Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 825: Chương 825: Đánh bạc đầu người.




Chương 823: Đánh bạc đầu người.

Cẩn Huyên thận trọng nói:

- Đúng vậy, Tử Vân thương hội cũng có một vị bát giai thuật luyện đại sư, nhưng hắn không cách nào phân tích ra thành phần phối trí trong sản phẩm này. Mà vị đại sư kia chỉ điểm ta đến tìm ngài, bởi vì ngươi nắm giữ phương pháp nghịch luyện!

Mạc Hoa Nguyên cùng Lý Vân Tiêu đồng thời biến sắc, thần sắc khác nhau.

Cái gọi là phương pháp nghịch luyện chính là luyện chế ngược, ban đầu ở vực ngoại tinh không, Viên Cao Hàn trực tiếp luyện kim sắc hồn nô trở thành linh hồn lực tinh khiết, đó là phương pháp nghịch luyện. Nhưng mà người nắm giữ thuật đạo này cực nhỏ, hơn nữa công dụng thập phần có hạn. Nhưng dùng để phân tích thành phần nguyên liệu ngược lại là cực kỳ hữu dụng.

Trong tay Mạc Hoa Nguyên cầm một viên Tứ Chuyển Chân Đan, cẩn thận xem xét một phen, nói:

- Phương pháp nghịch luyện ta nắm giữ cũng có hạn, mấu chốt nhất là ta không thể giúp ngươi, nếu không ước định giữa ta và Lôi Phong thương hội sẽ hết hiệu lực.

Cẩn Huyên khẩn trương nói:

- Thỉnh đại sư giúp ta phân tích năm kiện sản phẩm này là được.

Năm đồ vật này chính là sản phẩm hạch tâm của Tử Vân thương hội, là thứ bán chủ yếu trên thị trường, tạm hoãn một hơi, sau khi vượt qua thương minh lưỡng hội lần này, chỉ cần Thiên Nguyên thương hội có thể ổn định địa vị, lại chậm rãi thu hồi thị trường khác.

Lý Vân Tiêu cười nhạo nói:

- Cẩn Huyên, ngươi cầu hắn được gì chứ? Hắn không phải không giúp, mà là không có bổn sự này ah! Cho dù Viên Cao Hàn ở đây, cũng không cách nào nghịch luyện nguyên liệu năm kiện này đâu.

Sắc mặt Mạc Hoa Nguyên đại biến, tức giận nói:

- Ngươi dám gọi thẳng kỳ danh gia sư, lớn mật, vô lễ!

Lý Vân Tiêu khinh miệt khinh thường nói:

- Viên Cao Hàn, Viên Cao Hàn, ta hô đấy, như thế nào? Ngươi giết ta hay sao? Ngươi có bổn sự này sao?

- Ngươi...

Mạc Hoa Nguyên tức giận toàn thân run rẩy, chưa từng có người nào dám kích thích hắn như thế. Lý Vân Tiêu thực lực Võ Tông ngũ tinh hắn nhìn ra, nhưng chính hắn cũng chỉ là Võ Tông nhất tinh mà thôi, tuy hồn lực chiếm ưu thế rất lớn, nhưng mà không cho rằng có thể vượt qua bốn tinh giết người.

Tại thành Nam Hỏa này, địa vị của hắn độc nhất vô nhị. Bất luận thế lực nào cũng cho hắn mặt mũi, cho nên trong tiểu viện không có hộ vệ, bởi vì căn bản là không cần, không có kẻ nào ngu ngốc dám đắc tội hắn, nhưng lần này hắn gặp phải Lý Vân Tiêu.

- Ngươi đừng vội dùng khích tướng ta, ta tuyệt sẽ không mắc lừa!

Tuy Mạc Hoa Nguyên nổi giận, nhưng tự xưng là xem thấu thủ đoạn của Lý Vân Tiêu, lạnh lùng nói ra.

Trong Giới Thần Bi trong cũng truyền ra tiếng cười to của Viên Cao Hàn.

- Ha ha, tiểu tử, muốn khích tướng đồ đệ của ta, ngươi kém xa lắm!

Trong giọng nói đầy đắc ý, hiển nhiên rất hài lòng với biểu hiện của Mạc Hoa Nguyên.

Lý Vân Tiêu duỗi một ngón tay ra, lung lay cười khẩy nói:

- Khích tướng? Ngươi có tư cách này sao? Viên Cao Hàn tự mình đến còn không sai biệt lắm, không vội tức giận, không tin có dám đánh bạc với ta một hồi?

Mạc Hoa Nguyên nghe xong thất khiếu bốc lửa, giận quá thành cười nói:

- Ha ha, đánh bạc với ngươi? Chẳng lẽ là muốn đánh bạc ai ngu hơn? Ta đây cam bái hạ phong!

Lý Vân Tiêu cười lạnh không thôi, nói:

- Ngươi không biết nếu bị sư phụ của ngươi nhìn thấy bộ dáng ngu xuẩn của ngươi, hắn sẽ rất thương tâm sao? Ta đánh bạc phân tích năm loại sản phẩm này với ngươi, ai phân tích nhanh nhất toàn bộ nhất thì thắng.

Mạc Hoa Nguyên cười to nói:

- Ha ha, còn không phải phép khích tướng, chờ ta phân tích ra, ngươi thua cugnx thua, có cái gì đâu.

Lý Vân Tiêu lạnh lùng hìn hắn, không nhanh không chậm nói:

- Nếu ta thua, đầu cho ngươi. Nếu ngươi thua, chỉ cần ta còn ở thành Nam Hỏa một ngày, ngươi phải cúi đầu nghe lệnh ta, như thế nào? Đồ đệ Viên Cao Hàn không muốn tranh giành khẩu khí cho sư phụ hay sao?

Trong nội tâm Mạc Hoa Nguyên chấn động, đồng tử mở to, giật mình nói:

- Ngươi, ngươi nói cái gì? Thua mang đầu cho ta? Ngươi cảm thấy ngươi có thể thắng ta?

Bộ dáng tức giận đã không tồn tại, mà chuyển biến thành khiếp sợ và nghi hoặc to lớn. Lý Vân Tiêu cho hắn cảm giác cũng không phải thằng ngu chỉ biết đâm đầu tới, thái độ bất cần đời này là thạo đời nhân tình và một loại khí chất khó nói nên lời.

Hắn thân là bát giai thuật luyện sư, tuy không cách nào xem thấu tình huống chân thật của Lý Vân Tiêu, nhưng lại cảm giác được điểm bất phàm. Cũng bởi vì như thế, cho nên đối phương nói dùng tánh mạng làm tiền đặt cược, làm cho hắn khó có thể tin.

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng bước ra một bước, mỉm cười nói:

- Có dám đánh bạc hay không? Đánh bạc vinh quang của đệ tử Viên Cao Hàn, ngươi không muốn thắng danh dự cho sư phụ của ngươi sao? Để cho hắn nhìn thấy ngươi có đầy đủ thực lực, đủ để quay về Thánh Vực!

Thần sắc Mạc Hoa Nguyên trầm xuống, nghiêm nghị quát:

- Đừng vội cầm danh hào sư tôn ta ra nói chuyện! Nếu ngươi muốn chết, ta sẽ thanh toàn ngươi! Khiêu chiến này ta tiếp, vốn ngươi không có tư cách khiêu chiến ta, nhưng mà ngươi nhiều lần nói năng lỗ mãng phạm húy sư tôn ta, ta không cần biết ngươi là ai, hôm nay tất phải lấy đầu của ngươi xuống, dùng máu ngươi lau khô những lời bất kính vừa rồi.

Cẩn Huyên khẩn trương, không thể ngờ Lý Vân Tiêu liều lĩnh như thế, chuyện đột nhiên biến thành thế này, nàng vội vàng ngăn lại nói:

- Mạc đại sư, Vân thiếu hắn...

- Không cần nhiều lời, ta đã tiếp thu khiêu chiến.

Hắn phất tay ngăn Cẩn Huyên lại, ngạo nghễ ngóc đầu lên, nói:

- So thế nào?

Trong lòng Cẩn Huyên cảm giác vô lực, sớm biết như thế không mang Lý Vân Tiêu tới. Trong nội tâm nàng âm thầm cảnh giác, cho dù đắc tội Mạc Hoa Nguyên cũng không thể để Lý Vân Tiêu gặp chuyện không may, nếu không sẽ ảnh hưởng tới thương minh lưỡng hội, đến lúc đó Thiên Nguyên thương hội sụp xuống thì bọn họ cũng chẳng dừng chân được.

Trong Giới Thần Bi có tiếng của Viên Cao Hàn truyền ra, vô cùng cả kinh, nói:

- Lý Vân Tiêu, ngươi muốn tỷ thí với đồ đệ của ta? Hơn nữa dùng đầu của ngươi? Hẳn là ngươi muốn thi triển kế đùa nghịch?

Hắn tuyệt không cho rằng Lý Vân Tiêu có thể thắng đồ đệ của mình, nghĩ vậy tiểu tử quỷ kế đa đoan, lập tức trầm giọng khẽ nói:

- Ta mặc kệ ngươi làm như thế nào, đừng vội tổn thương đệ tử ta!

Lý Vân Tiêu truyền âm qua, hừ lạnh nói:

- Ngươi mở to mắt ra mà xem ta đánh bại đồ đệ của ngươi thế nào, hồn lực cao thực sự không phải quyết định tất cả nhân tố, đồ đệ của ngươi vừa tấn cấp bát giai không lâu a, nên để ta dạy cho một bài học, không thu phí!

- Ngươi...

Viên Cao Hàn tức cười im lặng, Lý Vân Tiêu nói hắn tự nhiên hiểu, nhưng đây là so lý giải thuật đạo, tuy có thể dùng kỹ pháp đền bù hồn lực chưa đủ. Nếu đồ đệ mình là bát giai thuật luyện sư, hơn nữa có chân truyền của mình, kỹ pháp tự nhiên không kém hơn kẻ nào. Hắn xác thực rất ngạc nhiên Lý Vân Tiêu có biện pháp gì đánh bại hắn.

Giờ phút này tên đã lên dây, Lý Vân Tiêu chỉ vào năm vật phẩm kia, nói:

- Dùng phương pháp đơn giản nhất a. Ngươi chọn một vật, để Cẩn Huyên đưa ra tài liệu giống nhau, ta và ngươi đồng thời tiến hành luyện chế, ai luyện được phẩm chất cao hơn thì thắng!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.