Lý Vân Tiêu nói:
Giờ phút này trong vĩnh sinh chi giới có bao nhiêu người, thực lực thì như thế nào?
Bách Luân Kết Y nói:
Việc này Huyền Ly đảo biết rõ hơn ta, nhưng mà thọ nguyên lão phu không còn bao nhiêu, nếu không có thể xem bói một lần, suy tính cho ngươi.
Huyền Ly đảo?
Lý Vân Tiêu nghi hỏi.
Bách Luân Kết Y nhìn qua Mục Tinh, cười nói:
Mục Tinh đại nhân tới từ Huyền Ly đảo, có thể giải đáp nghi hoặc trong lòng hắn hay không?
Ánh mắt đám người lập tức nhìn sang Mục Tinh, Bố Tử ba người đã sớm trợn mắt há hốc mồm, Bách Luân Kết Y nói giống như đầm rồng hang hổ, triệt để phá vỡ nhận thức của bọn họ.
Mục Tinh trầm giọng nói:
Đại nhân nói giúp ta thu hoạch rất nhiều lợi ích, tại hạ cũng sẽ mang những lời của đại nhân thuật lại cho đảo chủ biết.
Bách Luân Kết Y cười nói:
Tự nhiên có thể, hơn nữa cầu còn không được. Nếu không phải lão phu hành động bất tiện, ta sẽ đích thân lên gặp Diệp Kình Vũ đại nhân một hồi. Huyền Ly đảo thành lập ước nguyện ban đầu chính là vì đối kháng ma kiếp, chỉ không biết những năm qua phát triển như thế nào?
Tình huống trong đảo tại hạ cũng không biết, nhưng chắc là không tệ.
Mục Tinh trầm tư một hồi, lại nói một câu.
Bách Luân Kết Y nói:
Vậy thì tốt rồi, Diệp Kình Vũ đại nhân thiên tư cực cao, năm đó cũng là người mấu chốt trong cuộc chiến phong ma, hôm nay thống ngự Huyền Ly đảo, chắc chắn là nhân vật chủ đạo đối kháng ma kiếp trong tương lai, lão phu hy vọng hắn có thể xem trọng Lý Vân Tiêu.”
Mục Tinh ôm quyền nói:
Ta nhất định sẽ mang những lời này báo cho đảo chủ biết.
Lý Vân Tiêu hỏi:
Huyền Ly đảo dường như là thế lực môn phái trong vĩnh sinh chi giới?
Bách Luân Kết Y giải thích nói:
Xem như thế đi, năm đó ước nguyện ban đầu khi mở vĩnh sinh chi giới chính là đối kháng ma kiếp mười vạn năm sau, nhưng cũng không phải tất cả mọi người tin tưởng, cũng không phải mọi người nguyện ý quản chuyện tương lai, rất nhiều võ giả ước nguyện ban đầu chỉ đơn thuần là kéo dài tuổi thọ. Diệp Kình Vũ đại nhân chính là đông vực chi vương, cũng là người tiếp xúc với Giới Thần năm đó rất nhiều, tất nhiên sẽ tin tưởng chuyện ma kiếp, vì ngưng tụ lực lượng Thiên Võ Giới, lúc này mới sáng tạo ra huyền không đảo trong vĩnh sinh chi giới, tích lũy lực lượng tinh hoa trong vĩnh sinh chi giới, mời chào cường giả các nơ, điều kiện gia nhập Huyền Ly đảo rất đơn giản, chỉ cần thề thuần phục Huyền Ly đảo, hơn nữa nguyện ý tham gia cuộc chiến ma kiếp sẽ được phép tiến vào Huyền Ly đảo, hưởng thụ các loại tài nguyên!
Lý Vân Tiêu cả kinh nói:
Diệp Kình Vũ là đông vực chi vương?
Trong lòng của hắn âm thầm tự nghĩ, bắc vực chi vương Linh Mục Địch và tây vực chi vương Bối Kinh Luân đang ở trong Giới Thần Bi, là nhân vật mấu chốt trong cuộc chiến phong ma, xem ra đều không chết a.
Cố Thanh Thanh nói:
Mười vạn năm qua, mỗi một vị cường giả tiến vào vĩnh sinh chi giới, Huyền Ly đảo đều phái người mời chào, dùng điều kiện tương dụ. Đáng tiếc bổn cô nương trời sinh ưa thích tự do, thích du đãng các nơi, tìm một chỗ xem được rồi phong ấn mình.
Mục Tinh mỉm cười, ánh mắt kim loại lạnh như băng lóe sáng, nói:
Lúc trước ta gia nhập Huyền Ly đảo, thật sự là vì tài nguyên trên đảo, căn bản không tin chuyện ma kiếp. Lời nói khó nghe một chút, mặc dù hiện tại ta cũng không tin, nhưng mặc dù ma kiếp tiếp theo tới, thọ nguyên của ta hơn phân nửa không chờ được, sau khi ta chết đầu thèm quan tâm hồng thủy ngập trời.
Bách Luân Kết Y cười nói:
Người có chí riêng, không cưỡng cầu được, nhưng Mục Tinh đã tuyên thệ nhập đảo, nếu ma kiếp thật sự tới, cũng không phải do đại nhân quyết định rồi.
Hừ, vậy phải xem thọ nguyên của ta còn đủ hay không đã.
Mục Tinh nói một câu, từ chối cho ý kiến, kỳ thật ai không hy vọng chính mình sống lâu một hồi, nếu thật sự có ma kiếp hắn còn cao hứng đấy.
Bách Luân Kết Y lấy một ngọc giản chừng nắm tay ra, kim quang xán lạn, chậm rãi bay lên, đáp xuống trước người Lý Vân Tiêu, lại cười nói:
Tin tức trong đó ngươi ghi nhớ, xem xong thì hủy đi,
Lý Vân Tiêu dùng thần thức quét qua, phát hiện bên trong không không đãng đãng, chỉ có tọa độ không gian, trong lòng của hắn khẽ nhúc nhích, cả kinh nói:
Đây hẳn là…
Bách Luân Kết Y lắc đầu nói:
Ta biết rõ ngươi muốn nói cái gì, nhưng cũng không phải. Tọa độ không gian này là ta dùng một nửa thọ nguyên suy tính ra, trong đó ẩn chứa mấu chốt của cuộc chiến hai giới, thời gian vừa đến ngươi sẽ hiểu.
Lý Vân Tiêu bất mãn, nói:
Đã tới thời điểm này còn giả vờ thần bí, không thể nói rõ ràng hay sao?
Hắn lập tức bóp nát ngọc giản thành trobuij.
Cố Thanh Thanh khiển trách quát mắng:
Đại nhân nói đều có đạo lý. Ngươi không thể kiên nhẫn một chút sao?
Bách Luân Kết Y cười khổ nói:
Không phải ta muốn giả vờ cái gì, mà là tin tức này tiết lộ ra ngoài, tất nhiên sẽ chọc cho ra thiên đại phiền toái. Ta sợ xúc động số trời, dẫn xuất biến hóa, cho nên không thể không thận trọng.
Được rồi, ta sẽ ghi nhớ trong đầu, đến lúc đó lại nhìn xem có phải mấu chốt như ngươi nói hay không.
Lý Vân Tiêu lúc này mới không có bất mãn, ngược lại hỏi:
Bia linh Giới Thần Bi ở đâu, đại nhân cũng biết?
Bách Luân Kết Y nói:
Ngươi chính là chủ nhân Giới Thần Bi, sớm muộn gì sẽ có cơ duyên gặp được.
Lý Vân Tiêu: “…”
Cố Thanh Thanh nói:
Đại nhân mặc dù có thể suy tính quá khứ tương lai, nhưng thứ càng gần thiên đạo sẽ tạo thành tổn thương thật lớn với bản thân, nếu như suy tính bia linh cho ngươi biết, đại nhân chắc chắn sẽ vẫn lạc.
Lý Vân Tiêu thở dài, nói:
Ta hiểu rồi, còn có một chuyện, thiên phượng chủ vĩ linh trong vĩnh sinh chi giới thật sự nằm trong tay Phạm Yêu sao? Chúng ta có thể lấy được không?
Bách Luân Kết Y nói:
Thật nằm trong tay Phạm Yêu, ngươi có thể đi thử xem. Nếu thật sự có thể có được, Phi Nghê sẽ hoàn toàn hoàn thành thiên phượng cửu niết biến, tu thành phượng thể chính thức, bước vào Chưởng Thiên Thần Cảnh.
Lý Vân Tiêu ôm quyền nói:
Đa tạ đại nhân chỉ điểm, nếu như không có chuyện gì, tại hạ cáo từ.
Bách Luân Kết Y nói:
Chậm đã, vật ấy ngươi cũng ghi lại.
Hắn lăng không bấm niệm pháp quyết, hai mắt hóa thành màu vàng, giữa con ngươi có phù văn hiện ra, nó chằn chịt thành phiến.
Nội tâm Lý Vân Tiêu chấn động mãnh liệt, kinh hãi nhìn qua, những ký tự này chính là ma ha cổ tự, mặc dù có rất nhiều văn tự xem không rõ, nhưng từ những chữ mà hắn biết, hắn thật sự biết rõ trước mặt hắn chính là một trong bốn đại thần quyết, Thái Sơ Chân Quyết.
Giờ phút này dùng lực lượng của hắn không thể nhớ được, nhưng mà những ký tự này như kim châm, không ngừng đâm vào linh đài thức hải, lập tức tiêu tán.
Chính là cách Bách Luân Kết Y dùng bí pháp khắc kinh văn vào đầu của hắn, Lý Vân Tiêu đau đớn nhe răng trợn mắt, toàn thân đổ mồ hôi lạnh.
Phi Dương!
Khúc Hồng Nhan phát hiện dị thường của hắn, kinh hãi định ra tay, lập tức bị Cố Thanh Thanh ngăn lại, quát:
Đừng vội làm ẩu, đại nhân đang thi triển truyền công nhập thể!