Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1137: Chương 1137: Địa mạch phản chấn. (1)




Chương 1135: Địa mạch phản chấn. (1)

Thân ảnh hắn lóe lên, liền biến mất ngay tại chỗ, lưu lại Mạc Tiểu Xuyên hôn mê và đầu ác linh đang kêu rên kia, đại thủ màu vàng cứ vậy ngưng trên không trung không thay đổi, gắt gao chộp lấy ác linh.

Thân ảnh Lý Vân Tiêu thoáng cái đi lên một mảnh không trung, ngưng mắt nhìn xuống, một cổ khí diễm ngập trời phát ra, khiến trong lòng đám người cảm thấy cực kỳ không thoải mái.

Huyết Thú đang chậm rãi đi trên vùng đất bên dưới, tựa hồ cực kỳ chán ghét đối với nơi lạ lẫm vô biên vô hạn này, sát khí trên người không ngừng tuôn ra.

Khí tức thật mạnh, lực lượng ẩn chứa trong thân thể thứ hay không hề dưới Huyết Thần Tử, ta ngược lại muốn xem ngươi rốt cục là tồn tại thế nào.

Hai mắt Lý Vân Tiêu lập tức hóa thành Huyết Nguyệt, từng đạo thần quang khác thường bắn ra từ mắt, ngưng mắt nhìn lên người Huyết Thú kia, cảnh tượng trước mắt lập tức dần dần trở nên nhạt nhòa, than athể Huyết Thú trong hai mắt hắn dần trở nên trong suốt, kết cấu trong cơ thể bắt đầu hiện rõ trong mắt hắn.

Cái này. . . , sao lại là thế này? Thứ này chẳng lẽ là do luyện chế ra sao?

Đồng tử Lý Vân Tiêu đột nhiên co lại, trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ ra, thứ hắn thấy được thật sự bất ngờ, trong cơ thể Huyết Thú dĩ nhiên là do nguyên một đám trận pháp cấu thành, không chỉ có thế, còn có đại lượng huyền khí khí uẩn trấn nhập trong đó hóa thành trận nhãn, trong đó hai kiện khí uẩn mạnh nhất vậy mà đều là cửu giai

Trong chủ trận kia có một khối thổ nhưỡng lớn chừng nắm tay đang không ngừng tản mát ra từng chút tinh mang màu đất.

Đại Địa Tức Nhưỡng?

Lý Vân Tiêu đột nhiên chấn động, cuồng hỉ nói:

Ha ha, không thể tưởng được Đại Địa Tức Nhưỡng vậy mà lại ở trong thân thể thứ này, thật sự là được đến hoàn toàn không phí công a!

Rống .

Huyết Thú chạy trên mặt đất tựa hồ đã nhận ra có người đang nhìn xem nó, đột nhiên gầm lên giận dữ, khí tức trên thân tăng vọt, vậy mà trực tiếp cắt đứt thần thức của Lý Vân Tiêu.

Ân? Ở trong Giới Thần Bi vậy mà có thể đoạn thần niệm của ta, cái này. . .

Lý Vân Tiêu cả kinh, lộ ra thần sắc khó có thể tin, cười lạnh nói:

Lão tử cũng không tin, ở trong Giới Thần Bi này ngươi còn có thể lật trời, chờ ta triệt để đánh có ngươi hồn phi phách tán vậy thì Đại Địa Tức Nhưỡng và những huyền khí kia toàn bộ đều thuộc về ta rồi.

Hắn giơ tay lên, Phượng Hoàng ngưng tụ ra trên không trung, theo hắn điểm xuống một chỉ liền hóa thành biển lửa đầy trời đốt xuống dưới.

Rống.

Ánh mắt Huyết Thú lộ ra một tia kiêng kị, rống to với bầu trời, không gian cũng rung động lắc lư không thôi, nó mở ra miệng rộng, trực tiếp nhổ ra một đạo thanh sắc quang mang nhảy vào không trung, trực tiếp vọt vào trong cơ thể Phượng Hoàng, đột nhiên nổ vang

“Phanh”

Lấy đạo hào quang kia làm trung tâm, vậy mà bắn ra vạn đạo lôi đình, không chỉ có có đánh tan Hỏa Phượng mà ngay cả biển lửa đầy trời cũng bị phá tan, hóa làm một mảnh lôi ngục

Cái này…

Lý Vân Tiêu triệt để trợn tròn mắt, chỉ thấy trung tâm lôi đình chính là một thanh tiểu chùy tử, đúng là một trong hai kiện huyền khí cửu giai hắn thấy trong cơ thể Huyết Thú lúc trước, trên đó phủ kín các loại hoa văn, không ngừng lập loè, trên thân nó còn lộ ra mấy cía khoa đẩu văn kim sắc, lóng lánh bất định

Ực, cái huyền khí cửu giai này. . . Là kết quả của thời đại nào đây?

Lý Vân Tiêu lúc nhìn thấy mấy khoa đẩu văn kim sắc kia liền hung hăng nuốt một ngụm nước miếng, về sau cả người liền triệt để phát mộng. Lực lượng trên cây chùy kia quả thật chỉ là cửu giai không sai, nhưng lại kèm theo lôi chi quy tắc, hơn nữa Huyết Thú này tựa hồ có thể hoàn toàn phát huy ra 100% uy lực của nó, vậy mà lại phá vỡ cả quy tắc chi lực do Lý Vân Tiêu khống chế.

Cái búa kia sau khi lập lòe vài cái trên không trung liền thu nạp lại tất cả lôi quang, lần nữa bay trở về đến trong cơ thể Huyết Thú. Đôi mắt trống rỗng của Huyết Thú đột nhiên nhin về phía Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu thoáng cái ngốc trệ ở đằng kia, không biết như thế nào cho phải, ở trong Giới Thần Bi còn có thể phản kháng lực lượng của hắn quả thật lần đầu tiên thấy được.

Huyết Thú sau khi nhìn hắn một hồi, tựa hồ cũng có kiêng kị, liền quay người tiếp tục đi tới phía trước. Có lẽ do thấy được có người sống cho nên nó cũng không còn thô bạo như trước nữa.

Thân hình Lý Vân Tiêu giật giật, mấy lần đều muốn ra tay nhưng vẫn nhịn xuống.

Từ một kích vừa rồi mà xem, Huyết Thú này tựa hồ có thể phát huy ra 100% lực lượng các huyền khí kia, trong đó lại có hai kiện huyền khí cửu giai, hơn mười kiện huyền khí bát giai ah, còn có cả Đại Địa Tức Nhưỡng, nếu nó cũng có thể tùy ý khống chế…, triển khai toàn bộ trạng thái chống lại mình, làm không tốt sẽ trực tiếp đánh vỡ cả thế giới chi lực, vậy thì thật sự là khóc không ra nước mắt rồi.

Lý Vân Tiêu lần đầu tiên sinh ra cảm giác vô lực khi ở trong Giới Thần Bi, lần đầu tiên cảm thấy huyền khí siêu phẩm cũng không gì hơn cái này, cũng không ngưu bức như lúc trước mình nghĩ. Trơ mắt ếch ra nhìn Huyết Thú chậm rãi biến mất trong tầm mắt mình, hắn cười khổ lắc đầu, thân ảnh lóe lên liền rời khỏi bia, xuất hiện ở mai cốt chi địa, thu Giới Thần Bi vào trong cơ thể.

Trước tiên cứ nuôi vật kia ở bên trong, chỉ cần nó không nổi giận thì cứ để nó đi loạn, đợi ngày nào đó có đủ nắm chắc trấn áp nó thì lại đi giải quyết.

Lý Vân Tiêu đối với Huyết Thú kia đã bắt đầu cảm thấy kiêng kị…, dù sao lực lượng Giới Thần Bi có chỗ khiếm khuyết, hắn cũng chỉ có thể khống chế một bộ phận, nếu đại chiến với Huyết Thú có thể hoàn toàn khống chế huyền khí thì kết quả không lạc quan chút nào, vô luận là Giới Thần Bi tổn hại hay là Huyết Thú đào tẩu, đều không phải là việc hắn muốn thấy.

Quyết định xong chủ ý, hắn bắt đầu quan sát tình huống bốn phía, toàn bộ mai cốt chi địa lấy núi rừng làm chủ, kéo dài mấy vạn km, ở trên không trung chỉ có thể nhìn thấy một mảnh núi rừng bao trùm, mà tiến sau khi tiến vào trong đó thần thức lại không cách nào triển khai, trong đó thần bí dị thường, hơn nữa nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, tuyệt đại đa số võ giả đều chỉ dám hoạt động trong phạm vi nhỏ đã xác định là không có gì nguy hiểm.

Ân, trong núi rừng này nhất định ẩn chứa năng lượng rất lớn, nếu không phong ấn thần thức chi lực cường đại như thế không có khả năng lăng không mà đến, ta đi xem thử trong địa mạch đến cùng xảy ra chuyện gì.

Trong tay hắn lóe lên hàn mang, Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm hiển hiện trong tay, hét lớn một tiếng liền trực tiếp đấm vào đại địa, thân kiếm chui vào một nửa.

Sau đó hai tay Lý Vân Tiêu không ngừng vung bí quyết, đại lượng bí quyết ấn đánh vào trong đó, trên thân kiếm kia hàn quang chiếu nước, tia tia hàn khí lưu chuyển ra, thân kiếm bắt đầu không ngừng biến lớn, kiếm khí lăng lệ ác liệt tán khắp mọi nơi, khiến đại địa bị vỡ ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.