Chương 1528: Cuồn cuộn mà đến. (1)
Hắn, bị hắn giết.
Một gã võ giả thương hội Mặc Vũ run rẩy dùng ánh mắt ý bảo Lý Vân Tiêu, hắn căn bản không dám giơ tay lên chỉ đối phương
Nam thúc và hai gã Thuật Luyện Sư thất giai trong lòng lập tức sáng tỏ, mặt sắc mặt ngưng trọng tiến về trước.
Nam thúc khẽ thở ra, chỉ cần không phải thương hội Mặc Vũ gây nên, vẫn có một đường hi vọng có thể bảo trụ, hắn chắp tay nói với Lý Vân Tiêu:
Tại hạ Thuật Luyện Sư thất giai Nam Nhạc Ngữ, xin hỏi tôn tính các hạ?
Bọn hắn đã nhìn ra thương thế Tân Đồng Đồng, là bị một chiêu giết chết, tồn tại có thể một chiêu giết chết Tân Đồng Đồng tuyệt đối là cường giả Võ Đế, không thể nào vô danh được.
Ba người cũng cảm thấy hết sức kỳ quái, không biết Lý Vân Tiêu vì sao phải dùng khung gỗ chụp lấy đầu minh, nếu là sợ người Tân gia đuổi giết thì căn bản đã không giết Nhị công tử Tân gia rồi.
Lý Vân Tiêu căn bản không để ý tới câu hỏi của ba người, trực tiếp đi vài bước tới trước mặt Tử Lăng nói:
Ngươi không sao chứ?
Trên mặt Nam thúc một hồi xấu hổ, nhưng đối phương là cường giả Võ Đế, không thèm để ý tới hắn hắn cũng không có cách nào.
Biến cố liên tiếp đã khiến Tử Lăng phục hồi thần trí lại từ thống khổ và khuất nhục lúc trước, giờ phút này rốt cục dám khẳng định Lý Vân Tiêu chính là người xấu xí kia rồi, liền vội vàng nói:
Ta không sao, cám, cám ơn ngươi
Lý Vân Tiêu nhẹ gật đầu, nói:
Không có việc gì là tốt rồi.
Hắn quay người liền muốn rời đi.
Trong lòng Kỷ phu nhân hoảng hốt, vội vàng nói:
Đại nhân, ngài, ngài không thể đi.
Lý Vân Tiêu căn bản chẳng để ý nàng, đi vài bước đã được hơn trăm mét
Kỷ phu nhân khẩn trương, vội cao giọng hô:
Đại nhân ngài rời đi, Tân gia lập tức sẽ trút tất cả lửa giận lên người chúng ta mất, kính xin đại nhân cứu chúng ta.
Nàng hiện giờ đã không còn ý mời chào nữa rồi, giết Tân Đồng Đồng, đó là hẳn phải chết không thể nghi ngờ, nàng hiện giờ sợ nhất đúng là Tân gia dưới sự giận dữ liền đổ lên đầu thương hội Mặc Vũ, hơn nữa dùng tác phong làm việc của Tân gia, đây cơ hồ là điều hiển nhiên.
Nàng hiện giờ chỉ hi vọng Lý Vân Tiêu có thể lưu lại gánh chịu lửa giận của Tân gia.
Nam thúc cũng cảm thấy lo lắng, Tân gia chết Nhị công tử, đã không phải hắn có thể hòa giải được nữa rồi.
Tử Lăng cũng lo lắng hô:
Kính xin công tử cứu cứu thương hội Mặc Vũ, Tử Lăng không biết lấy gì hồi báo, khấu tạ công tử
Nàng rất xa muốn quỳ lạy với Lý Vân Tiêu.
Tử Lăng cũng minh bạch then chốt trong đó, biết hiện tại duy nhất có thể cứu Mặc Vũ Thương Hội cũng chỉ có nam tử thần bí trước mắt này.
Nàng quỳ hai đầu gối xuống, ở trong nháy mắt chạm đất đã bị một cổ lực lượng ngăn trở, trực tiếp bị bắn ra, vô pháp quỳ xuống.
Lý Vân Tiêu chẳng biết lúc nào đã từ hơn trăm dặm trong nháy mắt đã đến trước gót chân nàng, lạnh nhạt nói:
Đứng lên đi, ngươi đã mở miệng, ta đây sẽ tiện thể đem Tân gia toàn bộ giết chết, chấm dứt hậu hoạn.
….
Người ở tại tràng tất cả đều hít một ngụm lãnh khí, lại càng hoảng sợ, cho rằng mình nghe lầm.
Kỷ phu nhân cũng là hoảng sợ tột đỉnh, nàng mong muốn Lý Vân Tiêu lưu lại là hi vọng hắn có thể có biện pháp chu toàn giải quyết việc này, để lửa giận của Tân gia không đến mức phát ở trên người mình. Về phần giết chết Tân gia, loại ý niệm này căn bản là nghĩ cũng không dám nghĩ.
Nhưng tên nam tử trước mắt này lại tựa hồ như không giống bộ dáng của Phù Khoa, chỉ tiếc trên đầu hắn đeo một tấm gỗ tròn, không người nào có thể thấy được hình dáng và thần tình của hắn.
Nam Thúc cũng là hoảng hốt, ngượng ngùng nói:
Vị công tử này nói quá mức đáng sợ, Tân gia chính là một trong hai đại thế lực của Trường Cốc Thành, thời đại. . .
Lý Vân Tiêu trực tiếp cắt đứt lời của hắn, nói:
Tân gia ở đâu, chỉ cho ta một phương hướng.
Tất cả mọi người đều hai mặt nhìn nhau, cảm giác có chút không quá chân thực, hắn thật đúng muốn đến Tân gia, người này đầu óc có chuyện? Thảo nào hội lấy một tấm gỗ tròn che đầu của mình.
Người thanh niên, có chút bản lãnh rất khó được, nhưng quá mức tự đại rất dễ coi trời bằng vung, mang đến cho mình nguy hiểm, ta khuyên ngươi vẫn là mau chạy đi.
Ở trong đám người vây xem, đột nhiên một người trung niên nam tử chậm rãi mở miệng nói rằng, trên mặt lộ ra vẻ tiếc tài
Nam thúc vừa thấy người nọ, lập tức cả kinh nói:
Nguyên lai là Suất Hưng Triêu đại nhân!
Mọi người vừa nghe nhất thời ồ lên, Suất gia cũng là một nhà siêu cấp thế lực khác ở Trường Cốc Thành, cùng với Tân gia cộng chưởng Trường Cốc Thành.
Chuyện nơi đây đã sớm kinh động toàn thành, Suất gia cũng không có thiếu thám tử ở bốn phía quan sát.
Nam Thúc vội vàng nói:
Hưng Triêu đại nhân ở đây không thể tốt hơn, mong rằng đại nhân có thể vì Mặc Vũ Thương Hội làm chứng, cũng không cùng với Tân gia có ý đối địch!
Ha hả, Tân Đồng Đồng đều là bởi vì các ngươi mà chết, có ý đối địch hay không có quan hệ sao?
Suất Hưng Triêu nói lập tức khiến Nam Thúc và toàn bộ người của Mặc Vũ Thương Hội như rơi xuống vực sâu.
Đúng vậy, nhân gia nhị công tử đều chết rồi, xem như thật không có nửa điểm quan hệ, lấy tác phong hành sự ngoan lệ của Tân gia, căn bản không thể nào buông tha chính mình.
Ánh mắt Kỷ phu nhân lộ ra vẻ tuyệt vọng, có chút đứng không vững, thân thể lung lay sắp ngã, mắt thấy thương hội mình khổ tâm kinh doanh nhiều năm cuối cùng vẫn chạy không thoát khỏi diệt vong.
Suất Hưng Triêu tung mời chào ý, quay về phía Lý Vân Tiêu nói:
Người thanh niên, ta xem tu vi của ngươi hẳn là ở nhị tinh Vũ Đế, hơn nữa càng thêm hiếm có là ngươi hết sức trẻ tuổi, chuyện hôm nay có thể nói là chọc thủng trời. Nhưng nếu là ngươi nguyện ý gia nhập Suất gia trở thành khách khanh, ta có thể thay ngươi đảm đương xuống, đồng thời bảo đảm Mặc Vũ Thương Hội bình an vô sự.
Suất Hưng Triêu một phen nói lập tức làm cho cả Mặc Vũ Thương Hội đều dấy lên hi vọng, giờ này khắc này cũng chỉ có người của Suất gia có thể cứu được bọn họ.
Tuy rằng Tân Đồng Đồng đã chết phiền phức rất lớn, nhưng Suất Hưng Triêu cảm thấy tiềm năng của Lý Vân Tiêu đáng giá hắn ra cái giá này.
Đại, đại nhân, cứu cứu chúng ta.
Tử Lăng cũng khẩn cầu đứng lên, nàng cũng phát hiện Lý Vân Tiêu ai cũng không để ý, chỉ là đối với lời của nàng còn có thể nghe được vài phần, hẳn là báo đáp ân tình cứu giúp của mình.
Quả nhiên, Lý Vân Tiêu tựa hồ chích nói chuyện với nàng, lạnh nhạt nói:
Yên tâm, việc này ta sẽ chấm dứt, ngươi nói cho ta biết Tân gia đi như thế nào?
Mọi người choáng váng, tiểu tử này thực sự là cố chấp không thay đổi, thật đúng là nghĩ muốn đi Tân gia giết người a, đây không phải là triệt để chịu chết sao?
Suất Hưng Triêu cũng là dâng lên một cổ lửa giận vô hình, chính mình có lòng yêu tài tiếc tài, đối phương thậm chí ngay cả để ý cũng không để ý chính mình.