Tuy ba người Khúc Hồng Nhan thấy kỳ kỳ nhưng việc này có lợi không hại cho mình thì lười ý kiến. Ba người chung một ý tưởng, lăng không bấm quyết điều tức phục hồi.
Bọn họ nhìn ra Ninh Khả Nguyệt, Thiên Tư không thật sự muốn đánh nhau chắc vì lo lún vào đầm lầy chiến đấu là không vùng thoát được. Dù sao hai người không chung nhóm với yêu tộc, chỉ lợi dụng lẫn nhau, không cần thiết phải bán mạng.
Giờ phút này, binh khí giết chóc chỉ còn gần trăm người nhưng vẫn ngoan cường chống lại đại quân yêu tộc, từ đầu đến cuối không lùi nửa bước.
Đám vũ giả Địa Minh không hiểu gì hết, bị lòng can đảm của bọn chúng đánh động, máu nóng sục sôi rống to giết vào vòng chiến.
Lý Vân Tiêu quay về bên cạnh Bắc Quyến Nam, hỏi:
Sao rồi?
Bắc Quyến Nam luôn điều tức tại chỗ, không quan tâm sự vật bên ngoài.
Nghe hỏi, Bắc Quyến Nam mở mắt ra nói:
Ngươi muốn thêm lần nữa sao?
Người xung quanh hết hồn, lộ vẻ sợ hãi. Bọn họ biết ‘thêm lần nữa’ là có ý gì.
Lý Vân Tiêu cười tủm tỉm nói:
Hiện tại ta còn ba phần lực lượng, dốc hết sức ra đủ để mở lôi giới lần nữa.
Bắc Quyến Nam lắc đầu, nói:
Nhưng Thất Huyễn Yểm Lục trong người ta còn chưa đủ ba phần, thậm chí không được một phần. Không tích lũy mấy năm thì không thể phục hồi được.
Lý Vân Tiêu nhíu mày hỏi:
Lâu vậy sao?
Bắc Quyến Nam trả lời:
Đại diệt tuyệt ngũ độc tổn thương thiên hòa, không dễ có được.
Mộng Bạch ở cạnh Vi Thanh nghe hai người đối thoại, cực kỳ chăm chú lắng nghe.
Lý Vân Tiêu đột nhiên quay đầu nhìn Mộng Bạch làm gã sợ hết hồn, bỗng thấy căng thẳng, thụt lùi mấy bước.
Vi Thanh che trước mặt Mộng Bạch, lạnh lùng đầy địc ý trừng Lý Vân Tiêu.
Lý Vân Tiêu hừ mạnh:
Hừ!
Khóe môi Lý Vân Tiêu cong lên châm chọc và sát ý. Vi Thanh hiểu rõ, cũng hừ lại.
Mộng Bạch đã bị Vi Thanh xóa ký ức nên Lý Vân Tiêu không sốt ruột nhận nhau.
Cộng thêm hiện tại Mộng Bạch phô bày thực lực bất phàm, đặc biệt công kích hỗn hợp dị thủy và độc nhện càng rùng rợn. Dù Mộng Bạch đi theo bên Lý Vân Tiêu mấy năm gần đây cũng chưa chắc hắn dạy ra lực lượng như vậy được.
Vi Thanh và Lý Vân Tiêu mâu thuẫn gay gắt, thù mới hận cũ dây dưa nhau nhưng hắn phải công nhận Vi Thanh là tài năng khoáng thế.
Bắc Quyến Nam nói:
Nếu có Bát MỊ Chu Tiên đại thành thánh thể kích thích ta, Thất Huyễn Yểm Lục sẽ dễ tiết ra nhiều hơn. Tiếc rằng thiếu niên này quá yếu.
Lý Vân Tiêu cười nói:
Chờ hắn đại thành thánh thể thì ngươi đã sớm phục hồi cả trăm lần.
Bắc Quyến Nam nói:
Ta sẽ cố gắng thử. Sợ là uy lực lần này không bằng lúc trước một phần.
Mắt Lý Vân Tiêu sáng rực nói:
Một phần cũng đủ làm bọn họ đau khổ rồi. Hơn nữa uy lực thấp chút cũng tốt, miễn cho lại lần nữa dẫn đến thiên lôi, ngươi và ta đều không đỡ nổi.
Ừm!
Hai người nhìn nhau, tăng tốc bấm quyết.
Lôi màu xanh và độc dâng lên từ cơ thể hai người, biến đổi, dung hợp trên không trung.
Vi Vô Nhai hét to:
Hộ pháp cho bọn họ!
Những thương binh tàn tướng đều căng thẳng vây quanh cạnh hai người.
Trong trận doanh yêu tộc phía xa.
Nguy rồi!
Ngải phát hiện tình huống, lớn tiếng kinh kêu:
Bọn họ lại thi triển đại diệt tuyệt ngũ độc, mau đánh gãy họ!
Một câu hù toàn yêu tộc sợ đứng tim. Mấy ngàn người trong chiến trường xô nxao.
Lần trước quá là khắc cốt minh tâm, suốt đời khó quên nên hiện tại hơi thần hồn nát thần tính, yêu tộc sợ chết khiếp.
Triết hét to một tiếng:
Đừng hoảng!
Mắt Triết bốc cháy lửa giận quát to:
Để ta đi giết hai người kia!
Triết vung tỳ bà đao, thoáng chốc biến mất trong tay gã. Triết định xông lên giết người nhưng bị một huyết quang ngăn lại.
Mạch xuất hiện trước mặt Triết:
Ngươi chỉ huy đại quân, ta đi!
Triết hoảng sợ:
Mạch tiên sinh, thân hình của người . . .
Mạch một đường giết tới, cơ thể tổn hại không chịu nổi, bị thương còn nặng hơn Triết.
Mắt Mạch lóe tia sáng kỳ dị nói:
Ta không sao, nhưng cần chút thời gian, chắc sẽ hoàn thành trước bọn họ.
Triết sửng sốt hỏi:
Tiên sinh nói vậy là sao?
Mạch nhe răng cười âm trầm:
Triết tiên sinh đã quên nguồn lực lượng của tộc Thương Yêu chúng ta sao?
Triết nhíu mày hỏi:
Máu?
Mắt Mạch bắn ra tia sáng:
Đúng là máu! Máu đầy trời này, máu của vạn yêu tộc, tinh nhuệ nhân loại, còn thứ gì hấp dẫn ta hơn?
Triết hết hồn, hoảng sợ hỏi:
Thương tiên sinh . . . rốt cuộc muốn . . . Muốn làm gì?
Mạch trầm giọng nói:
Không làm gì, những máu này không dùng cũng uổng. Ta chỉ cần ngươi hộ pháp thay ta, chờ ta thi triển thần thuật thu nạp huyết nguyên đầy trời là đủ để giết bọn họ.
Triết đã hiểu, tộc Thương Yêu khát máu, nơi đây là ao máu tốt nhất.
Nhưng Triết là người của Hoang, không thể trơ mắt nhìn Mạch biến mạnh. Tuy nhiên lúc này không thể lo nghĩ nhiều.
Triết nói:
Chỉ cần tiên sinh thề hiệu trung ngô hoàng bệ hạ, Triết sẽ tạm hộ pháp cho tiên sinh.
Mạch nét mặt sa sầm nói:
Thề?
Mạch hừ mũi:
Lời thề sao có thể tùy tiện được? Nếu không tin bổn tọa thì thôi, dù sao độc lôi cũng không bị thương ta được.
Sắc mặt Triết khó xem, băn khoăn do dự.
Ngải nói:
Đã lúc này rồi đừng suy nghĩ nhiều quá. Mạch tiên sinh, làm phiền ngươi.
Có Ngải lên tiếng thì Triết không tiện nhiều lời:
Tốt, ta sẽ hộ pháp cho Mạcha tiên sinh.
Mạch mừng như điên, cười khẽ bay ra, hai tay bấm quyết.
Lập tức hiện một tầng huyết quang bao trùm Mạch, phù ấn màu đỏ liên tục bay ra từ người gã lan tràn bốn phía như lá liễu.
Dị lực hiện ra trong toàn chiến trường, không trung đột nhiên xuất hiện vô số điểm đỏ. Nhìn kỹ thì điểm đó dần rõ ràng hơn, xung quanh có vô số dòng chảy tựa tơ máu xẹt qua hóa thành huyết châu, nhiều cỡ hàng ức.
Ngải giật nảy mình, gã cảm nhận rõ ràng trong mỗi giọt máu ẩn chứa lực lượng.
Hơn nữa giữa các bên bên có trường năng lôi kéo. Ngải cảm giác toàn thiên địa ở trong thiên la địa võng do huyết châu kết.
Thể chất của tộc Thương Yêu cực kỳ lạ lùng, có thể trực tiếp rút đi và phân giải máu, cắn nuốt lực lượng ẩn chứa trong đó. Lực lượng chứa trong máu liên quan đến chủ giọt máu.
Bao nhiêu cường giả trên chiến trường bị nghiền nát, máu phun khắp bầu trời, mặt đất tràn ngập năng lượng. Huyết thuật của Mạch không ngừng tinh luyện, từng giọt bay hướng gã, đánh vào làn da, xuyên thấu vào.
Thi thuật phạm vi lớn thế này lập tức hấp dẫn mọi người chú ý.
Không chỉ máu những người chết, đám người đang trong chiến trường cũng cảm nhận lực lượng của mình cùng với máu không ngừng xói mòn, hóa thành các giọt máu bay lên trời.
Triết kinh kêu:
Mạch tiên sinh . . .
Chính Triết cảm nhận rõ ràng lực lượng đang theo máu trôi đi, nhìn từng giọt máu trên người mình chảy ra bay hướng Mạch làm Triết hoảng hồn.
Ngải trầm giọng nói:
Công pháp thật bá đạo. Nhưng trước khác nay khác, người này thực lực cường đại, hai lòng nhưng lúc này đành nhờ vào lực lượng của hắn.
Biểu tình Triết trầm trọng nhìn phía xa Hoang đang đánh nhau với Ngạo Trường Không. Hai tay Triết siết chặt nắm đấm, ngăn máu ngừng cháy, ngăn lực lượng không xói mòn.