Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 451: Chương 451: Là đứng thứ ba. (2)




Chương 449: Là đứng thứ ba. (2)

Ngụy Hồng Phúc xem thấu lo lắng của nàng, trong nội tâm mừng thầm, lập tức rèn sắt khi còn nóng nói:

- Nếu như Đinh tiểu thư cùng Vạn Bảo Lâu chúng ta chủ trì lần đầu giá hội này, vậy thì khác. Không chỉ không xuất hiện vấn đề, hơn nữa có thể truyền tín hiệu ra cho người khác, làm cho các thế lực khác cho rằng Thiên Nguyên thương hội có ăn ý nhất định với Vạn Bảo Lâu thương hội. Đối với quý thương hội mà nói, đây là chỗ tốt lớn lao.

Trên mặt Đinh Linh Nhi tràn đầy vẻ giãy dụa, nội tâm do dự bất định. Tuy hợp tác với Vạn Bảo Lâu có rất nhiều chỗ tốt, nhưng mà tai hại cũng thật lớn.

Nàng lúc này không cách nào quyết định chủ ý, có chút xin giúp đỡ nhìn qua Lý Vân Tiêu, muốn nghe ý kiến của hắn.

Nhưng nghĩ lại, nội tâm lại khẽ cười khổ. Lý Vân Tiêu chỉ là thiếu niên thiên tài, trên võ đạo kinh tài tuyệt diễm. Loại chuyện sinh ý này và các thế lực lục đục với nhau, hắn là thiếu niên mười năm tuổi làm sao biết được chuyện này, khẽ lắc đầu.

Lý Vân Tiêu thấy thần sắc của nàng giãy dụa, lập tức cười nói:

- Như vậy rất tốt, nhiều ra mấy thế lực hợp tác càng ổn thỏa nha.

Đinh Linh Nhi cười khổ một tiếng, nội tâm thầm nghĩ: quả nhiên, tiểu tử ngốc này chỉ biết tu luyện, chuyện này làm sao đơn giản như vậy.

Ngụy Hồng Phúc lập tức tươi cười như hoa, vui vẻ nói:

- Ha ha, Vân Tiêu thành chủ nói không sai. Hợp tác cùng có lợi, phân ra thì có hại. Ha ha.

Lý Vân Tiêu cũng cười vài câu, tươi cười trên mặt thu liễm, bình tĩnh nói ra:

- Nhưng mà hợp tác thì hợp tác, chủ yếu và thứ yếu vẫn phải phân rõ ràng. Đấu giá hội lần này dùng Thiên Nguyên thương hội làm chủ, Vạn Bảo Lâu các ngươi làm phụ, điểm ấy nhất định phải rõ ràng.

Trong lòng Đinh Linh Nhi nhảy dựng, giật mình nhìn qua Lý Vân Tiêu, trong mắt toát ra vẻ cảm động.

Đây chính là điểm nàng xoắn xuýt nhất, nếu hợp tác thì tất nhiên sẽ lấy Vạn Bảo Lâu làm chủ, đến lúc đó Thiên Nguyên thương hội biến thành phụ thuộc, trong mắt của người khác nhìn vào sẽ khác đi, nhưng nếu để Vạn Bảo Lâu sắp xếp thứ hai, Ngụy Hồng Phúc cho dù như thế nào cũng không đồng ý.

Quả nhiên, Ngụy Hồng Phúc nghe xong thì lập tức giật mình lắc đầu liên tục nói:

- Cái gì? Không có khả năng, tuyệt đối không thể nào. Vạn Bảo Lâu của ta đứng đầu trong bảy thương minh, làm sao có thể xếp thứ ai.

Lý Vân Tiêu mỉm cười, không nhanh không chậm nói:

- Yên tâm đi. Lần đấu giá này nếu như Vạn Bảo Lâu muốn nhúng tay vào, ta sẽ không để cho các ngươi đứng thứ hai.

- Ân? Vậy ngươi ý là...

Ngụy Hồng Phúc nghe xong sửng sốt, Đinh Linh Nhi vẻ mặt vẻ nghi hoặc.

Lý Vân Tiêu nói ra từng chữ:

- Là đứng thứ ba!

Hắn nhìn qua hai người há to miệng không khép lại được, nói:

- Nghe ngươi vừa rồi nói như vậy, ta đúng là sợ làm hư chuyện. Cho nên ta ý định thỉnh Bách Lý đại sư vận dụng thực lực thuật luyện sư công hội tham dự, phụ tá Thiên Nguyên thương hội. Nếu như Vạn Bảo Lâu cũng có mục đích này, ta tự nhiên vô cùng hoan nghênh.

- Cái này...

Ngụy Hồng Phúc triệt để ngây ngốc, không thể ngờ phức tạp như thế, chính mình nói cả buổi vậy mà đưa quái vật khổng lồthuật luyện sư công hội đi vào. Tuy Vạn Bảo Lâu ở trên đại lục thuộc về tồn tại cường đại, nhưng so với thuật luyện sư công hội thì không cùng cấp bậc.

Hắn không vui nói:

- Thuật luyện sư công hội là tồn tại siêu nhiên, sao có thể tham gia loại đấu giá hội này.

Lý Vân Tiêu nhẹ nhàng cười cười, thản nhiên nói:

- Điểm ấy Ngụy đại nhân không cần lo lắng, ngươi chỉ cần cân nhắc Vạn Bảo Lâu có nguyện ý đứng thứ ba hay không, đến tham dự chủ trì lần đấu giá này.

Trong lòng Đinh Linh Nhi đại động, kích động khó nói lên lời.

Nàng biết rõ Lý Vân Tiêu có quan hệ thần bí với thuật luyện sư công hội, nhưng không nghĩ tới vậy mà có thể thỉnh động Bách Lý Công Cẩn. Bách Lý Công Cẩn chính là lục giai thuật luyện sư, địa vị tôn quý, đừng nói thuật luyện sư công hội bản thân vô cùng cường đại, cho dù chỉ có Bách Lý Công Cẩn tọa trấn cũng đủ trấn nhiếp bọn đạo chích.

Ngụy Hồng Phúc thiếu kiên nhẫn, không thể tin nói:

- Cho dù thuật luyện sư công hội chịu ra tay, dùng thực lực của bọn họ đủ sức đảm đương chức đương gia đấu giá lần này, sao có thể đứng thứ hai?

Lý Vân Tiêu chậm rãi cười nói:

- Ngụy đại nhân không cần tự nhiễu, ta đã nói ra thì có nắm chắc.

Ngụy Hồng Phúc lúc này triệt để trầm mặc, nếu đồng ý, đối với sinh ý Vạn Bảo Lâu tất nhiên có tổn hại.

Lý Vân Tiêu đoán ra tâm tư của hắn, cười nói:

- Ngụy đại nhân suy nghĩ chuyện tổn hại sao, danh vọng của Vạn Bảo Lâu như mặt trời ban trưa, sao chỉ vì chuyện nhỏ này mà bị ảnh hưởng chứ? Huống chi thuật luyện sư công hội cũng tham dự vào, các ngươi xếp hạng phía sau cũng không mất mặt. Mà chỗ tốt là rõ ràng, đại lục tứ đại Tiên Cảnh Tu Di Sơn mở ra, vạn chúng chú mục, có Vạn Bảo Lâu gia nhập, cấp bậc đấu giá sẽ tăng lên đỉnh cấp. Hơn nữa lần này thuật luyện sư công hội cũng sẽ cung cấp không ít đan dược và huyền khí cường đại đấu giá.

Ngụy Hồng Phúc cùng Đinh Linh Nhi đều ăn cả kinh, Ngụy Hồng Phúc không thể tin được nói:

- Thuật luyện sư công hội cũng cung cấp trân phẩm tiến hành đấu giá? Tin tức Vân Tiêu thành chủ nói là thật hay giả?

Lý Vân Tiêu tự tin gật gật đầu, Bách Lý Công Cẩn đám người kia còn đang lo lắng thiếu nguyên thạch để mua vũ kỹ cùng Huyễn Ba Thiên Kinh Quyết, lần đấu giá này bọn họ cầu còn không được.

Ngụy Hồng Phúc ngây ngốc, tùy cơ hội cười ha hả, nói:

- Ha ha, Vân Tiêu thành chủ quả nhiên bổn sự thông thiên, thuật luyện sư công hội cũng có thể mời vào. Tốt, Vạn Bảo Lâu sẽ tham gia lần này.

Đinh Linh Nhi vui mừng quá đỗi, không thể ngờ vấn đề lo lắng từ lâu đã được giải quyết viên mãn.

Có thuật luyện sư công hội và Vạn Bảo Lâu tọa trấn, đừng nói tại nam vực, cho dù phóng nhãn cả thiên hạ cũng không có ai dám nháo sự.

Ngụy Hồng Phúc cũng không hề so đo quá nhiều, Vạn Bảo Lâu danh vọng như mặt trời ban trưa, cũng không thèm để ý những chuyện cực nhỏ này. Huống hồ nhiệm vụ của hắn là giữ gìn lợi ích của Vạn Bảo Lâu tại nam vực lần này, ban ơn lấy lòng cho Lý Vân Tiêu cùng Đinh Linh Nhi cũng tốt.

Đặc biệt là Lý Vân Tiêu, trước khi hắn lên đường, người chưởng quản nam vực đã bảo hắn chú ý tới người này, hơn nữa còn dặn đi dặn lại không được đắc tội kẻ này, nguyên nhân cụ thể không để lộ ra.

Có thể ở trên Quỳnh Hoa Đảo lực bại nhiều cường giả, đoạt hơn một nửa tinh thạch danh ngạch. Lại có thể điều động lực lượng thuật luyện sư công hội, bối cảnh sau lưng hắn sao có thể đơn giản được?

Ngụy Hồng Phúc cũng là người kinh doanh, cáo già, chuyện không nên hỏi sẽ không hỏi.

Ba người tiếp tục nói chuyện phiếm, trò chuyện với nhau thật vui.

. . .

Giờ phút này thành Viêm Vũ đã bị tam đại thế lực giới nghiêm, sau đó bố trí cấm chế, áp chế tu vị võ giả. Để tránh Tu Di Sơn mở ra sẽ gây ra lộn xộn không cách nào khống chế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.