Hiệu quả khủng bố đó mới là lý do căn bản trước khi cực phẩm ma nguyên thạch trở thành thiên nhiên, có giá trị siêu cao.
Lý Vân Tiêu tìm hiểu xong lòng dâng lên rầu lo.
May mắn Ma giới cạnh tranh rất kịch liệt, ma nguyên thạch cũng bị rất nhiều tự động tiêu hóa, nếu không tích lũy lên chế tạo Ma Quân thì siêu khủng bố.
Nguyệt mua đồ rất ít, vì gần như không tìm được những tài liệu sửa chữa Thập Nhị Đô Thiên Thần Sát trong các quán hàng rong, phải chờ hội giao dịch nhỏ ngầm quy cách càng cao.
Mấy ngày sau đại hội giao lưu vật tư đã gần đến cuối nhưng mức độ náo nhiệt không giảm chút nào, nhân khẩu lưu động trong thành nhiều hơn đầu tháng gấp chục lần.
Vì địa vực Ma giới rộng lớn, không ngừng có người tuôn hướng thành Xạ Tinh, thậm chí có người đến sau khi đại hội kết thúc nhưng vẫn có thể đổi được nhiều thứ.
Hôm nay Nguyệt mang theo đám người Lý Vân Tiêu đến trước một cung điện.
Quảng trường trước cung điện cực kỳ rộng lớn, chỉ cái nền đã cao hai thước, từ mười bậc trở lên có mấy chục cây cột đá thô to dựng trước cửa điện.
Những cột đá này rất cao lớn, nhưng so với đại điện thì không chút bắt mắt.
Đại điện do hòn đá to lớn xây thành, bậc thang trước điện từ một tảng đá nguyên xây thành. Đá màu đồng lấp lóe ánh sáng dưới ánh mặt trời như bằng kim loại.
Đỉnh nhọn cao vút, bên trên có ánh sáng vàng nổi bật, bầu trời bị nó phản chiếu trong suốt như bảo thạch.
Lý Vân Tiêu giật mình hỏi:
Đây là minh chủ? Sao to lớn vậy?
Tuy rằng thành Xạ Tinh đủ to lớn nhưng bên trong cực kỳ chặt chẽ, như nơi Nguyệt bộ cư trú mặc dù thoải mái lại không rộng rãi.
Đại điện này có phong cách kiến trúc chỉnh thể, hơi khác lạ.
Nguyệt khẽ cười nói:
Điện này là nơi Tranh đại nhân triệu tập chư bộ nghị sự nên tất nhiên là khí vũ phi phàm. Đây cũng là nơi đại nhân thành Xạ Tinh tìm cách mượn tới làm tràng sở hội giao lưu ngầm.
Ra là vậy.
Lý Vân Tiêu nhìn cung điện to lớn, lòng máy động, không biết hắn suy nghĩ cái gì.
Nguyệt dẫn đám người bước lên bậc thang, hai bên cột đá đứng một vị Ma Quân khoanh tay trước ngực, dáng vẻ ngạo mạn lạn lùng.
Ma Quân nhìn đám người chằm chằm, lạnh lùng nói:
Người không liên quan không được vào.
Nguyệt chắp tay nói:
Chúng ta đều là người giao dịch, ta là Nguyệt của Nguyệt bộ.
Hai Ma Quân nghe thế biến sắc mặt, xem xét Nguyệt một lúc. Hai người thu bớt sát khí, bộ dáng kiệt ngạo bất thuần giảm nhiều.
Một Ma Quân nói:
Ra là Nguyệt đại nhân, xin lỗi đã ngăn người tại đây. Vì kiểm soát nhân số nên mỗi bộ nhiều năm chỉ được năm người vào.
Năm người?
Nguyệt cau mày hỏi:
Từ khi nào ra quy định chết tiệt này?
Người kia cười nói:
Cấp trên quyết định, chúng ta cũng không có cách nào. Nếu quý bộ còn có người muốn giao dịch thì hãy ủy thác người khác làm giúp đi.
Nguyệt nhìn ra sau, để lại Tử là một Ma Quân, những người khác đều đi về.
Đoàn năm người bước vào đại điện.
Bên trong là không gian to lớn, khác với các hội giở giao dịch thành Xạ Tinh chen chúc, không gian trong điện rộng lớn phạm vi trăm trượng.
Trang hoàng lộng lẫy, mỗi miếng đá lót điêu khắc tinh xảo. Khoảng ba, bốn trăm người Ma tộc ung dung tản bộ, tốp năm tốp ba nói chuyện, không gian vẫn rất trống trải.
Không khí hòa hợp nhưng loáng thoáng khí túc sát khiến người cảm thấy nặng nề.
Nguyệt nhìn Lý Vân Tiêu, cười hỏi:
Cảm thấy sao?
Lý Vân Tiêu sờ cằm, trầm ngâm nói:
Hình như có sát khí rất nặng.
Mặt Nguyệt hiện nét giật mình khen rằng:
Lý đại nhân quan sát rất tỉ mỉ, Diêu Quang điện này không chỉ là nơi Tranh bộ dùng để nghị sự cũng là chổ tranh đấu, nơi tộc trưởng đại bộ tộc ước đấu sống chết.
Lý Vân Tiêu cười khổ nói:
Thành Xạ Tinh lớn như vậy có cần nghèo thế không? Một điện dùng ba cách, không chừng còn công dụng khác nữa?
Nguyệt cười nói:
Chủ yếu là ba loại sử dụng này. Giữa Ma tộc có nhiều tranh chấp, chiến đấu gần như là cách giải quyết duy nhất. Đôi khi vì tránh cho hai tộc chiến đấu lan đến quá lớn nên sẽ có cao tầng thành Xạ Tinh điều tiết, khiến bọn họ đấu một chọi một hoặc nhiều người đánh nhau.
Lý Vân Tiêu gật gù:
Cách này đúng là tốt, nếu hai tộc đánh nhau thì tử thương rất thảm liệt.
Nguyệt mỉm cười chào hỏi mọi người.
Nguyệt biết lý do trong đó, lúc trước mới đến thành Xạ Tinh thì chuyện Nguyệt bộ vừa xảy ra không lâu. Chưa đồn ra ngoài. Nay tin tức đã truyền tới, gần như trưởng các đại bộ tộc đã biết chuyện xảy ra ở Nguyệt bộ.
Thậm chí chuyện Tranh từng xuất hiện, cược đấu một chiêu với người Nguyệt bộ cũng truyền ra, nhưng đa số người không tin, cho rằng nghe nhầm đồn bậy rồi thổi phồng đến quá đáng.
Nhưng Nguyệt bộ nuốt ba bộ Y, Mễ, Thệ là điều chắc chắn, vậy thì thực lực của Nguyệt bộ xếp hàng đầu trong toàn Tranh bộ.
Trong quảng trường, một Ma Quân vóc dáng cao to bước tới:
Thì ra là Nguyệt đại nhân.
Đầu Ma Quân mọc sừng ngưu. Mặt mày cứng rắn, môi mỉm cười thân thiện khiến người khó thể ác cảm.
Nguyệt cười tươi chào đón:
Thì ra là Bảo đại nhân.
Môi Nguyệt mấp máy truyền âm cho Lý Vân Tiêu:
Vị này là điện chủ Diêu Quang điện, chuyên phụ trách việc trong điện này, là một trong cao tầng Tranh bộ.
Bảo mỉm cười với năm người, nhìn Lý Vân Tiêu và Tiểu Hồng lâu một chút.
Bảo mở miệng nói:
Đoạn thời gian này chắc Nguyệt đại nhân đào được nhiều thứ tốt?
Nguyệt cười nói:
Đâu, những giao dịch bên ngoài làm gì có thứ lọt vào mắt chúng ta? Vẫn luôn mong chờ giao dịch lần này đây.
Bảo gật đầu cười nói:
Nghe đâu Nguyệt đại nhân đang tìm khắp nơi địa đồ Ma giới?
Nguyệt và Lý Vân Tiêu lòng thít chặt.
Nguyệt bình tĩnh nói:
Đúng thế, ta cũng có thả ra tiếng gió là thu mua giá cao hơn thị trường nhiều.
Bảo cười đầy ẩn ý:
Vậy là đại nhân đến hội giao lưu loại nhỏ này rất đúng, theo ta được biết có người sẽ bản ra một đống địa đồ Ma giới, miêu tả nhiều cương vực, thậm chí Tranh bộ chưa chắc có.
A?
Nguyệt giật nảy mình, nàng như nghe tiếng trời:
Tranh cũng chưa chắc có? Vậy 8kbán ra là…
Bảo đảo mắt trên quảng trường mấy vòng, mỉm cười nói:
Sau cuộc chiến Thương Huyền sơn, Lam bộ bị bốn bộ khác phân chia. Bốn bộ cũng vì tử thương rất nhiều bộ trưởng nên rơi vào nội loạn, nhiều Ma tộc chạy đi ba bộ Tranh, Man, Viện.
Ra là vậy.
Nguyệt hiểu ra:
Thế thì hội giao lưu loại nhỏ lần này hạn chế mỗi bộ năm người vì phòng ngừa quá đông chật cỗ?
Bảo gật đầu nói:
Đúng thế, năm bộ nội loạn ảnh hưởng rất lớn đến toàn Ma giới, không biết bao lâu mới ngừng lại.
Lý Vân Tiêu nghe mà lòng vô cùng cảm thán. Cuộc chiến thành Hồng Nguyệt khiến tinh anh Thiên Vũ giới chết gần một nửa, không ngờ cũng mang đến khó khăn lớn cho Ma tộc.
Hèn gì sau cuộc chiến thành Hồng Nguyệt trong những cái khe 30e Ma tộc đê giai liên tục chạy ra chứ không thấy xuất kích quy mô lớn, thì ra bọn họ tự lo thân còn không xong.
Nguyệt mỉm cười nói:
Ai kêu bọn họ rảnh rỗi chạy đi Thiên Vũ giới làm gì, đáng đời họ tự tìm đường chết.
Bởi vì Mục Trần và Lý Vân Tiêu nên Nguyệt rất có hảo cảm với người Thiên Vũ giới.