Linh Mục Địch biến sắc mặt, nếuMa Lam ngưng tụ chân thân tạiđây, dù bị giới lực áp chế nhưng đó cũng là tồn tại tạo hóa cảnh, rắc rói to.
Hơn nữa lỗ hổng trên bầu trời không ngừng có ma khí trút xuống, các loại ma vật liên tục ngưng tụ trên cao.
Tử long trên tay Lý Vân Tiêu ngưng thành, chậm rãi mở đôi mắt phát ra lực lượng quy tắc.
Ma Lam hoàn toàn biến sắc mặt, giật ình nhìn tử long như nhận ra nguy hiểm có thể hại đến mình.
Ma Lam giật mình kêu lên:
Giới lực hóa long?!
Grao!
Lý Vân Tiêu đánh ra một đấm, tử long đánh vào kết giới đập thủng cái lỗ to.
Ma quang chớp lóe đầy trời, tan biến giữa hư không. Kết giới bao phủ trên thành Hồng Nguyệt vỡ nát.
Linh Mục Địch mừng rỡ ro lên:
Mau chạy đi bốn phía, đừng chen chúc vào truyền tống trận nữa, kết giới đã phá!
Thanh âm như sóng biển khuếch tán bốn phương tám hướng.
Thành Hồng Nguyệt to lớn, người toàn thành mừng như điên chạy tứ tán.
Ma Lam giơ tay điểm vào một con Thập Phương Hung Hồn Sát gần đó:
Hừ! Toàn là con kiến,nhìn liền khó chịu.
Thập Phương Hung Hồn Sát vặn vẹo, khuôn mặt cực kỳ đau đớn, người nứt rạn li ti. Các khuôn mặt Ma Sát lao ra từ người Thập Phương Hung Hồn Sát.
Oa oa oa!
Một đống Ma Sát bay ra khỏi cơ thể Thập Phương Hung Hồn Sát cắn xé người bình thường trong thành Hồng Nguyệt.
Con Thập Phương Hung Hồn Sát bị Ma Lam chỉ một cái trực tiếp hoàn toàn hàng giải thành Ma Sát, quá trình không lãng phí chút ma khí nào đã hàng giải hoàn toàn, cỡ vài vạn con.
A.
Ma Lam cười khẽ, hai tay vơn ra. Mười con Thập Phương Hung Hồn Sát khác bị cảm nhiễm, vùng vẫy tiến vào quá trình hàng giải.
Lý Vân Tiêu giật mình kêu lên, ra tay:
Chết tiệt!
Lôi quang bắn thủng bầy Ma Sát.
Ma Lam xì cười:
Ha ha ha! Chỉ là con kiến, cần gì căng thẳng như vậy?
Vài phân thân vỗ vào lôi quang đánh tan trên không trung.
Nhiều ma thú hình dạng quái dị lảo đảo xông hướng Lý Vân Tiêu.
Trong đó bao gồm Thủ Hạc, thế hệ Nguyên Tượng Trí Mang từng trông thấy. Còn có một số ma thú kỳ dị thực lực cũng không thấp.
Cùng lúc đó mấy chục vạn con Ma Sát gần như hàng giải cùng lúc bay hướng mặt đất đen ngòm, ẩn vào trong.
Rất nhanh bốn phương tám hướng đầy tiếng gào thét thê lương.
Toàn thành Hồng Nguyệt tối đen, những tiếng hét nghe ghê rợn dần tắt ngấm trong bóng tối.
Chỉ còn lại một sốVũ giả thành Hồng Nguyệt chống cự, khắp nơi giết Ma Sát.
Lý Vân Tiêu tức điên, vì thần thức của hắn nhạy bén nhất nên phát hiện đám Ma Sát xông vào mặt đất thì sinh mệnh trong thành biến mất mảng lớn. Cảm giác đó khiến Lý Vân Tiêu rợn tóc gyá.
Bị nhiều ma thú vây công Lý Vân Tiêu không hứng hiếu chiến, hắn bay về bên truyền tống trận, thầm nôn nóng.
Không có lực lượng cường đại càn quét thành Hồng Nguyệt thì không cách nào đuổi đám Ma Sát, Ma tộc ra.
Đột nhiên trên bầu trời ngưng tụ ma quang chói mắt chậm rãi biến thành quả cầu tròn, bên trong có bóng người.
Bóng người kia nhìn Ma Lam, khóe môicong lên ung dung nói:
Lam, đang gặp rắc rối không nhỏ sao?
Mặt Ma Lam lạnh lùng nói:
Bổn tọa ở phía trước giết địch, đám phế vật các ngươi không ra khỏi khe hở được còn ở đó nói mát?
Trong quả cầu ma quang là Cung, một Ma tôn khác.
Cung cười nói:
Bớt giận đi, ta không nói mát mà là hy vọng Lam tăng nhanh tốc độ dọn dẹp vật cản, rắc rối bên khe hở lại tới.
Ma Lam biến sắc mặt, mắt bắn ra tia lạnh lẽo:
Đám phệ giới thú kia chưa chết tâm?
Ma Cung gật đầu, nghiêm túc nói:
Hơn nữa lần này có hơn mười con. Lam cũng biết chúng ta đang ganh gác khe hở đó nên không trốn được, chỉ có thể kiên trì chiến. Ta nhận người khác ủy thác mới hao tổn lực lượng lớn hàng lâm ảnh chiếu lại đây.
Ma Lam hừ mũi:
Thật là một đám khó chơi, ta biết rồi, ngươi trở về đi!
Ma Cung nói:
Chúng ta lại lần nữa phái ra nhóm người tới giúp ngươi, nhưng bọn họ đang xuyên qua khe hở. Khi bọn họ đến đây sợ là không gian độc lập kia không chống đỡ nổi, sẽ bị phá hủy.
Ma Lam nhíu mày nói:
Không có không gian độc lập giảm lực, bọn họ đường đột đến e rằng không chịu nổi giới lực.
Ma Cung nói:
Không rảnh nghĩ nhiều vậyđược.
Ma Lam nói:
Thôi được, không ngờ đã nghiêm trọng đến trình độ này. Ta cố gắng giải quyết đám rác này, hủy truyền tống trận kia trước. Lúc nãyđịnh chờ viện binh của chúng đến rồi tiêu diệt luôn, bớt rắc rối trong tương lai.
Ma Cung cúi đầu nhìn bên dưới, thấy nhóm Lý Vân Tiêu thì bất mãn nói:
Lam, ngươi rất tùy hứng. Năm bộ chúng ta hợp sức nếu không bắt được một thành nửa thị của Thiên Vũ giới thì sau này không còn mặt mũi gặp người.
Ma Lam không kiên nhẫn nói:
Biết. Hai người đó hơi khó chơi, phân thân của ta không làm gì họ được, chờ các ngươi phái người đến rồi tính tiếp, ta hủy truyền tống trận trước.
Ma Lam giơ tay lên chỉ huy ma thú lao hướng truyền tống trận.
Ma Cung liếc mắt, cảm thấy Tiểu Tuyết vấn đề gì, một tay bắt ấn, thân hình và ma quang biến mất trên bầu trời.
Lý Vân Tiêu biến sắc mặt nói:
Bọn họ muốn hủy truyền tống trận, rắc rối đây!
Linh Mục Địch cầm Nghịch Hồn tiên, trầm giọng nói:
Nhất định phải thủ được!
Nếu truyền tống trận bị hủy, viện quân muốn lại đây ítnhất cần nửa tháng, thành Hồng Nguyệt chắc chắn bị công chiếm.
Lý Vân Tiêu khẽ ừ:
Ừm!
Lý Vân Tiêu quát to:
Mọi người lùi lại!
Lý Vân Tiêu ném ra ba mươi sáu thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm bảo vệ quanh trận pháp.
Người Lý Vân Tiêu bắn ra mười hai luồng sáng vàng lơ lửng phía xa, mười hai khôi lỗi cùng bắt ấn hóa thành đại trận.
Người trong trận bị Lý Vân Tiêu dùng tinh thần lực xoay chuyển không gian truyền tống đi xa.
Lý Vân Tiêu, Linh Mục Địch, Tiểu Thanh xuất hiện bên trên trận pháp, mọi thứ sẵn sàng.
Tiểu Thanh nói:
Vừa rồi thấy vận dụng Tử Lôi phá giới rất có hiệu quả, chắc là uẩn hàm giới lực?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
Đúng rồi, Tử Lôi ngưng tụ rất có hiệu quả với đám Ma tộc, tiếc rằng ngưng tụ tiêu hao nhiều năng lượng.
Lý Vân Tiêu mới nỗing chợt trợn to mắt, há hốc mồm.
Hai tay Tiểu Thanh kết ấn trước mặt, người phát ra bốn Tử Lôi thô cỡ cánh tay vòng quanh thân, chiếu người Tiểu Thanh toàn là ánh sáng tím.
Lý Vân Tiêu trợn mắt há hốc mồm:
Cái này…
Lý Vân Tiêu nhớ đến hắn chăm chỉ tu luyện về kỹ pháp tinh luyện, áp súc sấm sét thua xa Ất Mộc hóa linh thì lòng rất thổn thức.
À.
Tiểu Thanh cười nhìn Lý Vân Tiêu:
Lôi nguyên tố chỉ là mộc hệ diễn hóa ra, ta tu luyện lực lượng căn nguyên mộc hệ, có thể biến hóa nhiều diệu pháp. Nhưng mà…
Tiểu Thanh lộ vẻ mặt bất lực:
Nhưng ngưng tụ Tử Lôi vẫn rất khó khăn.
Trán Lý Vân Tiêu nổi gân xanh thầm nghĩ: ngươi thế này bảo là khóvậy chẳng phải ta là trâu đực vắt sữa, nửa ngày cũng không vắt ra được chút gì?
Tiểu Thanh hơi cúi người nhảy lên trời.
Hai tay Tiểu Thanh co lại đặt hai bên khống chế bốn Tử Lôi thô cỡ cánh tay bay vút lên.
Bão sấm sét màu tím dâng lên cao hóa thành vòng xoáy xông vào đám Ma tộc.