Chương 866: Không nhục sứ mạng.
Đồng tử Trương Lăng Hoa đột nhiên co rút lại, vậy mà cảm giác nguy hiểm to lớn trước một đám hỏa diễm nhỏ bé như thế, hắn vội vàng biến trảo thành quyền, lực lượng cường đại đánh ra, muốn bài xích tất cả, hơn nữa còn tiến thêm một bước, tay trái đánh ra một chưởng không chút lưu tình.
Hắn đã không muốn sống bắt Lý Vân Tiêu, ý định trực tiếp chụp chết là được.
Lý Vân Tiêu khẽ cười một tiếng, thi triển thuấn di, hư không tiêu thất tại chỗ.
Trương Lăng Hoa cười nhạt một chút, bay lên không nắm qua bên phải, sau một khắc thân thể Lý Vân Tiêu quả nhiên xuất hiện ở đằng kia, trên mặt đầy hoảng sợ.
- Cứ nhảy nhót đi, trong mắt bổn tọa thì ngươi là cặn bã mà thôi.
Phanh!
Một quyền của Trương Lăng Hoa đánh lên người Lý Vân Tiêu, trực tiếp đánh ra một cái lỗ, vô cùng thảm thiết.
- Ah! Không muốn!
Mai Đông Nhi hô to một tiếng, sắc mặt không còn chút máu nào, ngây ngốc tại chỗ.
Ngực Lý Vân Tiêu bị phá ra cái động, thần sắc ngoan độc, tức giận nói:
- Con mẹ nó ngươi thật đáng hận ah!
Dần dần thân thể vặn vẹo trên không trung, hóa thành một đạo quang mang tiêu tán đi.
- Ân, làm sao có thể? !
Toàn thân Trương Lăng Hoa đại chấn, đạo nhân ảnh vừa rồi rất rõ ràng, tuyệt không có khả năng là ảo thuật! Xem lừa một tên cường giả nửa bước Võ Đế trúng chiêu ảo thuật, vậy phải có thủ đoạn nghịch thiên mới được!
Không chỉ có hắn, Lý Phong Vũ cùng Tễ Lâm bên cạnh cũng biến sắc. Bởi vì bọn họ cũng không có phát hiện thân ảnh vừa rồi là ảo ảnh.
Vào lúc này mọi người ngây ngốc. Mai Đông Nhi phục hồi tinh thần từ trong tuyệt vọng, ngơ ngác ở đằng kia, dường như cảm xúc chấn động thật lớn, làm cho nàng trong thời gian ngắn không cách nào thích ứng được.
Những đại trưởng lão đang bay tới chấn động ngừng giữakhông trung, cũng bất chấp giải cứu Lục trưởng lão bị trấn áp dưới Hoàng Triêu Chung , nhao nhao bay trở về đài xem xét muốn trừng trị Lý Vân Tiêu.
- Tại đây này!
Chân thân của Lý Vân Tiêu xuất hiện sau lưng Trương Lăng Hoa, Thiên Mục ở mi tâm thông suốt, một đạo hỏa diễm xen lẫn thái cổ cương phong bắn ra như thiểm điện, trực chỉ thân thể Trương Lăng Hoa. Chiêu này thi triển ra thì hắn chưa yên tâm, trong tay ngưng tụ đại địa tức nhưỡng, một chưởng chụp xuống trấn trụ không gian của đối phương, để tránh đối phương có thủ đoạn bỏ chạy thông thiên.
Bị tiêu diệt vừa rồi không phải ảo thuật, mà là Tinh Quang hồn thể của hắn. Đừng nói hồn lực của hắn hiện tại, cho dù là cửu giai thuật luyện sư cũng không cách nào làm cho một tên nửa bước Võ Đế trúng ảo thuật. Cho nên bỏ qua Tinh Quang hồn thể của mình, dù sao mới cấp hai mà thôi, cũng không tiếc.
Ba!
Một đạo hỏa diễm và cương phong đánh vào người Trương Lăng Hoa, ánh mắt của hắn hoảng sợ và tuyệt vọng. Vốn phát giác được công kích kia cực kỳ nguy hiểm, muốn tránh đi, lại phát hiện không gian bị trấn áp hắn không thể nhúc nhích, nhưng chỉ tồn tại trong nháy mắt mà thôi, căn bản không có thời gian phá vỡ không gian phong tỏa, trơ mắt nhìn hai đạo nguyên tố bắn vào người của mình, điên cuồng phá hư thân thể.
- Đáng chết ah!
Trương Lăng Hoa nổi giận kêu thảm thiết, rốt cục đánh ra một quyền phá vỡ không gian, thân thể không ngừng sụp đổ, sau đó chụp một chưởng về phía Lý Vân Tiêu. Không có bất kỳ sức tưởng tượng nào, chỉ là một chưởng tức giận của nửa bước Võ Đế, không dưới Võ Đế nhất tinh.
Lý Vân Tiêu vốn thi triển thuấn di, sau đó ngưng ra Tinh Quang hồn thể với tư cách thế thân, giờ phút này trực tiếp vận dụng lực lượng ba nguyên tố, hồn lực đã sớm hao phí không còn, trên thân thể bỗng nhiên bắn ra hào quang sáng ngời, thân thể vào lúc này bành trướng lên, Ma Thiên Chiến Giáp bay ra khỏi mi tâm, biến ảo bao phủ bản thể.
Phanh!
Một chưởng kia đánh tan hào quang, đánh vào Ma Thiên Chiến Giáp, ma quang đen nhánh không ngừng hiện ra cũng bị một chưởng đánh nát, đánh vào bản thể chiến giáp.
Lý Vân Tiêu lập tức cảm thấy lực lượng cường đại xuyên qua chiến giáp đánh vào thân thể của mình, ngay cả thân thể phòng ngự cường đại cũng sụp đổ, ngũ tạng lục phủ khó chịu không nói nên lời, phun ra một ngụm máu tươi.
Hắn cảm thấy tình huống thân thể cực kỳ không ổn, không chỉ có nguyên lực cực mạnh tàn phá thân thể, hơn nữa càng làm cho hắn khó có thể tin là, một chưởng của Trương Lăng Hoa xuyên qua chiến giáp, rõ ràng đánh ma khí trong chiến giáp vào trong người của hắn, giờ phút này hai lực lượng đang phá hư thân thể, đặc biệt là ma khí ăn mòn vạn vật, cho dù hắn có chí cường phách thể cũng không ngăn nổi, bắt đầu sụp đổ.
Tình huống của Trương Lăng Hoa không tốt hơn hắn chút nào cả, hai đạo nguyên tố tiến vào thân thể, lực phá hoại càng lớn hơn cả ma khí. Hai lực lượng này là thập giai hàng thật giá thật, cho dù là Võ Đế cũng không ngăn được, thân thể của hắn càng tan vỡ trước mặt Lý Vân Tiêu, thất khiếu chảy máu, làn da khô nứt nẻ.
- Tông chủ!
Tất cả mọi người kinh hô lên, đám người thế lực lớn trợn mắt há hốc mồm, không thể ngờ hào kiệt một phương, tông chủ Bắc Đấu Tông Trương Lăng Hoa uy chấn thành Nam Hỏa, nửa bước Võ Đế lại chết khó hiểu trong tay một thiếu niên Võ Tông. Nếu không tận mắt nhìn thấy thì ai cũng không tin được.
- Tông chủ!
Lữ trưởng lão và Đàm Địa Quân sau lưng xông lên trước, Lữ trưởng lão đỡ lấy Trương Lăng Hoa, trong mắt tràn đầy vẻ ân cần.
Sắc mặt Trương Lăng Hoa cực kỳ khó coi, toàn thân là máu, hơn nữa tình huống không ngừng chuyển biến xấu, hắn run rẩy lấy tay giơ lên, muốn lấy đan dược trong nhẫn ra, vậy mà bất lực, xin giúp đỡ nhìn qua Lữ trưởng lão.
Sắc mặt Lữ trưởng lão lạnh nhạt, nói:
- Ta tới giúp ngươi a, làm gì phải thống khổ như thế.
Phanh một tiếng trầm đục, thân thể Trương Lăng Hoa ngây ngốc, đồng tử mở lớn, khó có thể tin nhìn qua Lữ trưởng lão, sau đó cúi đầu, hắn nhìn thấy một quyền của đối phương xuyên qua lồng ngực của hắn, thò ra sau lưng.
- À? Tông chủ!
Tất cả mọi người kinh hô lên, thoáng cái đám người ngoài cũng chấn kinh, toàn bộ ngây ngốc, đầu óc không cách nào thích ứng được.
- Đừng có tới đây!
Lữ trưởng lão rút cánh tay ra, bóp cổ Trương Lăng Hoa, ánh mắt lăng lệ nhìn qua đám trưởng lão, lạnh giọng nói:
- Người nào đi gần một bước, ta giết hắn ngay.
Dư trưởng lão đều đứng tại chỗ, không dám tự ý động một bước. Tuy trạng thái Trương Lăng Hoa nhìn qua không cứu được, nhưng vẫn không dám hành động, sợ gia tốc hắn chết đi.
Hà Ứng Dong tức giận nói:
- Lữ trưởng lão, ngươi, ngươi vì sao phải làm thế?
Đám người Lý Phong Vũ cùng Tễ Lâm lộ ra vẻ ngạc nhiên, rất im lặng lui qua một bên, lạnh lùng đứng trông thế nào, bọn họ cũng đều biết Bắc Đấu Tông hôm nay xảy ra đại sự.
- Ngươi, ngươi...
Trương Lăng Hoa run rẩy, không nói một câu nguyên vẹn, trên mặt chảy mồ hôi lạnh.
- Vì sao? Hừ hừ, để cho ta nói.
Đàm Địa Quân sau lưng Lữ trưởng lão đi tới, hấp dẫn ánh mắt tất cả mọi người. Biến hóa mô phỏng chi thuật của hắn cởi bỏ, khôi phục bộ dáng chòm râu dê lúc trước.
- Ngươi, ngươi là Đàm Địa Quân!
Hà Ứng Dong kinh hô một tiếng, nàng nhận ra thân phận của Đàm Địa Quân, trong hai mắt khó tin nổi, thân thể kinh ngạc đứng nguyên tại chỗ.