Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 444: Chương 444: Mở ra.




Chương 442: Mở ra.

- Hai người tách ra!

- Lại lưu một khối tinh thạch cho kẻ thất bại kia, rốt cuộc là ai thắng? Người giữa gần ngàn tinh thạch kia là ai?

Hoắc Sâm xấu hổ cười lên, nói:

- Chúc mừng hai vị, người đạt được tinh thạch không biết là kẻ của bên nào a.

Trong lời của hắn tràn ngập ghen ghét, nhưng cũng không thể làm gì.

Sắc mặt Sở Vũ vạn phần khó nhìn, âm trầm muốn chảy ra nước. Hắn có thể khẳng định chiến thắng không phải là La Thanh Vân, bởi vì hắn cho La Thanh Vân nhiệm vụ chính là đánh chết Lý Vân Tiêu. Hiện tại còn lưu lại một khối tinh thạch, như vậy chỉ có khả năng là Lý Vân Tiêu chiến thắng!

Tân Bì liếc mắt nhìn thần sắc Sở Vũ, hai tay cũng đổ mồ hôi, nội tâm ẩn ẩn có vài phần lực lượng.

Giờ phút này tinh thạch không ngừng hội tụ trên màn nước, rất nhanh sắp vượt qua một ngàn.

Quỳnh Hoa Đảo đã biến thành vòng xoáy, cấm thần trận pháp tùy thời biến mất, cả hòn đảo lúc này đã mất trật tự, tất cả đạo nhân mã đều nhao nhao điên cuồng cướp đoạt, bắt đầu không ngừng có đệ tử vẫn lạc. Chấp pháp giả không ngừng luống cuống, ứng phó không được.

Lý Vân Tiêu càng không kiêng nể gì cả sưu tìm tinh thạch, rốt cục mệt mỏi không được hắn mới tìm nơi tu dưỡng.

Hiện tại hắn một người có được hơn một ngàn khối tinh thạch, cơ hồ tất cả đệ tử trên đảo đều ghen ghét, nhưng không có người nào dám đánh chủ ý lên hắn, tất cả đều né ra xa xa, nếu gặp hắn chính là bất hạnh nhất.

- Ngày thứ ba sắp chấm dứt, vì cái gì còn không có tinh thạch bay lên trời cao.

Không ít đệ tử đều lo lắng và chờ đợi thời khắc này.

Ở trên không trung, cơ hồ tất cả chấp pháp giả phụ trách sắc mặt âm trầm.

Phương Đức nói:

- Làm sao bây giờ? Trận pháp đã bị phá hư toàn bộ, tinh thạch ẩn nấp trên đảo còn không có phát hiện

Hoàng Tiểu Long lắc đầu nói:

- Ta đề nghị thôi, nhìn xem còn có bao nhiêu tinh thạch không xuất hiện. Hiện tại tu bổ trận pháp cũng là chuyện không thể nào. Lần này ngoài ý muốn thật sự quá lớn, cũng không thể trách chúng ta được.

Một người sau khi dò xét màn nước, sau đó trả lời:

- Đại nhân, còn có 132 khối tinh thạch giấu kín trong đảo còn chưa xuất hiện.

- 132 khối...

Hoàng tiểu Long thì thào lẩm bẩm:

- Bỏ đi bỏ đi, như vậy chấm dứt thôi. Nhị vị định như thế nào?

Hắn đã nản lòng thoái chí, đặc biệt là nghĩ đến dù chữa trị trận pháp, những tinh thạch này phóng lên trời cao, đoán chừng hơn phân nửa là bị Lý Vân Tiêu thu đi, không bằng bỏ qua.

Đồ Lỗi sắc mặt khó coi tới cực điểm, khẽ nói:

- Chỉ cần nhị vị không có ý kiến, ta tự nhiên cũng không có ý kiến!

Phương Đức cũng nghĩ đến kết quả có khả năng, không cam lòng, nhưng nếu không có hai người khác tương trọ, trong thời gian ngắn hắn cũng không cách nào chữa trị trận pháp, huống hồ lần này thu hàng thật sự quá lớn, cũng không nên quá mức tham lam, vì vậy cũng đồng ý nói:

- Đã như vầy, sau hai giờ nữa sẽ khởi động truyền tống kết giới, truyền tất cả đệ tử ra ngoài.

- Trận pháp trên đảo bị tổn hại, tinh thạch còn sót lại không xuất hiện. Hai giờ sau sẽ mở cấm chế, tất cả mọi người sẽ bị truyền tống ra ngoài.

Một giọng nói hùng hậu vang vọng hư không, thông qua vài tên chấp pháp giả tay liên thủ kết xuất truyền âm trận, truyền ra khắp đảo, truyền vào tai mỗi người.

- Cái gì? Trận pháp bị hư? Ta X con mẹ nó!

- Một đám bao cỏ! Bị hư mà không nói sớm, lần này xong đời, lão tử còn chưa tìm được một khối.

- Sư huynh, làm sao bây giờ? Ngươi đáp ứng sư muội nhất định phải giúp ta tìm một khối.

- Ách. . . Cái này. . . , sư muội yên tâm. Đêm nay tới phòng sư huynh, nhất định sẽ có kinh hỉ cho ngươi nha.

Rất nhiều đệ tử không có tinh thạch ánh mắt đỏ ngầu, chửi ầm lên, nhao nhao lấy át chủ bài ra, các loại đan dược không chút nào tiếc rẻ nuốt vào bụng, bắt đầu làm giãy dụa cuối cùng.

Trong lúc nhất thời, huyết tinh lan tràn khắp đảo, các loại chém giết không ngừng, càng không ngừng trút giận lên kẻ khác.

Cũng có không ít kẻ khác tâm thần vui sướng, thu liễm thần thức tìm nơi trốn đi, khi được truyền tống ra ngoài, chỉ cần trở lại hồ Minh Tâm thì an toàn.

Lúc này đám chấp pháp giả đang chữa trị truyền tống trận, trong hai giờ này thương vong còn nhiều hơn ba ngày cộng lại.

Lý Vân Tiêu vẫn ở khu đất trống, lại không có bất kỳ động tác nào. Những tinh thạch này đủ cho hắn kiếm lời lớn, trận chiến đấu này hắn cũng bị thương thật lớn, nhưng Phách Thiên Luyện Thể Quyết nghịch thiên đã khôi phục thất thất bát bát. Hơn nữa tu vị còn có khả năng trùng kích lên cao hơn.

- Đây là? Truyền tống kết giới sao?

Ngay thời điểm trùng kích tu vị, một màn sáng phủ lên bầu trời, đem trọn Quỳnh Hoa Đảo thu vào bên trong.

Các đệ tử nhao nhao ngẩng đầu lên, các biểu lộ đều có, cuồng hỉ, uể oải, ngây ngốc. . . , cũng có không ít người bị hào quang quét qua người vẫn không đình chỉ chém giết. . .

Sau một khắc hồ Minh Tâm trống rỗng trở nên chen chúc, ven hồ yên tĩnh dấy lên các loại sát ý, các loại khí tức thô bạo tản mát ra ngoài. Đều là chém giết lúc nãy còn sót lại, vẫn còn có kẻ đôi mắt đỏ bừng tìm đối thủ.

Đột nhiên một đạo hào quang yếu ớt phóng thích trong đám người, vẻ mặt Lý Vân Tiêu bình tĩnh, sau trận chiến trên Quỳnh Hoa Đảo hắn đã đột phá lên lục tinh Vũ Quân.

Cảnh giới này trong vạn tên đệ tử cũng coi như cũng được, nhưng ai cũng không dám xem hắn như Coi như cũng được .

Đặc biệt là một ít đệ tử chung quanh hắn, thời điểm này mới phát hiện người bên cạnh là ai, sợ tới mức vội vàng lui ra... Xoát một chút đã xuất hiện khu vực chân không rộng chừng năm sáu mươi mét, Lý Vân Tiêu một người lẻ loi trơ trọi ngồi ngay ngắn trong đó.

- Tất cả mọi người dừng tay!

Một giọng nói uy nghiêm từ trong tòa nhà truyền ra, uy áp Vũ Hoàng trực tiếp trấn xuống, những đệ tử đang tranh đoạt đỏ mắt toàn bộ đều thành thành thật thật an tĩnh lại.

Thân ảnh Tân Bì ba người lúc này mới từ tòa nhà bay ra ngoài, khi thấy Lý Vân Tiêu một người cô lập trong đám người, lập tức nội tâm hiểu rõ. Sắc mặt Sở Vũ âm trầm muốn chảy ra nước. Lần này không chỉ có là tổn thất hơn một ngàn khối tinh thạch, hơn nữa chuyện hứa hẹn với Chu gia không có hoàn thành, thứ đồ vật cực kỳ trọng yếu kia đã ngâm nước nóng.

Tân Bì thì mở cờ trong bụng, tâm tình khó tránh kích động, hai tay lay động.

Hoắc Sâm thở dài, hắn đã sớm biết rõ hơn một ngàn khối tinh thạch không có duyên với Mộc Húc đế quốc, nhưng mắt thấy vẫn thất lạc. Hắn trầm giọng nói:

- Tỷ thí chấm dứt, không được có bất kỳ hành vi chém giết nào! Tất cả đệ tử các phái trở về, chờ ngày Tu Di Sơn mở ra thì bằng vào tinh thạch đi vào.

Lúc này bầu trời hơi chấn động, xa xa bay tới ba người. Chính là Phương Đức, Đồ Lỗi cùng Hoàng Tiểu Long.

Còn có các chấp pháp giả khác quay về tông phái phục mệnh, ba người chào hỏi đám người Tân Bì, Phương Đức mở miệng nói ra:

- Tụ Thiên Tông truyền ra tin tức, thời gian và vị trí Tu Di Sơn mở ra đã được các vị đại nhân ba tông môn liên thủ suy tính ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.