Lô khẽ mỉm cười nói:
Đại tiểu thư không cần dọa chúng ta sợ. Có khai chiến hay không, đại tiểu thư quyết định không được, hai người chũng ta cũng quyết định không được. Giữa chúng ta chỉ có thể coi là trò đùa trẻ con mà thôi. Có điều vì một bộ Phù Đồ đồ, trò đùa này vẫn là cực kỳ giá trị, nói vậy tất cả mọi người đều không có ý kiến gì.
Sơn cũng tán đồng gật gật đầu.
Hiển nhiên hai người cũng kiêng kỵ nếu nói ba bộ chiến tranh, vì vậy trước tiên đem lời làm rõ, không liên quan đến bộ tộc chiến tranh, chỉ là trò trẻ con đùa giỡn.
Sắc mặt Dao trở nên hơi khó coi. Nàng chậm rãi điều tức lại nói:
Được, nếu hai vị đã cố chấp như thế, vậy người này các ngươi có thể mang đi. Có điều có chuyện ta phải trước tiên nhắc nhở hai vị.
Lô cùng Sơn đều sững sờ, không biết Dao làm sao đột nhiên trở nên tốt nói chuyện nhường ấy.
Sơn ngưng trọng nói:
Chuyện gì? Chẳng lẽ là Phi đại nhân xung kích đến Ma Tôn cảnh?
Lời vừa nói ra, Ma tộc xung quanh đều là chợt biến sắc, một hồi khiếp sợ, tất cả đều tập trung tinh thần lắng nghe.
Dao lắc đầu nói:
Gần nhất có vị bằng hữu đến Phi bộ của ta làm khách, đúng lúc cần một tấm Phù Đồ đồ. Vốn là muốn đạt được tấm này cho vị bằng hữu kia. Xem ra ta không thể làm gì khác hơn là báo lại, để vị bằng hữu kia đi tới nhà hai đòi hỏi rồi.
Hai người đều là sững sờ, sắc mặt trở nên cổ quái.
Sơn cau mày nói:
Bằng hữu gì, đáng giá Dao đại nhân dùng Phù Đồ đồ loại bảo vật này đi khoản đãi.
Dao cười nhạt mặt mày chuyện biểu lộ phong tình, dáng vẻ tựa hồ trở nên hơi quyến rũ.
Lô đột nhiên tựa như nhớ tới cái gì, hoàn toàn biến sắc, cả kinh nói:
Lẽ nào…… Chẳng lẽ là vị đại nhân kia……!
Dao khanh khách cười ha hả, giễu giễu nói:
Xem ra công tác tình báo của Ba bộ làm được rất tốt nha.
Sắc mặt của Lô cũng trở nên khó coi, cắn răng nói:
Có người nói vị đại nhân kia không chỉ có đi tới Nguyên Quận, hơn nữa tựa hồ muốn tìm cái song tu đỉnh lô, có nghe đồn Dao đại nhân chính là cái đỉnh lô kia, không biết có đúng sự thật không?
Dao hoàn toàn biến sắc, tức giận nói:
Câm miệng! Lô đại nhân, cẩn thận họa là từ miệng mà ra!
Nàng cắn răng cả giận nói:
Cái gì đỉnh lô? Là song tu bầu bạn! Ngươi nếu còn nói bậy, bản tiểu thư không ngại cho ngươi vĩnh viễn câm miệng lại!
Lô trên mặt thoáng vẻ sợ hãi, càng không nhịn được lui về sau một bước, lập tức cuống quít ôm quyền nói:
Là ta ăn nói vụng về, kính xin Dao tiểu thư chớ trách.
Đùng!
Hắn dĩ nhiên ở trước mặt tất cả mọi người, trực tiếp tát mình một cái, sau đó luôn nói xin lỗi, đột nhiên xoay người đào tẩu.
Hành động này của hắn, nhất thời để tất cả mọi người cả kinh trợn mắt ngoác mồm, còn tưởng rằng chính mình trúng phải ảo thuật, thấy được ảo giác.
Không ít người đều là giơ ngón tay lên điểm vào huyệt vị của mình một hồi, cảm nhận được đau nhức sau đó mới biết không phải nằm mơ.
Ha ha ha.
Dao nhưng là ngửa mặt lên trời cười ha hả, ánh mắt trêu tức nhìn Sơn, lạnh lùng nói:
Sơn đại nhân, hiện tại không ai tranh với ngươi Phù Đồ đồ, ngươi thoả thích cầm đi.
Sơn sắc mặt cũng là vạn phần khó coi, tựa hồ đoán được cái gì, đầu hắn đầy mồ hôi lạnh đầm đìa.
Một tên Ma Quân phía sau hắn cảm thấy không đúng, thấp giọng kêu:
Sơn đại nhân……
Sơn lúc này mới giật mình phục hồi tinh thần lại, trong mắt dĩ nhiên tràn đầy vẻ run rẩy. Hắn run cầm cập nói:
Dao, Dao đại nhân, trước là ta không đúng, kính xin đại nhân tha thứ.
Bốp bốp bốp.
Dao cười vui vẻ hơn nữa, lấy tay áo che mặt, một hồi lâu mới ngừng lại, châm chọc mắng:
Đồ nam nhân vô dụng, cút! Có bao xa cút bấy xa!
Dạ, dạ!
Sơn quờ quạng lau mồ hôi lạnh trên đầu, dĩ nhiên không tức giận, trái lại thập phần vui vẻ ở trên không trung đánh cái lăn, trực tiếp bỏ chạy đi mất.
Tình cảnh này làm cho tất cả mọi người đều triệt để choáng váng.
“Hô” một tiếng, trong đám người nhất thời sôi sùng sục, các loại suy đoán cùng nghi vấn dâng lên trong đầu óc, vô số tiếng thảo luận nổi lên bốn phía.
Quá giả đi, không có chút nào chân thực, rốt cuộc là xảy ra chuyện gì? Ai có thể tiết lộ một điểm tin tức đi?
Vị bằng hữu kia của Dao đại tiểu thư rốt cuộc là ai, dĩ nhiên có thể chấn kinh hai vị cường giả tè ra quần, hơn nữa vị bằng hữu kia tựa hồ là đạo lữ tương lai của Dao tiểu thư.
Trời ạ, nếu là người kia có uy năng như thế. Một khi cùng Phi bộ kết thành thông gia, cái kia toàn bộ thế lực Nguyên Quận chẳng lẽ không phải sắp biến đổi lớn rồi?!
Đám người bốn phía tựa hồ cũng đánh hơi được cái gì, một hồi ai ai cũng trở nên mẫn cảm suy tư.
Lý Vân Tiêu cũng cảm thấy khiếp sợ, Lô với Sơn, cơ hồ đều là cấp hai Ma Quân cường giả, người có thể làm cho bọn họ thất thố như thế, mặc dù là Ma Tôn cũng không làm được đi, chẳng lẽ là thánh ma?
Hắn cũng không khỏi rơi vào trầm tư.
Không chỉ có như vậy, hắn còn dùng thần thức cách không đánh giá những người xung quanh, phát hiện mấy người rất thú vị.
Ở một góc khác, đồng dạng có hai tên áo đen đứng ở đó, tựa hồ có vẻ quá mức trấn định, mà lại thâm sâu không lường được.
Chính là Vi Thanh cùng Yết, hai người cũng đồng thời chú ý tới Lý Vân Tiêu, nhưng vẫn chưa quá nhiều lưu ý đến.
Vi Thanh đối với những gì nhìn thấy cũng đồng dạng giật mình không thôi, nói:
Yết đại nhân, lấy ánh mắt của ngài chuyện này rốt cuộc là như thế nào?
Yết sắc mặt cũng có chút ngưng trọng lên, nói:
Có thể dễ dàng làm kinh sợ đỉnh cao Ma Quân, sợ chỉ có thánh ma rồi. Chỉ là cô gái kia cũng bất quá là ma quân mà thôi, nếu như thánh ma thật muốn tìm đỉnh lô, ít nhất cũng phải cảnh giới Ma Tôn mới được, này cũng có chút lạ rồi.
Vi Thanh hừ lạnh nói:
Có lẽ chỉ là Ma Tôn thôi. Ma giới nào có nhiều thánh ma như thế!
Yết lắc đầu nói:
Không thể. Chỉ là Ma Tôn vậy thì hai tên Ma Quân đỉnh cao kia chắc chắn sẽ không sợ sệt như vậy. Hiện tại biết thông tin, tin tức lại quá ít, cũng không tốt suy đoán mọi việc. Nhưng cũng có thể khẳng định là, chủ nhân tương lai của cô gái này tất nhiên là nhân vật ghê gớm. Ta ngược lại thật rất có hứng thú gặp một lần đây.
Vi Thanh nói:
Muốn đi Phù Đồ hành lang nhất định phải có Phù Đồ đồ sao?
Yết nói:
Đương nhiên không phải vậy, chỉ là muốn tới Phù Đồ hành lang khu vực hạch tâm liền nhất định phải có Phù Đồ đồ. Ta thật muốn ra tay đem Phù Đồ đồ trên tay tiểu tử này đoạt tới, nhưng không biết chủ nhân tương lai của cô gái này rốt cuộc là thần thánh phương nào, lại có chút kiêng kỵ rồi. —————