Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 688: Chương 688: Phân phối nhiệm vụ. (1)




Chương 686: Phân phối nhiệm vụ. (1)

Đan Dương Trạch biết mình nói những lời này cũng đã là phản bội Đường Tâm, không còn đường có thể đi, thẳng thắn bán đến cùng nói:

- Bởi vì Đường Tâm đã chiếm được Hạ gia chống đỡ, tựa hồ bí mật ký kết thoả thuận gì?

- Cái gì?

Ầm!

Đường Kiếp giận tím mặt, trực tiếp đập Đan Dương Trạch trên đất, đập ra vang vọng, cả giận nói:

- Hắn dĩ nhiên cấu kết Hạ gia, thực sự là thiên đại cẩu đảm, trong tay ngươi có chứng cứ không?

Đan Dương Trạch dần dần từ trong sợ hãi của bảy sinh bảy tử phục hồi tinh thần lại, nhưng đã triệt để không còn sức lực, khổ sở nói:

- Ta bất quá là một tên thất tinh Vũ Tôn mà thôi, những hiệp định bí mật kia căn bản không tư cách tham dự, nơi nào có chứng cớ gì?

Hắn tựa hồ biết ý nghĩ của Đường Kiếp nói:

- Mặc dù đại công tử ngài nói cho Môn chủ đại nhân, Môn chủ đại nhân cũng sẽ không tin, ngược lại sẽ cảm thấy ngài chia rẽ.

Trong lòng Đường Kiếp một trận buồn bực, trở nên trầm tư. Hạ gia chính là một đại gia tộc trong Tứ Cực môn, chỉ đứng sau Đường gia, Tứ Cực môn các đời Môn chủ đều là họ Đường, hai nhà trong lúc đó sản sinh ma sát, mấy trăm năm qua vẫn bị Đường gia ép gắt gao, trong hậu bối căn bản tìm không ra một đệ tử ưu tú, mắt thấy ngày càng suy yếu, không nghĩ tới Đường Tâm dám cấu kết bọn họ, thật là cẩu đảm.

Thương vỗ vỗ bả vai hắn, cười nói:

- Sự tình kiện kiện giải quyết a, đừng quên còn có bằng hữu chúng ta. Trước tiên giải quyết những tranh chấp trên yêu nguyên đi.

Đường Kiếp vừa nghe đến hai chữ bằng hữu, có loại cảm giác khóc không ra nước mắt, bất quá những người Yêu tộc này mỗi cái thực lực mạnh mẽ, nếu như có thể vì đó sử dụng, mặc dù vẫn chưa thể chống lại Hạ gia, nhưng cách biệt không xa. Dù sao Hạ gia không dám công nhiên chống đỡ Đường Tâm, bằng không phụ thân hắn phát hiện, này không cần hắn xuất thủ, Đường Tâm liền triệt để xong.

- Không sai, Thương huynh nói có lý!

Hắn cũng thuận thế cùng Thương xưng huynh gọi đệ, hướng về một đám vũ giả trên Chiến hạm mắt lạnh quét tới, hết thảy vũ giả đều là đáy lòng phát lạnh, không ngừng lùi lại.

Đường Kiếp hướng những vũ giả kia từng bước một đi đến, lạnh như băng nói:

- Hiện tại tuyên bố cống hiến cho ta, có thể thu được vinh dự vô thượng. Không cống hiến, giết toàn gia, diệt cửu tộc!

Đường Kiếp vừa nói, những vũ giả kia đầu tiên là sợ hãi không ngớt, sau đó từng cái từng cái vui mừng khôn xiết.

Ta thảo, đã nói ra như vậy, đáp án còn chọn sao?

Dồn dập phát độc thệ cống hiến cho hắn, lời thề một cái so với một cái tàn nhẫn, biểu hiện một cái so với một cái chân thành!

Còn có mắng to Đường Tâm, ngay cả tổ tông mười tám đời của Đường Tâm cũng mắng, sau đó mới phát hiện sắc mặt Đường Kiếp càng ngày càng khó coi, mới nhớ tới hai người là đồng nhất một cái tổ tông, sợ đến vội vàng câm miệng.

Ánh mắt Đường Kiếp lạnh lùng, lấy ra một khối Thạch Đầu màu nâu, cười lạnh nói:

- Vừa nãy chư vị nói, ta đều dùng Ảnh Âm thạch ghi chép xuống, sau khi trở về sẽ đưa cho Đường Tâm xem, sau đó chư vị liền an tâm ở trong tay ta làm việc đi.

Những vũ giả kia tất cả đều thay đổi sắc mặt, há hốc miệng, vẻ mặt hoảng sợ. Vừa nãy những câu nói kia nếu như để Đường Tâm nghe thấy, vậy mình tuyệt đối là tiến vào danh sách đen, không có khả năng quay đầu, cũng chỉ có thể theo Đường Kiếp một đường đi tới.

Đan Dương Trạch cũng mồ hôi lạnh tràn trề, cảm giác người Đường gia này, mỗi cái đều không đơn giản, xem ra mình trước đây còn xem thường đại công tử.

Thương cười to nói:

- Ha ha, không nhìn ra ngươi vẫn rất có tâm cơ.

Đường Kiếp một mặt cười âm lãnh, tuy rằng Ấn Phi Vũ phản bội để hắn cực kỳ ngột ngạt, nhưng lập tức thu phục nhiều thủ hạ của Đường Tâm như vậy, tâm tình hơi hơi tốt một điểm, hừ nói:

- Những tiện chủng này, ngươi hơi đối với bọn họ khá một chút, liền sinh ra phản cốt với ngươi!

Hắn liếc mắt nhìn chiến hạm của Thiên Nhất Các xa xa, trong mắt loé ra sát khí hỏi:

- Thương, chiến hạm Thiên Nhất Các kia dây dưa chúng ta không tha, là chiến hay lùi, ngươi nói một câu đi.

Thêm nhiều thủ hạ như vậy, lập tức khôi phục khí chất mà Đường gia thiếu chủ nên có. Đối với những Đại Yêu kia cũng không tự ti, nhưng nội tâm vẫn cực kỳ phục tùng, trên đại sự nhất định phải cố vấn, không dám có nửa điểm thí chủ.

Không chỉ là mạng của mình bị người ta nắm trong tay, hơn nữa đối kháng Đường Tâm, những người này cũng là trợ lực rất lớn, hơn nữa đều là kì binh đột nhiên rơi xuống, đủ để cho Đường Tâm đả kích trí mạng. Nhưng hắn cũng rõ ràng mình muốn trả giá nhất định sẽ không ít, nhưng không nỡ bỏ hài tử không bẫy được lang a, thân là Đường gia thiếu chủ, cũng là rất có khí chất bá chủ.

Khuôn mặt Thương lập tức nghiêm nghị, trầm ngâm không ngớt. Lấy sức mạnh bọn họ bây giờ, đủ để đả kích Thiên Nhất Các thương hội trí mạng, nhưng mình tổn thất sẽ bao lớn, cùng với có đột phát biến cố hay không, lập tức khó mà dự đoán. Sau khi Hỗn Thiên Nghi tổn hại, để hắn mỗi đi một bước đều trở nên dị thường thận trọng.

Còn lại vài tên Đại Yêu từng cái từng cái trên mặt tức giận phun trào, tựa hồ muốn báo mối thù vừa nãy.

Trên người Thương cũng mơ hồ hiện ra một luồng thô bạo, trong tròng mắt lập loè ra một luồng tâm ý Hoang Cổ cửu viễn, cảm giác coi thường muôn dân nói:

- Nếu chư vị đều muốn chiến, vậy thì đánh đi!

Đường Kiếp lấy làm kinh hãi, loại khí tức trên người Thương kia, thật giống như là tuyệt đại bá chủ, cái thế vương giả vậy, khiến người ta không cách nào sinh ra tâm ý chống lại, hắn hút ngụm khí lạnh, trấn an nội tâm kinh hoảng, hạ lệnh:

- Toàn thể đều chuẩn bị kỹ càng, hướng chiến hạm của Thiên Nhất Các oanh kích tới!

Chiến hạm chậm rãi quay đầu, các loại trận pháp công kích từng cái sáng lên, bắt đầu ấp ủ công kích.

Mọi người trên Thiên Nhất Các chiến hạm đồng thời thay đổi sắc mặt, hiện tại kẻ ngu si cũng nhìn ra được là muốn xuất thủ với bọn họ.

Thanh La cả giận nói:

- Lý Vân Tiêu, bọn họ quả nhiên là muốn đối phó chúng ta, làm sao bây giờ?

Chỉ là vài tên Đại Yêu kia cũng chưa chắc thắng, huống hồ hiện tại còn cùng Tứ Cực môn hội hợp.

Lý Vân Tiêu cũng nhíu mày nói:

- Càng lớn càng khó a, U Minh chiến hạm này khuyết điểm chính là hành động chậm, chỉ có thể đứng ở đó bị động chịu đòn, nếu như vậy hoàn toàn là so đấu tiêu hao.

Trong mắt hắn loé ra một đạo hàn mang, lãnh đạm nói:

- Đã như vậy, vậy chúng ta liền lấy công làm thủ, quay về phía bọn họ xông lên. Chỉ cần vọt tới trong vòng năm trăm thước, ta ắt có niềm tin hủy diệt chiến hạm của bọn họ!

Trong tay hắn còn có khắc tinh chiến hạm Giới Thần Bi, chỉ là hiện tại trong bi một mảnh âm u đầy tử khí, lực lượng cũng cực kỳ yếu ớt. Nhưng ở trong phạm vi 500 mét vẫn có thể tùy ý điều khiển, hơn nữa vẻn vẹn triển khai vô lượng trọng lực của Đại địa Tức Nhưỡng, vẫn có niềm tin trực tiếp đem U Minh chiến hạm của đối phương đập đổ!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.