Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 3137: Chương 3137: Cưỡng ép phá trận (1)




Sắc mặt Chiến Du biến hóa, lập tức cảm ứng được khí tức trên người Mạch, nhưng cũng chỉ tiến vào Hư Cực Thần Cảnh mấy hô hấp mà thôi, sau khi đánh tan lực lượng Phiên Thiên Ấn lại trở về Chưởng Thiên Thần Cảnh.

Cho nên Chiến Du lúc này phán đoán, Mạch không thể duy trì rạng thái Hư Cực Thần Cảnh thời gian dài.

Năm ngón tay xiết chặt, năm đạo kim quang xoắn lại, khóa chặt Phi Nghê bên trong.

Ah!

Phi Nghê thống khổ kêu thảm một tiếng, kim mang tiến vào cơ thể, trên người có máu tươi chảy ra..

Trên người nàng còn có phượng hỏa bất diệt, không phân rõ là hỏa diễm hay là máu của nàng.

Loong coong!

Khúc Hồng Nhan chém một kiếm, Tử Tiêu kiếm đánh vào năm cột sáng, vô số kiếm khí chém đứt hai cột sáng. Sau đó lại hoành kiếm chém ra tới, muốn chém đứt ba cột sáng còn lại.

Dừng tay!

Chiến Du tức giận quát một tiếng, năm ngón tay bắn ra mấy đạo kim quang, lăng lệ như kiếm, mỗi một đạo dễ dàng chém đứt hư không.

Bành! Bành! Bành!

Khúc Hồng Nhan giật mình, vội vàng thu kiếm phòng ngự, mấy đạo kim mang bắn vào thân kiếm bức nàng quay về.

Sắc mặt Chiến Du âm trầm, cũng nhìn ra Khúc Hồng Nhan là nhân vật khó chơi, ngày hôm nay phượng niết thể đến tay, cũng không muốn dây dưa quá nhiều, năm ngón tay nắm lại.

Ba cột sáng khóa chặt Phi Nghê, máu tươi bắn ra, Phi Nghê cực kỳ thống khổ.

A?

Đột nhiên một tiếng kêu vang lên bên tai Chiến Du, giống như có giọng nói đang thì thầm với mình.

Ai?

Chiến Du kinh hãi, toàn thân run lên, vội vàng quay đầu lại.

Sau lưng không thấy bóng dáng, chỉ có đồng tử cực lớn nhìn hắn.

Nguyệt đồng?

Nội tâm Chiến Du cả kinh, nhưng lại không bối rối, hai mắt co rút lại, cũng dùng tinh thần lực công kích tới.

Ầm ầm!

Cảnh tượng nguyệt đồng nhấp nhô, sau đó tan vỡ.

Nhưng cảnh tượng nứt vỡ xong, mười hai đạo thân ảnh uy áp mênh mông bao phủ lấy hắn.

Trận pháp?

Chiến Du nhìn thấu, nội tâm hơi cả kinh, mặc dù không thể phân biệt là trận gì, nhưng hiển nhiên cực kỳ phi phàm.

Nhưng hắn cũng không bối rối, mà là nhìn qua bên cạnh khôi lỗi cưc lớn, Lý Vân Tiêu đang kết ấn, trên người còn mang theo vết máu, không chỉ có như thế, mắt phải cũng bị thương, máu tươi còn chảy xuống.

Chậc chậc, lợi dụng đồng thuật tranh thủ thời gian kết trận, đúng là kẻ kiên cường nha.

Chiến Du lạnh cười rộ lên, năm ngón tay bóp chặt, kim quang bao phủ Phi Nghê như cầm hàng hóa trong tay mình.

Phi Nghê giờ phút này dường như ngất đi, máu thiên phượng không ngừng chảy ra ngoài.

Khúc Hồng Nhan xuất hiện bên cạnh Lý Vân Tiêu, hãi hùng khiếp vía nhìn qua Lý Vân Tiêu, kêu:

Phi Dương…

Lý Vân Tiêu vào lúc này cực kỳ đáng sợ, dưới gương mặt bình tĩnh nhìn không ra một tia rung động, mắt phải là nguyệt đồng chiếm cứ, gân xanh không ngừng nổi lên.

Phi Dương, ngươi không sao chớ…

Trong lòng Khúc Hồng Nhan có cảm giác sợ hãi, thật sự là vì Lý Vân Tiêu tổn thương quá nặng.

Ta không sao.

Lý Vân Tiêu nói ra ba chữ này sau đó bắt ấn quyết.

Đây rốt cuộc là cái trận gì?

Chiến Du thấp giọng quát hỏi.

Nhưng Lý Vân Tiêu cũng không trả lời, hắn không ngừng kết ấn quyết, hiện tượng thiên văn không ngừng sinh ra.

Mấy người bên ngoài trận pháp cũng bị kinh động.

Chiến Phách đang chém giết với Mạch bất phân thắng bại, Phúc Địa Ấn chỉ còn hai phần ba uy năng, đối phó người mạnh như Mạch không thể tùy tiện dùng, bởi vì hắn chỉ còn có thể sử dụng hai lần mà thôi.

Cố Thanh Thanh vô cùng khiếp sợ nhìn qua Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát Trận, khí tức của trận pháp làm nàng sợ hãi.

Đột nhiên một đạo quang mang bay tới, chính là Mục Tinh vừa bị đánh bay, bay tới bên cạnh Cố Thanh Thanh, vừa mừng vừa sợ nhìn qua trận pháp.

Lục đinh lục giáp là do hắn luyện chế ra, hắn rõ uy lực của nó như lòng bàn tay, huống chi giờ phút này được Mục Trần hoàn thiện, uy lực vô cùng mạnh mẽ, tái hiện thượng cổ hung trận.

Hiện tại lo lắng duy nhất là thực lực Lý Vân Tiêu có đủ chèo chống trận pháp hay không.

Trong thần sát trận, Lý Vân Tiêu đưa tay về phía trước, đột nhiên duỗi một tay ra đánh ấn quyết.

Lúc này trên không trung sinh ra tầng sáng lắc lư, khôi lỗi trước mặt Chiến Du cũng bắt ấn quyết.

Khôi lỗi cũng không hóa thành cự linh, nhưng chỉ cao bằng hai phần ba ngươi thường.

Thần thái khôi lỗi giống hết chân thân, ánh mắt tức giận nhìn qua Chiến Du.

Khôi lỗi đánh ra một chưởng, có thể nhìn thấy trong chưởng pháp là cả tòa trận pháp màu xanh, tất cả lực lượng tập trung vào một chưởng này.

Ầm ầm!

Một chưởng của khôi lỗi đánh nát không khí, trạng thái chân không sinh ra, tiếng nổ vang lên liên tục, làm người ta đau đầu như búa bổ.

Nội tâm Chiến Du cả kinh, uy lực một chưởng này mặc dù không đánh bại hắn, nhưng cũng không muốn ngạnh kháng với khôi lỗi, không thể không dùng huyền khí đối kháng.

Kim quang lóe lên, hắn nhanh chóng tránh né một kích này.

Nhưng ai ngờ chưởng thế khôi lỗi biến hóa, lại lăng không đổi chiêu, năm ngón tay đánh ra một trảo, năng lượng nổ tung trong lòng bàn tay, hóa thành vòng xoáy sáng ngời.

Thân ảnh khôi lỗi sáng lên, lại biến mất tại chỗ, sau một khắc trực tiếp thuấn di đến phía trước Chiến Du, lại đảo quanh người hắn.

Cái gì?

Tròng mắt Chiến Du mở to lên, thật không ngờ rất cơ trí, đây còn là khôi lỗi sao?

Hơn nữa khôi lỗi đánh ra vòng xoáy kia, khóe miệng dường như hơi nhếch lên, là cười lạnh.

Đây… Đây thật sự là khôi lỗi sao?

Chiến Du lại ngơ ngẩn, nội tâm sụp đổ.

Nhưng tình thế không cho hắn suy nghĩ nhiều, quát lên một tiếng, dùng đại ấn ngăn cản một kích này.

Ầm ầm!

Vòng xoáy đánh tan đại ấn, khí kình xuyên thấu ra chung quanh.

Nhưng nội tâm Chiến Du lại cả kinh, sau khi thừa nhận một kích của khôi lỗi liền lui ra phía sau, trên ngực khôi lỗi có vết lõm sâu.

Đột nhiên toàn thân khôi lỗi sinh ra rất nhiều lôi điện, hội tụ vào chỗ lõm, tiếng lôi điện “Đùng đùng” vang lên không dứt.

Lôi đình rèn luyện!

Thần sắc Lý Vân Tiêu bất động, nhưng ánh mắt lập lòe, trong đầu hiện ra rất nhiều tin tức, đều là Mục Tinh truyền thụ cho hắn, một nửa đã tiêu hóa, còn có một nửa chưa tiêu hóa.

Những trong khôi lỗi này không chỉ chứa trí nhớ nguyên kim, lại có đại lượng mảnh vỡ lôi thạch, có thể chuyển hóa lôi linh khí, phối hợp trí nhớ nguyên kim tôi thể, giúp bản tôn nhanh chóng phục hồi như cũ.

Hơn nữa lôi điện bị kích hoạt, cả trận pháp đều sinh ra cảm ứng, có lực lượng cuồn cuộn vận chuyển tới, rót vào trong khôi lỗi, bổ sung lực lượng tiêu hao.

Nội tâm Chiến Du hoảng hốt, với ánh mắt của hắn cũng phát hiện khôi lỗi bất phàm, lập tức hiểu tình cảnh bản thân, đây là trận pháp cực mạnh, thậm chí uy thế trước mặt cũng chỉ là một phần của trận pháp.

Đột nhiên có ba khôi lỗi chuyển động, chúng từ các hướng tấn công Chiến Du.

Ba đạo khôi lỗi thi triển ra vũ kỹ khác nhau, công kích hóa thành các loại tàn ảnh.

Bành bành bành!

Hơn mười đạo tàn ảnh đánh nát kim quang hộ thân quanh người Chiến Du.

Sắc mặt Chiến Du cực kỳ khó coi, ánh mắt bắn tinh quang, sóng mắt như nước, cũng không có cảm xúc mặt trái hiện ra, hiển nhiên là phi thường bình tĩnh.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.