Tô Liên Y mỉm cười nói:
Nên để Linh Nhi nói với minh chủ đi, nàng nắm những chuyện này.
Kỳ thật công việc cả thành Viêm Vũ đều do hai người quản lý, mà Tô Liên Y nhìn thấy Đinh Linh Nhi làm việc có phách lực, tư duy cũng chặt chẽ chu đáo.
Cho nên trong khoảng thời gian này đều do Tô Liên Y làm chủ, Đinh Linh Nhi làm phụ tiến hành tu chỉnh trên phạm vi lớn, mà Tô Liên Y và Đinh Linh Nhi quan hệ trở nên vô cùng tốt, nàng biết rõ Lý Vân Tiêu có nhiều nữ tử, cho nên tận lực chế tạo cơ hội tiếp xúc nhiều với Đinh Linh Nhi và Lý Vân Tiêu.
Phi Nghê cười hì hì khen:
Linh nhi tỷ tỷ giỏi quá nha!
Đinh Linh Nhi cũng không nghĩ nhiều, hơn nữa kinh nghiệm làm trong cửa hàng, nghe Phi Nghê tán dương cũng không có gì, chỉ cười cười, liền báo cáo tình hình thành Viêm Vũ một lần.
Lý Vân Tiêu trầm tư một hồi, nói:
Kỳ thật không có biện pháp. Bắt đầu từ bây giờ, chỉ lựa ưu tú vào thành, chỉ có cường giả Cửu Thiên Võ Đế mới có thể tiến vào thành Viêm Vũ tu luyện. Cho dù người trong thành, từ giờ trở đi, thành Viêm Vũ không mở ra cho người dưới Võ Đế.
Lời này làm nhiều người khiếp sợ.
Chỉ cho phép Võ Đế tiến vào, cả thiên hạ dù có nhiều nơi ưu việt cũng không có ngưỡng cửa aco như thế.
Lý Vân Tiêu nói:
Các ngươi không nên cảm thấy điều kiện này quá phận. Trên thực tế thành Viêm Vũ linh khí không chiếm ưu thế hơn các tông môn các vực khác, ưu thế lớn nhất chính là thập phương quy tắc. Nhưng thập phương quy tắc cũng chỉ hữu dụng với Cửu Thiên Võ Đế, dưới Võ Đế hoàn toàn không cần, chiếm cứ danh ngạch chỉ lãng phí tài nguyên mà thôi.
Lời nói mặc dù như thế, nhưng rất nhiều võ giả sợ không nhất định tiếp nhận. Bởi như ma sát sẽ càng lớn.
Đinh Linh Nhi lo lắng nói.
Phi Nghê hì hì cười cười, nói:
Linh nhi tỷ tỷ ngươi lo ngại, những kẻ bất mãn chỉ dưới Võ Đế mà thôi, sợ bọn họ làm cái gì. Đám cặn bã dám nháo sự, đến bao nhiêu giết bao nhiêu.
Hàn quang trong mắt nàng lóe lên, hoàn toàn không đặt tính mạng những kẻ đó vào trong mắt.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
Lời ấy tuy có chút ít tàn khốc, nhưng vật cạnh thiên trạch (vật đua trời lựa), thích ứng sinh tồn. Thiên Võ Giới vốn là mạnh được yếu thua, thành Viêm Vũ có đạo lý phát triển của mình, chúng ta cũng không phải thiện đường. Thời điểm nên hung ác thì hung ác, huống chi bây giờ là thời kì phi thường.
Tô Liên Y nghiêm mặt nói:
Ta trước đó cũng có suy nghĩ này, chỉ sợ làm người ta sợ hãi quá mức, cho nên không dám nói. Hiện tại minh chủ đã nói, ta sẽ bắt đầu làm.
Lý Vân Tiêu gật gật đầu, nói:
Không chỉ hạn chế võ giả dưới Võ Đế tiến vào, hơn nữa cũng phải lợi dụng đám Cửu Thiên Võ Đế trong thành. Chúng ta thành lập một chấp pháp đội, phàm là võ giả tu luyện trong thành đều phải đi chấp pháp đội hiệu lực một năm, lại lấy được quyền tu luyện.
Cái này…
Lời ấy luận càng kinh hãi, Linh Mục Địch cũng kinh ngạc nói:
Tuy có thể lợi dụng tài nguyên cường giả, nhưng bá đạo quá mức sẽ làm người ta phản kháng.
Tô Liên Y cũng là lo lắng nói:
Đây là gông xiềng với cường giả Võ Đế, nếu bọn họ phản kháng, uy lực cũng không phải lâu la dưới Võ Đế có thể so sánh.
Lý Vân Tiêu cười nhạt một tiếng, nói:
Nếu vào thành tu luyện, vậy phải có trách nhiệm giữ gìn thành trì an toàn, mới kéo dài thành thị không suy. Cho nên quy củ phải được tạo ra, thừa lúc hiện tại cường giả không nhiều, nếu không tương lai Võ Đế đỉnh phong tới nhiều thì phiền toái.
Trong mắt Tô Liên Y hiện ra thần sắc hung ác, gật đầu nói:
Tốt! Nếu minh chủ nói thế cứ quyết định vậy đi, ta sẽ đi làm, dù sao thành Viêm Vũ cao thủ đông đảo, mặc dù là Cửu Thiên Võ Đế cũng không dám làm gì.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
Sau khi thành lập chấp pháp đội , chuyện thứ nhất cần làm là phong ấn khu vực dặm quanh đây, làm thập phương quy tắc trở thành thứ khan hiếm. Phàm là người muốn thành thần đều phải tới thành Viêm Vũ.
Không thể!
Linh Mục Địch biến sắc, lập tức quả quyết phản đối, nói:
Bởi như vậy, không chỉ hạn chế võ giả Thiên Võ Giới đề thăng lên cao, hơn nữa thành Viêm Vũ sẽ trở thành mũi tên cho người trong thiên hạ ngắm, bị cường giả thiên hạ cô lập, như vậy quá nguy hiểm.
Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói:
Cường giả thiên hạ? Trừ thiên võ minh, Thánh Vực, Hóa Thần Hải ra, còn có mấy người? Hơn nữa Hóa Thần Hải cùng Thánh Vực đã hoàn toàn không dựa vào được, ta làm như vậy chính là kéo cường giả tới, cũng đẩy Thánh Vực cùng Hóa Thần Hải vào tuyệt cảnh. Thử hỏi thành Viêm Vũ trở thành thánh địa thành thần duy nhất, như vậy sẽ đoạn tuyệt căn cư của hai thánh địa, tất nhiên sẽ đi về phía tử vong.
Linh Mục Địch nghiêm mặt nói:
Nguyên nhân chính là như thế, bọn họ càng không tiếc giá nào phá tan phong tỏa của chúng ta, sẽ phân một chén canh thập phương quy tắc ở đây.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
Vậy bọn họ phải có bổn sự này mới được. Đại nhân đừng quên, giờ phút này thực lực mạnh nhất cũng không phải là bọn họ.
Linh Mục Địch sững sờ, cau mày nói:
Không phải hai đại thánh địa, còn có ai?
Lý Vân Tiêu nói:
Đại nhân quên Huyền Ly đảo sao?
Linh Mục Địch cũng cả kinh, sắc mặt thay đổi, nói:
Gần đây không có tin tức Huyền Ly đảo, ta đã bỏ qua.
Lý Vân Tiêu nghiêm mặt nói:
Chính thức phải đề phòng đã không phải là Hóa Thần Hải cùng Thánh Vực, mà là những lão quái vật Huyền Ly đảo sống không biết bao nhiêu năm tháng kia. Những người này một khi ra khỏi vĩnh sinh chi giới, nhất định sẽ men theo thập phương quy tắc đến thành Viêm Vũ. Uy hiếp lớn nhất của chúng ta là đám người này.
Linh Mục Địch nghe Lý Vân Tiêu phần tích, hắn không có chủ ý. Thánh Vực cùng Hóa Thần Hải trước mặt Huyền Ly đảo đúng là không đủ nhìn.
Lý Vân Tiêu tiếp tục nói:
Theo ta đoán chừng, vĩnh sinh chi giới vừa dung nhập vào Thiên Võ Giới, muốn hoàn toàn dung hợp cũng cần phải có thời gian. Những lão quái vật kia đi ra sẽ có chuẩn bị, bọn họ chưa chắc chạy tới thành Viêm Vũ trước tiên. Dù sao người chưa tham gia cuộc chiến phong ma đều biết thập phương quy tắc phong ấn tại thành Viêm Vũ, hơn phân nửa sẽ đi tới nơi năm đó của mình xem thế nào. Cho nên cho tới bây giờ còn chưa thấy có lão quái vật trong vĩnh sinh chi giới đi ra, nhưng mà yên lặng không được bao lâu đâu.
Linh Mục Địch nói:
Vậy ngươi định làm như thế nào?
Lý Vân Tiêu trầm ngâm nói:
Nếu những lão quía này đi một mình không sao, nếu như cả đàn cả lũ, thậm chí như Huyền Ly đảo, khẳng định không cách nào chống lại. Cũng chỉ có thể tiếp nhận, chung sống hoà bình, trừ phi… Trừ phi Huyền Ly đảo có thể kết minh với chúng ta.
Sắc mặt Linh Mục Địch trầm ngưng, suy nghĩ một lúc, nói:
Ta có thể đi Huyền Ly đảo một chuyến, với tư cách thuyết khách, tìm tọa độ của Diệp Kình Vũ.
Lý Vân Tiêu nói:
Mục Địch đại nhân đi là tốt nhất, nhưng nếu Huyền Ly đảo có thể kết minh với chúng ta, như vậy tài nguyên thập phương quy tắc có thể hoàn toàn phong bế, thuận chúng ta thì thành thần, nghịch chúng ta thì bài xích ra ngoài vĩnh viễn. Như vậy bức tất cả cường giả Thiên Võ Giới không thể không gia nhập thành Viêm Vũ, cộng đồng đối kháng ma kiếp.