Bạc Vũ Kình tức giận gầm rống làm khuôn mặt biến hình vặn vẹo, các ma văn trải rộng toàn thân.
Lý Vân Tiêu cười khẽ:
Vũ Kình huynh đừng tức giận, ta dang nghiên cứu cách trừ bỏ ma hóa đây. Nếu có điều thành tựu và huynh không chết thì người thứ nhất sẽ dùng cho huynh.
Mục Tinh mở miệng nói:
Ta từng quan sát cấu tạo đảo Thông Thiên, muốn hoàn toàn luyện chế ra đúng là phí thời gian và sức lực, nhưng nếu chỉ vì theo dõi khe hở, làm chỗ chiến đấu thì có thể làm đơn giản. Ta sẽ nhanh chóng làm vài mô hình, trong thời gian ngắn sản xuất hàng loạt.
Không đợi Mục Trang nói chuyện, Mục Tinh trực tiếp ra lệnh:
Kêu tất cả người Mục gia đến thành Viêm Vũ, mang đảo Thông Thiên đến luôn.
Mục Trang ngây người, thầm cười khổ. Lão tổ tông đã lên tiếng thì gã cũng không phản đối được.
Huống chi tình huống bây giờ cực kỳ gấp gáp, Mục gia cũng có trách nhiệm gánh vác trong thời buổi khó khăn.
Mục Trang đáp ngay:
Vâng, ta đi làm ngay!
Mọi người lo công việc của mình.
Đinh Linh Nhi nói:
Vân Tiêu đại ca, ngươi cũng mệt rồi, hãy nghỉ ngơi đi. Nếu Ma Chủ Phổ đến ta liền kêu ngươi.
Lý Vân Tiêu nhìn người mình, thấy vết thương đã lành hết, nhưng tiêu hao chân nguyên khó thể phục hồi trong thời gian ngắn.
Lý Vân Tiêu không tâm tình ngrhi ngơi, hắn suy nghĩ chuyện Ma Phổ, không biết sẽ rắc rối bao lớn.
Lý Vân Tiêu đang suy nghĩ thì ma khí trên bầu trời đột nhiên sôi trào chậm rãi ngưng tụ khuôn mặt Ma Phổ, mờ nhạt như làn khói. Ma Phổ nhìn chăm chú trong thành.
Tất cả vũ giả trong thành đã choáng váng, hoảng loạn.
Lý Vân Tiêu cũng giật nảy mình, hắn bay lên cao, dưới hộ thành đại trận, đối diện khuôn mặt Ma tộc.
Ma tộc nhìn Lý Vân Tiêu, mắt bắn ra tai tàn nhẫn quát to:
Lý Vân Tiêu!
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
Phổ đại nhân, lâu không gặp.
Các vũ giả thấy Lý Vân Tiêu xuất hiện thì kêu lên:
Thành chủ! Là thành chủ đại nhân!
Không khí khủng hoảng quét sạch.
Đôi mắt Ma Phổ âm trầm nhìn Lý Vân Tiêu:
Đế Già đã chết, chắc ngươi biết?
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
Ta cũng có điều cảm ứng nhưng không thể khẳng định, có vẻ là thật. Phổ đại nhân và Đế chẳng phải là đối đầu sao? Tại sao tức giận như vậy?
Ma Phổ giận dữ hừ mạnh:
Hừ! Đế Già chết sống thế nào ta không quan tâm, hắn chỉ là một phân thân của Đế. Quan trọng là Đế Già làm mất lục đạo ma binh, ngươi hiểu ý nghĩa trong đó không?
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
Không rõ ràng.
Ma Phổ tức điên mắng:
Phế vật, ta biết ngay ngươi không hiểu gì hết! Ngươi có biét làm sao để có được 2lục đạo ma binh không?
Lý Vân Tiêu sửng sốt, trầm ngâm nói:
Ta chưa từng suy nghĩ việc này, trong ấn tượng của ta thì có được đế chi ma nguyên, hơn nữa thu nạp người thừa kế vào trong liền có thể triển ra lục đạo ma binh.
Hừ! Nôn cạn!
Ma Phổ lạnh lùng nói:
Ta không ngại nói cho ngươi biết, lý do phân thân ma nguyên của ta có thể vận dụng lục đạo ma binh vì chúng ta là linh ma binh. Lục đạo ma binh là thiên thánh khí của Ma giới, vật không thể luyện hóa, chỉ có lấy thân hiến tế hóa thành khí linh mới sử dụng được. Vệc này vốn là bí mật lớn trong Ma giới nhưng hiện giờ cũng không có gì phải giấu nữa, bởi vì ta vừa mới phát hiện, A Hàm Trảm Cốt đao đã mất!
Lòng Lý Vân Tiêu rung động, đầu có xoay chuyển nhanh, nhiều tin tức ùa vào đầu hắn.
Lý Vân Tiêu giật mình vì A Hàm Trảm Cốt đao mất, nghĩ ngay đến Giới Thần Bi, dường như hai cái có mối liên kết gì đó.
Ma Phổ tiếp tục bảo:
Cách tế luyện lục đạo ma binh rất kỳ dị, là một bộ thần thông cực kỳ nghiêm khắc. Nó iđến thì chân ma pháp thân, chân ma pháp tứng cũng là một trong thần thông thuật tế luyện truyền lưu lại. Toàn Ma giới vốn ta nghĩ chỉ mình ta biết, không ngờ có người khác tập được. Người này chắc chắn là dụ Đế Già vận chuyển ma binh rồi mượn cơ hội tế luyện A Hàm đao.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
Đại nhân phân tích có lý, nhưng ma binh đã mất thì cũng hết cách, tức giận cũng không lấy lại được.
Ngây thơ!
Ma Phổ tức giận nói:
Nếu chỉ mất ma binh thì ta không tức giận thế này. Đừng quên Đế Già chết, ý chí ma nguyên bổn tọa cũng bị đối phương có được. Nếu đối phương luyện hóa truyền thừa của ta, rút ra năm ma binh khác thì…
Lý Vân Tiêu rùng mình, hắn hiểu ngay ý của Ma Phổ.
Ma Phổ nhìn biểu tình ngạc nhiên ngây người của Lý Vân Tiêu, lạnh lùng cười:
Bây giờ đã rõ sự việc nghiêm trọng đi? Nếu không sớm tìm ra, giết người này thì tiếp theo sẽ là năm ma binh lần lượt mất, đời này đừng hòng lấy lại.
Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:
Khi đó giết người kia cũng không lấy lại được sao?
Ma Phổ nói:
Trừ phi hắn triệu hoán lục đạo ma binh ra bị ta lần lượt tế luyện lại, néu hắn không triệu hoán mà chết, khí linh ma binh chết đi lục đạo ma binh sẽ rơi các góc Ma giới. Muốn tìm từng cái là vô cùng khó khăn, ngày xưa bổn tọa vì thu gom sáu khí mà hao phí sức lực hơn xa ngươi tưởng tượng.
Lý Vân Tiêu nói:
Ta hiểu rõ những gì ngươi nói, nếu lục đạo ma binh bị cướp cũng là tổn thất to lớn cho ta. Rắc rối hơn là sau ma binh rơi vào tay đại ma khác, sẽ là tai họa lớn cho Thiên Vũ giới.
Lý Vân Tiêu ngẩng đầu lên, nói:
Phổ, chúng ta bây giờ đứng chung một chiến tuyến.
Ma Phổ lạnh lùng nói:
Nên ngươi lập tức giải phong ấn cho ta ngay, cùng ta vào Ma giới!
Lý Vân Tiêu kinh ngạc nói:
Vào Ma giới?
Lý Vân Tiêu lắc đầu nói:
Bảo ta vào Ma giới thì tuyệt đối không thể, chuyện giết người kia có ngươi là đủ rồi, thêm ta cũng không giúp ích bao nhiêu.
Ma Phổ châm chọc nói:
Ngươi đang sợ sao?
Lý Vân Tiêu mỉm cười nói:
Mặc kệ ngươi nói sao. Ta một mình theo ngươi vào Ma giới, sợ là mới đi vào đã bị ngươi xem như thuốc bổ nuốt luôn.
Ma Phổ nói:
Ta là loại người trong lúc nguy cấp không biết chừng mực sao? Ta chỉ muốn tìm ngươi giúp đỡ.
Lý Vân Tiêu nói:
Miễn bàn chuyện ta vào Ma giới đi, có thể thả ngươi ra đất phong ấn.
Ma Phổ lặng thịnh, lên tiếng:
Có phải ngươi sợ mình vào Ma giới sẽ bị giới lực áp chế?
Lý Vân Tiêu nhướng mày nói:
Ta chưa bao giờ nghĩ đến sẽ đi Ma giới nên không tưởng tượng vấn đề này, chẳng lẽ ta sẽ không bị?
Ma Phổ cười to bảo:
Ha ha ha! Buồn cười quá. Trên người của ngươi có truyền thừa thần thông ý chí của ta, nắm giữ lục đạo ma binh, dù là người Ma tộc bị áp chế thì ngươi cũng sẽ không, vậy mà ngươi còn lo lắng đi Ma giới cùng ta? Với tu vi thần thông hiện tại của ngươi nếu ta có ý đồ gì thì ngươi rất dễ chạy trốn.
Lý Vân Tiêu ngây ra, đúng là hắn không nghĩ tới vấn đề này nhưng hắn không thể vào Ma giới ngay lúc này, dù lục đạo ma binh bị cướp thì hắn cũng không thể đi.
Lý Vân Tiêu nói:
Đừng nói nhiều, ta lập tức thả đại nhân ra ngay nhưng sẽ không cùng đi đến Ma giới!
Lý Vân Tiêu quay đầu nhìn mấy người khác.