tiêu đã nghĩ thông, triệu hoán La Ma Diễn Na chắc chắn có hạn chế.