Ba từ giết buột miệng nói ra, phát tiết phẫn nộ cùng sát ý trong nội tâm của hắn.
Chậm đã!
Ngay lúc tình hình dị thường khẩn trương, đột nhiên một thanh âm bình thản vang lên trên không trung.
Toàn thân Lý Vân Tiêu chấn động, vội vàng ngẩng đầu nhìn lên, bởi vì thân ảnh kia vô cùng quen thuộc.
Quả nhiên trên bầu trời chợt lung lay, thân ảnh một nam tử hiện ra, khuôn mặt như ngọc, diện mạo bất phàm, chính là đại công tử!
Cả hai bên đều cả kinh, Bách bay tới ôm quyền nói:
Ma Chủ đại nhân!
Hắn đã trực tiếp đem Lục Sí xem là Ma Chủ.
Mạch nghe vậy đột nhiên cả kinh, ngẩng đầu nhìn qua, toàn thân run lên. Tuy hắn chưa gặp qua Lục Sí, hơn nữa nhiều lần gặp qua Lý Dật, nhưng chẳng biết tại sao khi nhìn chằm chằm vào đại công tử, nội tâm hắn đã tin tưởng, người này chính là Yêu tộc chi tổ Lục Sí!
Ân?
Đại công tử tựa hồ cảm ứng được cái gì, ánh mắt chăm chú nhìn xuống, cuối cùng dừng trên người Mạch, đột nhiên nở nụ cười nói:
Thú vị!
Mạch run lên, chỉ một cái nhìn đã làm cho hắn không dám ngẩng đầu.
Mạch mạnh mẽ vận chuyển Phạm Yêu thánh công, dùng đối kháng tia áp lực kia.
Đại công tử cười ha ha nói:
Phạm Yêu thánh công là do ta sáng chế, ngươi cũng tu luyện được, hơn nữa còn có tu vi Tạo Hóa cảnh, hay ngươi chính là đương kim Yêu Hoàng?
Sắc mặt Mạch trắng bệch, cắn răng gật đầu, cố lấy dũng khí ôm quyền hỏi:
Tổ tiên đại nhân, tại sao phải xâm lấn Thiên Vũ giới?
Hai bên đều sửng sốt, tổ tiên?
Bách cũng ngạc nhiên, nhưng không dám tự mình đứng dậy, vẫn ôm quyền cúi người.
Sắc mặt đại công tử khẽ biến, lạnh lùng nói:
Nếu biết thân phận bổn tọa, ngươi há có tư cách chất vấn?
Mạch run giọng nói:
Ta…ta không dám! Nhưng Yêu tộc ở Thiên Vũ giới đã phát triển lớn mạnh, trăm vạn năm qua vui sướng hướng vinh, sinh sôi không ngừng, nếu tổ tiên muốn xâm chiếm Thiên Vũ giới, không biết sẽ làm sao đối đãi bổn tộc?
Đại công tử lạnh lùng nhìn hắn, nói:
Các ngươi đều do ta sở sinh, ta tự nhiên sẽ không bỏ mặc. Tới lúc đó bổn tọa tự mình buông xuống Thiên Vũ giới, các ngươi có thể đi theo ta, cuối cùng trở lại Ma giới.
Đi Ma giới?
Mạch run lên:
Nhưng giới lực Ma giới áp chế…
Trong lòng Lý Vân Tiêu căng thẳng, Lục Sí dời Yêu tộc đi Ma giới, hiển nhiên đã tính toán tiêu diệt Thiên Vũ giới, xem ra muốn luyện chế Thiên Vũ giới thành Giới Văn Chương, trong lòng dâng lên lửa giận.
Lục Sí ngắt lời:
Giới lực áp chế chỉ là vấn đề thời gian mà thôi, nếu bổn tọa có thể thích ứng, các ngươi tự nhiên có thể. Việc này không cần nói thêm, cứ làm như thế đi.
Mạch ngẩn ngơ, không biết nên làm như thế nào. Hắn không có tư cách đàm phán với Lục Sí, trong lòng vô cùng rối rắm cùng giãy dụa.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
Yêu Hoàng đại nhân, ta cũng không muốn bức ngươi cái gì, nhưng nếu như ngươi lựa chọn Lục Sí, chúng ta đã không còn khả năng hợp tác. Từ nay về sau là địch không phải bạn. Tuy rằng ngươi cùng Ngải đại nhân là bằng hữu mà ta dị thường quý trọng, đáng tiếc đạo bất đồng bất tương vi mưu.
Vẻ mặt Mạch không còn chút huyết sắc, nội tâm vạn phần giãy dụa.
Đại công tử có chút hăng hái nhìn thấy, cười nói:
Sao vậy, rất khó lựa chọn sao? Xem ra giữa ngươi cùng đám người Lý Vân Tiêu sản sinh cảm tình không nhỏ a.
Sau khi cắn nuốt Lý Dật, trí nhớ của sáu đạo phân thân đã dung hợp một chỗ, tuy rằng giờ phút này xuất hiện chính là phân thân thứ nhất, nhưng đồng dạng cũng chiếm được trí nhớ.
Nhìn thần sắc khó xử của Mạch, đại công tử cười nói:
Là lo lắng tình cảm của chính ngươi cùng Ngải, hay lo lắng tình cảm của cả Yêu tộc đây? Là vì khó khăn khi muốn đem cả Yêu tộc dời vào Ma giới, hay là sợ đám người Lý Vân Tiêu trả đũa đây?
Mạch ôm quyền nói:
Tổ tiên minh giám, đều thật khó khăn.
Đại công tử gật đầu nói:
Đích thật là rất khó giải quyết đâu. Với cá tính của Lý Vân Tiêu, nếu ngươi lựa chọn cho Yêu tộc đi theo ta, chỉ sợ cả Yêu tộc đều gặp nguy hiểm.
Sắc mặt Mạch đại biến, không khỏi liếc mắt nhìn Lý Vân Tiêu, chỉ thấy thần sắc đối phương sắc lạnh.
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
Đại công tử đã cùng Lý Dật hợp lại thành một, như vậy vị ở trước mặt ta ít nhất cũng là một phần sáu Lý Dật, thật sự hiểu biết ta quá sâu.
Hắn lại nói:
Nếu Yêu Hoàng đại nhân lựa chọn quy thuận Lục Sí, ta có thể hiểu được, sẽ không trách tội đại nhân.
Trong lòng Mạch buông lỏng, tràn đầy cảm kích ôm quyền nói:
Đa tạ minh chủ lý giải.
Lý Vân Tiêu gật đầu, nói:
Nhưng hiểu là một chuyện, Lục Sí nói không sai. Khi đó chúng ta đã là địch nhân, ta tuyệt đối không lưu trữ tai họa ngầm bên cạnh mình. Ngươi có thể đi theo Lục Sí, nhưng khi ta về Thiên Vũ giới, trên đời này sẽ không còn Yêu tộc.
Thần sắc hắn sát khí, nhìn chằm chằm Mạch, vẻ kiên quyết không còn chút tình cảm.
Mạch hít sâu một hơi, phẫn nộ:
Ngươi…
Ngươi cái gì ngươi?
Vi Thanh cười lạnh nói:
Ngươi bên này đi theo Lục Sí hỗn, mà Lục Sí muốn diệt Thiên Vũ giới, còn muốn chúng ta lưu lại Yêu tộc nhất mạch? Ha ha, Yêu Hoàng đại nhân, ngươi rất ngu dại khờ khạo!
Mạch chỉ cảm thấy cả người rét run, trong tay tuôn mồ hôi lạnh.
Nếu đổi lại ngày trước, khi bị đặt bên dưới Ngũ Hà sơn, toàn bộ thủ hạ cũng chỉ là “lương thực”, cho dù chết sạch hết hắn cũng không thấy đau lòng.
Nhưng những năm gần đây…sau khi trở thành Yêu Hoang…tựa hồ hết thảy đều khác hẳn lúc trước…
Mỗi khuôn mặt Yêu tộc hiện lên trước mắt, còn có tư thế oai hùng của Ngải không cách nào bỏ qua trong đầu hắn.
Đại công tử nhìn lướt qua Bách, thật hứng thú khoanh tay trước ngực nói:
Ta cũng rất muốn nhìn lựa chọn của ngươi đâu.
Bách vẫn khom người đứng một bên, chỉ cảm thấy vô cùng buồn bực biệt khuất. Nói thế nào mình cũng là Thánh Ma cường giả, nhưng lại hạ thấp tư thế trước mặt đại quân nhưng vẫn bị người bỏ qua không để ý tới.
Mạch chua sót nói:
Tổ tiên đại nhân, không có phương pháp lưỡng toàn sao?
Đại công tử lạnh nhạt nói:
Kỳ thật lựa chọn của ngươi rất đơn giản. Bởi vì đi nhờ vả ta, có lẽ còn con đường sống, nếu đi nhờ vả Lý Vân Tiêu, tương lai khi bổn tọa diệt giới, một gã Yêu tộc cũng trốn không thoát.
Diệt giới?
Toàn thân Mạch run lên, trong mắt đám người Lý Vân Tiêu toát ra hàn quang, vô cùng phẫn nộ.
Lý Vân Tiêu âm trầm, lạnh giọng nói:
Không phải là vì Giới Văn Chương sao? Ngươi còn có thể ác độc hơn nữa không?
Nga? Ngươi cũng biết Giới Văn Chương?
Đại công tử cảm thấy ngoài ý muốn, bao hàm thâm ý nhìn Lý Vân Tiêu, nói:
Sợ là Dận Vũ nói với ngươi đi? Ngươi hỏi ra lời này, xem ra hơn phân nửa hắn không nói cho ngươi biết tác dụng của Giới Văn Chương. Tâm tính Dận Vũ ác độc, quỷ kế đa đoan, cẩn thận bị hắn tính kế.
Lý Vân Tiêu lạnh lùng nói:
Dận Vũ đã chết rồi.
Đồng tử đại công tử co rụt lại, cả kinh nói:
Cái gì? Hắn đã chết? Ai giết?
Lý Vân Tiêu nói:
Quy Khư cũng đã chết. —————