Chương 1693: Hóa thân Chân Long? (1)
Không tốt.
Bắc Minh Lai Phong cả kinh, đột nhiên kiếm thế chấn động, một đạo kiếm hải lan tràn ra
“Ầm ầm”
Chiến sĩ Hải tộc cường đại trước người vậy mà đè nặng trường kiếm của mình nghiền nát đan điền tự bạo.
Cổ lực lượng bạo tạc cường đại kia trùng kích lấy kiếm thế Bắc Minh Lai Phong, dù chưa thể gây tổn thương cho hắn, nhưng lại bức cho hắn phải liên tiếp lui về sau, lúc này mới xua tan được lực trùng kích kia.
Những Hải tộc này đều đã được cường hóa rồi, mọi người cẩn thận.
Ngạc Nhạc Trì cũng phát hiện cực kỳ không đúng, hắn bị một gã Võ Đế Hải tộc thua mình đến hai tinh đánh cho phải đau khổ chèo chống.
Bắc Minh Kháng Thiên sợ hãi nói:
Thời gian phản tố theo như lời Vân Tiêu công tử dĩ nhiên là huyết mạch Hải tộc phản tổ trên diện tích lớn sao? Sao lại có chuyện như vậy xảy ra chứ?
Ánh mắt Lý Vân Tiêu ngưng tụ, nhìn qua đạo thân ảnh mờ ảo bất định trên trời cao kia, một bên giải thích nói:
Tuy rằng kỳ dị, nhưng cũng không phải là chuyện không thể. Đại lục Thiên Võ rất nhiều nơi đều tồn tại dấu hiệu thời gian bất đồng, ta tựa hồ có chút hiểu rõ những Thâm Hải Cự Thú kia là chuyện gì xảy ra rồi.
Bắc Minh Kháng Thiên vội hỏi:
Là chuyện gì xảy ra?
Thâm Hải Cự Thú kia quá mức khủng bố, uy lực đủ để chống lại chiến hạm cửu giai, nếu lại nhiều thêm mấy đầu như vậy, toàn bộ Đông Hải có thể quét ngang Đông Vực rồi, tuy rằng việc này hắn cũng không quan tâm, nhưng liên quan đến đến lực lượng cường đại, đây mới là chỗ hắn quan tâm
Lý Vân Tiêu nói:
Việc này còn là suy đoán, không có chút chứng cớ nào cả, không tiện nói ra.
Bắc Minh Kháng Thiên trong lòng cảm thấy không thoải mái, nhưng nếu người ta đã không chịu nói, hắn cũng không có cách nào, đành phải nói:
Bất luận những quái vật này thế nào, ai cũng đừng mong ngăn trở bước chân của Bắc Minh Huyền Cung ta.
Ánh mắt của hắn lạnh lẽo, cũng ngẩng đầu nhìn lên trời cao.
Nhuận Tường cũng không tận lực che dấu khí tức của mình, vài tên cường giả đều đồng thời cảm nhận được tên cường địch trên không chiến hạm kia.
Lý Vân Tiêu cười nói:
Có Kháng Thiên trưởng lão ra tay, Nhuận Tường kia hẳn phải chết không thể nghi ngờ, ta cũng yên lòng rồi.
Bắc Minh Kháng Thiên lạnh lùng nói:
Người nọ ta sẽ thu thập, trên chiến hạm này còn phải dựa vào Vân Tiêu công tử xuất lực nhiều hơn rồi, nhưng ngàn vạn đừng sinh ra ý niệm chạy trốn, nếu không chúng ta sẽ không ở chung vui vẻ được nữa đâu.
“Phanh”
Bắc Minh Kháng Thiên nói xong, dưới chân liền trực tiếp nổ bung, bong tàu chiến hạm vô cùng chắc chắn bị hắn đạp một cái liền sụp xuống, cả người mượn lực trùng kích bắn về phía Nhuận Tường.
Tiểu mao đầu không biết trời cao đất rộng, cho rằng điều khiển một con quái thú đến là có thể chống lại Bắc Minh Huyền Cung ta sao? Thật sự là trò cười lớn, lão phu hôm nay sẽ cho ngươi một giáo huấn cả đời cũng khó quên được.
Song chưởng Bắc Minh Kháng Thiên vẽ một vòng trên không trung, từng đạo Huyền Băng Chi Khí từ trong hai tay dâng lên, hai đạo ấn ký hiển hiện trước người, sau đó song chưởng hợp nhất, hét lớn một tiếng vỗ về phía trước.
Một cổ lực lượng cường đại bắn ra, giống như đánh tới không phải chưởng lực, mà là một tòa băng sơn vậy.
Nhuận Tường tựa hồ một mực thẩn thờ, cúi đầu suy ngẫm gì đó, thẳng đến khí cổ hàn khí kia ép đến, hắn mới chậm rãi ngẩng đầu, trong mắt tuôn ra vẻ giận dữ và sá khí.
La Hậu nhất kích
Một đạo quang mang hiện lên, La Hậu chiến thương hiện ra bên người, nắm chặt trong tay, lăng không điểm xuống một cái.
Thương mang hội tụ một đường vạch phá ra.
“Ầm ầm”
Chưởng lực như băng sơn chợt bị đánh trúng chỗ yếu hại nhất, lập tức chưởng thế tan vỡ, ầm ầm sụp đổ trên trời cao.
Nhuận Tường xuất ra một thương, khí tức cả người bạo phát, chấn khiến không gian cũng trở nên có chút rung rung.
Bắc Minh Kháng Thiên và Lý Vân Tiêu đều ngưng trọng, cảm thấy hoảng sợ, Nhuận Tường hiện giờ nhất cử nhất động vậy mà ẩn hiện Chân Long chi uy, khiến linh hồn người phải rung động
Nhuận Tường cả người hóa thành một đạo quang mang trùng thiên, La Hậu trường thương hóa ra một cây xương sống quấn lên trên người hắn, không ngừng lún sâu vào trng cơ thể.
Thân thể bị xương sống đè ép chảy ra máu tươi nồng đậm, giọt giọt rơi xuống, ở trên trời cao vậy mà hóa thành huyết thạch đỏ tươi rơi vào biển cả.
Chân Long chi huyết?
Yêu Long trong cơ thể Lý Vân Tiêu đột nhiên kinh hô, cơ hồ như gào thét quát:
Đây là Chân Long chi huyết ah, trời ạ, chuyện gì xảy ra thế này?
Thần sắc Lý Vân Tiêu cũng ngưng trọng, vẻ mặt khó có thể tin.
Hắn lăng không một trảo, huyết thạch đang rơi xuống nhao nhao bị hắn nhiếp vào trong tay, mở ra xem xét, nó đỏ tươi như ngọc, dưới ánh mặt trời phát ra ánh sáng sáng chói, bên trong ẩn ẩn có Long hình hội tụ trong đó.
Không chỉ có thế, trên bàn tay Lý Vân Tiêu trở nên một mảnh kim quang, là Bất Diệt Kim Thân tự động hộ thể, Long huyết kia mang theo nhiệt độ rất mạnh khiến làn da hắn bóng rát, kích thích Bất Diệt Kim Thân tự động chống cự.
Thật là Long huyết?
Lý Vân Tiêu vẻ mặt hoảng sợ, Long huyết thạch hắn cũng đã gặp, tồn tại ngang với Chân Long bí bảo, giá trị không cách nào đánh giá.
“Ọt ọt”
Trong linh hồn truyền đến tiếng nuốt của Yêu Long, cơ hồ như quát lên:
Thu thập, tranh thủ thời gian thu thập, đây đều là bảo vật vô giá a, Chân Long chi huyết a!
Lý Vân Tiêu nhắm mắt lại, trong tay đột nhiên nắm chặt.
“Phanh”
Huyết thạch đỏ tươi như mỹ ngọc ở trong tay hắn hóa thành mảnh vụn, bàn tay đều bột phấn màu đỏ, một đạo Long khí từ trong đó mờ mịt bốc lên.
Ngươi. . .
Yêu Long ngưng giọng nói:
Ta biết rõ ngươi còn hoài nghi, nhưng đây quả thật là Long huyết, nhất định là thời gian trở lại Mãng Hoang, mà huyết mạch chi lực của Nhuận Tường lại rất mạnh, bởi vậy mới tạo thành trạng thái Long Hóa ngắn ngủi như thế Tranh thủ thời gian thu thập Long huyết đi, tận dụng thời cơ không thì không kịp đâu.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
Không cần phải gấp gáp, những cái này cũng không phải là huyết dịch Chân Long, mặc dù là thời gian phản tổ, cũng tuyệt đối không thể thể xuất hiện Chân Long tại phiến thiên địa này được. Chân Long huyết thạch chính thức vô cùng cứng rắn, cực kỳ nóng bỏng, Bất Diệt Kim Thân bán thành phẩm này của ta căn bản không thể ngăn được Long huyết, cũng tuyệt đối không thể nào bị bóp thành phấn vụn được. Nhưng nồng độ huyết mạch của hắn quả thật rất cao, đã cực kỳ tiếp cận Long chi tử rồi.
Nói xong lời cuối cùng, thần sắc Lý Vân Tiêu cũng trở nên có chút nghiêm nghị.
Mặc dù là Long chi tử, đó cũng là tồn tại Chân Linh nhất cấp a!
Hắn ngẩng đầu nhìn thoáng qua Nhuận Tường đang không ngừng đề thăng lực lượng trên không trung, trong lòng càng thấy trầm trọng, vị bất thế thiên tài của Hải tộc này rất có khả năng sẽ trở thành Chân Linh đầu tiên bước vào Thập Phương Thần Cảnh trong mấy vạn năm qua a!
Một cổ nhiệt huyết thiêu đốt trong người, Lý Vân Tiêu dâng lên một cổ xúc động muốn đánh một trận.