Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1178: Chương 1178: Ma hóa. (2)




Chương 176: Ma hóa. (2)

Hắn lộ ra nụ cười, hai tay bấm niệm pháp quyết, nhổ ra một ký hiệu cổ quái, quát:

Vật

Toàn bộ bầu trời một mảnh yên lặng, không có chút thanh âm nào, chỉ nghe thấy tiếng gió vù vù mà qua.

Đế Già nhướng mày, trong mắt lộ ra vẻ kinh ngạc ra, nhìn bộ dáng kia của Lý Vân Tiêu, quả thật toàn thân đã ma hóa, nhân tiện nói:

Còn không mau qua đây tham bái ta?

Trong lòng mọi người đều chấn động, kinh hãi nhìn qua Lý Vân Tiêu, Mạc Tiểu Xuyên và Hác Liên Thiểu Hoàng tim như vọt lên cổ họng, hốc mắt dần dần trợn to, khẩn trương vạn phần.

Tham bái?

Khóe miệng Lý Vân Tiêu cong lên một đường vòng cung, cười nói:

Đầu óc ngươi bị nước vào sao?

Cái gì?

Thân hình Đế Già chấn động, sợ hãi nói:

Ngươi, ngươi quả thật đã ma hóa, làm sao có thể? Mặc dù là chiêu Đồng thuật Ám Dạ vừa rồi, ta cũng cảm nhận được rõ ràng ma khí trong đó, vì sao lại không bị ta khống chế?

Trong mắt Lý Vân Tiêu hiện lên một tia trào phúng, khẽ cười nói:

Ta bị ma hóa cũng không phải lần đầu, loại ma hóa trình độ này còn không cách nào lau đi thần thức của ta. Hơn nữa. . .

Thanh âm của hắn đột nhiên lạnh lẽo, nhàn nhạt nói:

Chính là bởi vì bị ma hóa có thể tăng cường lực lượng, ta mới có thể cho ma khí của ngươi nhập vào cơ thể, nếu không ngươi cho rằng chút ma khí buồn cười kia của ngươi có thể xâm nhập vào cơ thể ta sao?

Trên mặt Lý Vân Tiêu lộ vẻ giễu cợt, hắc sắc ma văn trên người từng cái lui lại, dưới con mắt kinh hãi của Đế Già, cuối cùng biến mất hầu như không còn gì nữa.

Sắc mặt Đế Già ngưng trọng vạn phần, lạnh giọng nói từng chữ:

Ngươi lại có thể khống chế ma hóa? Quả nhiên không lưu ngươi được rồi.

Lý Vân Tiêu cười lạnh nói:

Đừng giương nanh múa vuốt nữa, ngươi không lưu được ta.

Hai người tranh phong, chiến sự hết sức căng thẳng, mọi người lần nữa trở nên khẩn trương lên. Đặc biệt là tên cường giả Võ Đế khu thứ bảy, sắc mặt sớm đã trắng bệch, hơn nữa hắn cũng nhìn ra Đế Già tuyệt không phải người lương thiện gì, mà Khương Hội Thư cũng tựa hồ đã bị điều khiển, cho nên hắn thối lui ra xa khỏi vòng viên, bình tĩnh nhìn xem mọi chuyện.

Đế Già sau khiếp sợ ngắn ngủi lập tức khôi phục bình thường, cười lạnh nói:

Ngươi quá đề cao chính mình rồi, ở trước mặt ta, bất luận loại thiên tài tuyệt diễm gì cũng đều chỉ là con sâu cái kiến.

Ma khí trên người hắn lần nữa khởi động…, chỉ im im lặng lặng đứng ở đó, ba người Khương Hội Thư đột nhiên sắc mặt đại biến, thống khổ ôm đầu, thân thể bắt đầu phát sinh biến hóa kịch liệt, dần bành trướng lên, biến thành giống như quái vật, lâm không giương nanh múa vuốt, thực lực lần nữa được tăng lên cực lớn.

Duy chỉ có Hỏa Âm tuy rằng thống khổ gào thét không thôi, nhưng thân thể lại chưa từng biến hóa, chỉ thấy trên người nàng dần dần dâng lên một tầng hỏa diễm màu vàng nhạt, bảo hộ nàng vào trong, tránh khỏi biến thành yêu ma.

Ah? Lại có hỏa chủng biến dị nơi thân.

Đế Già kinh ngạc nói:

Cũng thế, nô lệ sau khi bị ma hoa triệt để cũng không có gì tốt, lưu một tên bên người cũng được.

Hắn nhẹ nhàng búng tay, Hỏa Âm liền nhận được mệnh lệnh, phi tốc lui về sau lưng Đế Già mới dần thoát khỏi thống khổ.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu đại biến, hắn phát hiện không chỉ Khương Hội Thư và Úy Trì Kim đã bị ma hóa triệt để, mà ngay cả đám võ giả đang trông xem ở xa xa cũng bắt đầu biến dị, thì ra ngay từ đầu Đế Già đã thần không biết quỷ không hay khiến ma khí xâm nhập vào trong cơ thể những người này, ngay cả tên Võ Đế phụ trách kia cũng không ngoại lệ, trong lúc nhất thời đầy trời đều là yêu ma biến dị.

Cái này thật sự chơi lớn rồi, ha ha

Hác Liên Thiểu Hoàng một bên kinh hãi không thôi, một bên cười ha hả, nói:

Tiểu Xuyên, lần này làm sao chia?

Mạc Tiểu Xuyên lạnh lùng nói:

Tên Võ Đế bị ma hóa để cho ta, cặn bã còn lại cho ngươi.

Hác Liên Thiểu Hoàng hừ lạnh nói:

Đừng cho là ta không nhìn ra, sau một kiếm vừa rồi nếu ngươi còn nửa phần khí lực thì cũng đã không bỏ mặc ba người kia không giết rồi.

Sắc mặt Mạc Tiểu Xuyên khẽ biến, trường kiếm múa ra kiếm hoa, khí thế trên người bắt đầu liên tiếp tăng lên, nói:

Chuyện của ta không nhọc ngươi quan tâm, lo cho tốt chuyện của ngươi đi.

Hác Liên Thiểu Hoàng khẽ nói:

Hừ, cuồng như vậy? Đợi lát nữa xem ta cứu ngươi thế nào!

Hắn lộ vẻ khinh thường, nhưng vẻ mặt ngưng trọng trong mắt lại càng ngày càng sâu, toàn bộ tinh thần đề phòng.

Sắc mặt Lý Vân Tiêu trở nên ngưng trọng, trên người cũng dần dần lộ ra hàn khí, âm thanh lạnh lùng nói:

Ngươi thật muốn chơi lớn sao? Không sợ động tĩnh quá lớn, dẫn tới cao thủ các lộ đến đây tru sát ngươi sao?

Đế Già khinh thường cười lạnh nói:

Tru sát ta? Ngươi quá ngây thơ rồi. Huống hồ nơi này có kết giới chi trận, cho dù đánh lật trời bên ngoài cũng chưa chắc có thể cảm giác được.

Lý Vân Tiêu cười nhạt một tiếng, nói:

Ngươi tự tin như thế?

Đế Già cho hắn một nụ cười lạnh, ngạo nghễ nói:

Đương nhiên, cho dù ngươi có thánh khí, cũng không thể nào cứu ngươi được!

Lý Vân Tiêu mỉm cười thoáng một phát, không hề dong dài với hắn, mà điểm một tay, một cổ hàn khí lạnh như băng tràn ra, dần dần trước người ngưng tụ thành ra hai thanh trường kiếm, cười nói:

Lão Cao, khổ cực rồi.

Hai thanh Bắc Thiên Hàn Tinh Kiếm vừa ra, bầu trời lập tức trở nên không tốt, mây đen bắt đầu khởi động, sắc trời thay đổi.

Đế Già sững sờ, sau đó sắc mặt có chút trở nên ngưng trọng, trầm giọng nói:

Lôi kiếp?

Lý Vân Tiêu cười nói:

Đúng là lôi kiếp của huyền khí cửu giai, hai đạo đồng thời xuống, ngươi cho rằng tất cả võ giả trong Mai Cốt chi địa có bị kinh động hay không đây?

Trên mặt Đế Già lần lộ nộ khí, quát:

Đều lên cho ta, xé nát bọn hắn.

Yêu ma bốn phía nguyên một đám giương nanh múa vuốt, trong cổ họng phát ra thanh âm khủng bố, hóa thành từng đạo hắc quang xông tới, trong nhất thời bóng đen đầy trời, Nhật Nguyệt ảm đạm không ánh sáng.

Mạc Tiểu Xuyên kinh hãi, đang muốn xuất kiếm, Lý Vân Tiêu ddã lạnh nhạt nói:

Ngươi lui lại nghỉ ngơi đi, những lâu la này để ta trấn áp.

Trong mi tâm hắn bay ra Giới Thần Bi, ở trên không tản mát ra nghê hồng, bốn đạo vực giới chi lực toàn bộ triển khai, uy lực địa thủy hỏa phong bỗng nhiên hiển hiện, thế giới chi lực độc lập bắt đầu tuôn ra từ trên Giới Thần Bi, không ngừng lan khắp bốn phía, muốn thôn phệ lấy tất cả yêu ma vào trong

Hắc quang chớp động đầy trời, những yêu ma vọt lên trước tiên toàn bộ đều bị hút vào trong Giới Thần Bi, không còn bất luận đầu nào nữa.

Đế Già sắc mặt đại biến, kinh hãi nói:

Thế giới chi lực, dùng tu vị cặn bã như ngươi, vậy mà có thể khu động thế giới chi lực rồi sao?

Lý Vân Tiêu lạnh lùng nhìn, mỉa mai nói:

Đế Già, ngươi ở trước mặt ta tới giờ vẫn không gì bì nổi, thực sự có trứng thì…, có dám tiến vào trong thánh khí của ta chơi một chút không?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.