Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1597: Chương 1597: Ngũ Hành Đỗ Bạch Ngư.




Chương 1596: Ngũ Hành Đỗ Bạch Ngư.

Ah? ”

Lý Vân Tiêu kinh ngạc nhìn hắn, quả thật vượt quá dự liệu của hắn, nhàn nhạt nói:

Vậy bước thứ ba thì sao?

Sắc mặt Phó Cẩm Sơn biến hóa, lộ ra một nụ cười khổ nói:

Bước thứ ba chính là khảm vào Ngũ Hành Đỗ Bạch Ngư Khí Hồn thích hợp nhất, có thể nói đây là bước mấu chốt nhất, cần cơ duyên lớn lao mới có thể tìm được Khí Hồn Ngũ Hành chi lực thích hợp, mà ta lại cơ duyên xảo hợp đạt được nó.

Phó Cẩm Sơn hiện giờ đã lấy ra tất cả vốn liếng, chỉ cầu có thể bảo vệ tánh mạng là được, nào dám dấu diếm. Hắn từ trong trữ vật khí lấy ra một cái bình lưu ly hình tròn, bên trong một đầu cá bơi màu xám qua bơi lại, nhìn kỹ lại thì con cá kia cũng không phải thật thế, chính là tồn tại hồn thể .

Lý Vân Tiêu nhíu mày, con cá này cơ hồ giống huyền khí mà Phó Cẩm Sơn muốn luyện chế như đúc, dùng kiến thức của hắn cũng chưa bao giờ thấy qua loại cá này.

Phó Cẩm Sơn nhìn ra nghi ngờ của hắn, giải thích nói:

Loại cá này gọi là Bạch Nhạc Ngư, chính là tồn tại ở sâu trong nước. Tổ tiên nó là một trong các Chân Linh, nhưng cũng không có danh khí gì. Nhưng thập phần khó được chính là nó Ngũ Hành nhiều mặt, phát triển cân đối, dùng vật ấy để làm khí linh thật sự thích hợp nhất.

Lý Vân Tiêu hơi có chút động tâm nói:

Nghe ngươi nói ngược lại không tệ, ta liền tốn chút tâm tư giúp ngươi luyện huyền khí kia vậy. Nếu hiệu quả không tốt như ta dự tính, tánh mạng ngươi cũng sẽ khó mà bảo toàn.

Lý Vân Tiêu nháy mắt liền biến mất ngay tại chỗ, lưu lại Phó Cẩm Sơn tâm thần bất định không thôi.

Kỳ thật Lý Vân Tiêu sau khi nghe thấy hắn là danh gia trận pháp đã nổi lên tâm tư tha cho hắn một mạng rồi. Dù sao thành thạo một thứ nói không chừng về sau sẽ có lúc nào đó cần dùng đến. Dùng thực lực của hắn bây giờ, người này căn bản không đủ gây sợ.

Sau đó hắn liền thổ nạp tu luyện trên trời cao, hơn mười ngày này đều không ngừng truy truy ngừng ngừng, còn tiêu hao thể lực hơn cả chém giết sinh tử.

Ba ngày sau, rốt cục tinh thần no đủ, trong mơ hồ rõ ràng cảm thấy thực lực tinh tiến không ít.

Lý Vân Tiêu lấy ra luyện phương Ngũ Hành Đỗ Bạch Ngư kia, sau khi nhìn kĩ lại một lần, xác định không sai liền triệu hoán Sơn Hà Đỉnh ra để nó lơ lửng trước người.

Có đỉnh này tương trợ, tỷ lệ thành công của hắn tuyệt đối ngoài 40%. Hơn nữa hiện giờ hắn thân mang Lôi Quyết, Ma Ha cổ văn trên cây chùy chính là do Lôi chi quy tắc của Thiên Võ Giới ngưng tụ, cả hai kết hợp cùng một chỗ, uy lực so với thiên kiếp trong Thiên Võ Giới chỉ có mạnh hơn chứ không yếu, có thể khiến huyền khí cửu giai trực tiếp độ kiếp trong Giới Thần Bi.

Sơn Hà Đỉnh thúc đẩy, toàm bộ tài liệu mà Phó Cẩm Sơn thu thập đủ đều được đổ vào trong đó, bắt đầu luyện chế.

Bất quá chỉ một ngày, huyền khí hình cá kia đã cô đọng thành hình, Lý Vân Tiêu hóa thành Lôi Thần, cầm lấy đại chùy tử đánh xuống phía dưới.

Trong tốc độ ánh sáng, một mảnh lôi quang lập loè, ầm ầm không dứt bên tai.

Huyền khí hình cá kia bất ôn bất hỏa, liên tục bị đánh trên không, hình thái toàn thân không phải vàng không phải ngọc, bẹp như kiếm, lại rất giộng, rất giống một con cá ướp muối phơi khô.

Lý Vân Tiêu vẫy tay một cái, lập tức gọi Phó Cẩm Sơn qua, chỉ chỉ Ngũ Hành Đỗ Bạch Ngư trên bầu trời

Phó Cẩm Sơn đang phiền muộn, không biết Lý Vân Tiêu có tâm tư gì lại nhét mình hắn vào trong hoang dã, bỗng nhiên chợt cảm thấy cả người như bị một cổ lực lượng kéo lấy, trong nháy mắt đã đến bên cạnh đối phương

Cái này khiến hắn cực kỳ sợ hãi, loại này năng lực giống như thần này khiến cả người hắn đều phát mộng.

Lý Vân Tiêu quát:

Còn đứng ở đó làm gì? Nếu không thể khiến ta thoả mãn, sẽ mượn hồn phách của ngươi rót vào trong huyền khí này đấy.

Phó Cẩm Sơn sợ tới mức phát run, vội vàng lâm không khẽ vẫy, lập tức bắt lấy Ngũ Hành Đỗ Bạch Ngư kia vào tay, cẩn thận quan sát, so với hắn dự tính còn tốt hơn rất nhiều, càng xem càng kinh hãi.

Hắn cũng không dám có bất cứ ý nào khác, vội vàng lấy ra các loại đạo cụ ngưng trận, bắt đầu bố trí.

Lý Vân Tiêu im im lặng lặng ở một bên quan sát, thủ pháp của Phó Cẩm Sơn quả thật thập phần lão luyện, trận bàn bày trận cũng có tuổi tác lâu đời, hiển nhiên đã dùng qua rất nhiều lần.

Ngưng trận đa số đều là vào lúc luyện chế hoàn thành, nhưng nếu như trận khí chuyên môn thì còn cần Trận Pháp Sư ngưng khắc từng cái một.

Trước người Phó Cẩm Sơn bầy đầy đá đủ loại nhan sắc, tản ra lực lượng bất đồng, đều là dùng để khắc trận pháp, trên đầu ngón tay hắn hiện ra từng đạo kim quang, trực tiếp lâm không bố trí.

Tạo nghệ trận đạo của Lý Vân Tiêu cũng không thấp, yên yên lẳng lặng nhìn, một bên thầm phỏng đoán.

Những thạch đầu đặc biệt cổ quái kia cung cấp ra các loại năng lượng cần để bày trận, dùng nhất định hình thái xếp đặt trên không trung, sinh ra hiệu quả đặc biệt.

Phó Cẩm Sơn sau khi đánh ra vài đạo phù văn liền lâm không khẽ điểm, một ngón tay kim mang bắn vào trên một khối đá màu xanh da trời, lập tức phát ra ôn nhuận chi sắc, ngón tay giữa bắn ra, lại đánh vào một tảng đá khác, cứ không ngừng như thế. Trên trăm khối đá đặc biệt ở trên không trung đều bị chỉ mang lần lượt đánh vào, hội tụ thành một trận pháp hùng vĩ, tản mát ra hào quang kinh người.

Phó Cẩm Sơn nhìn Lý Vân Tiêu bên người, giải thích nói:

Ta đây là mô phỏng bổn nguyên kết giới Ngũ Hành chi mỹ kim tố, kế tiếp. . .

Câm miệng, chuyên tâm luyện chế là được.

Lý Vân Tiêu lạnh nhạt nói, tuy rằng tạo nghệ trận đạo của hắn không cao như Phó Cẩm Sơn, nhưng ít ra đối phương làm gì hắn vẫn nhìn hiểu được.

Phó Cẩm Sơn run rẩy thoáng một phát, vội vàng câm miệng, không dám lên tiếng nữa.

Trận pháp màu vàng cực lớn trên không trung dưới thủ ấn liên tiếp của hắn, trực tiếp hợp nhập vào trong bụng Ngũ Hành Đỗ Bạch Ngư trên không, giống như một cái kim cô treo ở phía trên vậy.

Sau đó thủ pháp hắn bắt đầu biến hóa, những tảng đá đã đưỡ xếp tốt trên không trung bắt đầu lần lượt vận chuyển, biến thành một loại phương thức sắp xếp khác.

Phó Cẩm Sơn mỗi động tác đều thập phần chậm chạp mà ổn trọng, gắng đạt tới một lần thành công.

Rất nhanh, năm loại quang hoàn nhan sắc bất đồng đã xuất hiện trên Ngũ Hành Đỗ Bạch Ngư, sắc mặt của hắn cũng bắt đầu trở nên ngưng trọng, quyết ấn trong tay càng lúc càng nhanh.

Đồng tử Lý Vân Tiêu hơi co lại, ngưng tụ năm loại kết giới trước kia tuy rằng thủ pháp cũng xảo diệu, nhưng chỉ cần có trận đồ hắn cũng có thể làm được. Nhưng Ngũ Hành hợp nhất cuối cùng này, tương sinh tương khắc, không ngừng suy diễn tổ hợp lại tinh diệu và khó khăn dị thường, hắn tự hỏi không hề nắm chắc.

Mộc sanh hỏa, hỏa sanh thổ, thổ. . .

Trong miệng Phó Cẩm Sơn không ngừng lẩm bẩm, mỗi một cái đều đánh ra một ấn ký, sau đó một đạo quang hoàn bay vào trong huyền khí, cuối cùng tạo thành ngũ sắc ngũ hoàn, khắc sâu vào trong khí, dần biến mất không thấy gì nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.