Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 2656: Chương 2656: Phụ tử. (1)




Chương 2665: Phụ tử. (1)

Người đi đầu trường bào màu xám mộc mạc, sắc mặt bình tĩnh, đúng là một trong các Chấp Chính Giả Thánh Vực, Thương Ngô Khung.

Hai người sau lưng là đệ tử của hắn Chu Sở, còn có một người chính là Tần Xuyên.

Đinh Sơn nhìn qua Tần Xuyên, hai con ngươi trở nên có chút cực nóng.

Thương Ngô Khung nói:

Lính tính năm viên thuốc này cực cao, không biết đã đến trình độ thế nào rồi?

Đinh Sơn thu hồi ánh mắt lại, thở dài, nói:

Lần này bị Lý Vân Tiêu phá hư, tuy rằng cũng đạt được mục đích trước kia, nhưng lại vạn phần tiếc nuối. Năm miếng Phá Ách Đan chỉ có thất âm thất dương chi lực, hiệu quả bằng một phần mười cửu âm cửu dương chính thức.

Thương Ngô Khung nói:

Cái đó cũng rất tốt rồi. Ta không biết trong đám người ngươi chọn lựa lại có cả Lý Vân Tiêu, nếu không nhất định sẽ ngăn lại rồi.

Đinh Sơn vẻ mặt đau khổ nói:

Đây đều là nha đầu Linh nhi kia đau khổ cầu khẩn ta mới để cho Lý Vân Tiêu tới. Nói đến hắn thân mang huyền khí siêu phẩm, ta há có thể không động tâm? Ai ngờ hắn có thể khám phá thuật của ta, hơn nữa được chia một chén canh, thật sự khó mà lường được.

Sắc mặt Thương Ngô Khung cũng xúc động, trầm giọng nói:

Đừng quên hắn chính là Cổ Phi Dương ah! Về sau ngàn vạn không nên tùy ý đối nghịch với hắn, chuyện liên lụy trên người hắn nhiều lắm, sợ rằng chiếm hết thiên mệnh, không cần phải gây vào.

Đinh Sơn chưa bao giờ thấy qua hắn cẩn thận như vậy, sửng sốt một chút mới nói:

Ta đã biết.

Thương Ngô Khung nói:

Hiện giờ ngươi bước vào siêu phàm nhập thánh, sợ rằng Vạn Nhất Thiên nằm mơ cũng không nghĩ ra, một cái ngụy đan phương lúc trước hắn cố ý tiết lộ, vậy mà thật sự sáng tạo ra một vị cường giả tuyệt thế! Không lâu nữa hắn sẽ nhận được tin tức, thực không biết sẽ hối hận thành dạng nào nữa.

Đinh Sơn lạnh lùng cười nhạo nói:

Vạn Nhất Thiên còn tưởng rằng tất cả đều trong kế hoạch của hắn, nhưng lại không biết đã sớm có vô số biến số. Hiện giờ ta tay nắm tứ đại thương hội Thiên Nguyên, Lôi Phong, Mạn Đa, Thiên Nhất, hắn đừng nói xưng bá thiên hạ, coi như là nhất thống Thương Minh cũng đã không có khả năng rồi.

Hắn mặt mũi tràn đầy hưng phấn, càng nói càng vui vẻ, nhưng ánh mắt cũng không ngừng nhìn về phía Tần Xuyên.

Thương Ngô Khung nói:

Không sợ chuyện Lăng Bạch Y xảy ra sự cố sao? Đi thêm chiêu này, đột phá đến siêu phàm nhập thánh, khi đó lực lượng Vạn Bảo Lâu bị suy yếu, ngươi lại thừa thế xông lên, chính là tuyệt diệu. Nhưng ta sợ thực lực ngươi không đủ, nếu trên đường xảy ra biến cố sẽ rất phiền toái.

Đinh Sơn nói:

Trạng thái ta lúc này phi thường tốt, loại cảm giác đứng ở đỉnh phong nhân sinh này quá mỹ diệu, ước gì đến sớm một khắc.

Thương Ngô Khung cười nói:

Cũng chờ hơn hai mươi năm, còn để ý chút thời gian này sao? Ta cũng chỉ có thể yên lặng ở sau lưng giúp ngươi, về phần có thể đi được bao xa, đều phải xem vận mệnh của ngươi rồi

Đinh Sơn khẽ cười nói:

Yên tâm đi, ta tính kế hai mươi năm, hơn nữa tiềm phục ở Vạn Bảo Lâu hơn mười năm, tất nhiên không có chút sơ hở.

Ánh mắt của hắn thủy chung nhìn qua Tần Xuyên, càng ngày càng cực nóng, tựa hồ muốn nói lại thôi.

Thần sắc Tần Xuyên cũng có chút kích động, rốt cục tiến lên một bước, bái xuống nói:

Hài nhi bái kiến phụ thân đại nhân!

“Ha ha ha! ”

Đinh Sơn mừng rỡ cười ha hả, vội bước lên trước hai tay nâng hắn dậy, vui vẻ nói:

Rốt cục đợi đến ngày hôm nay rồi, hai phụ tử chúng ta rốt cục cũng nhận nhau.

Hai người đều lộ ra phi thường kích động, bốn cánh tay chăm chú đan xen cùng một chỗ.

Hốc mắt Đinh Sơn càng có chút ửng đỏ, nói:

Đi theo bên người Hắc Vũ Hộ nhất định ăn hết không ít khổ a! Cha qua nhiều năm như vậy không hảo hảo hoàn thành trách nhiệm, đợi ta nhất thống Thương Minh, xưng bá thiên hạ, lại đến hảo hảo đền bù cho ngươi.

Tần Xuyên mỉm cười nói:

Phụ thân nghiêm trọng rồi, đi theo bên người sư tôn ta rất tốt.

Tốt, tốt! Ta có lẽ nên hảo hảo cám ơn Hắc Vũ Hộ đại nhân, đã bồi dưỡng con ta ưu tú như thế.

Đinh Sơn rất là vui mừng và vui vẻ, nói:

Hiện giờ ngươi trở về đến bên cạnh ta đi. Mẹ của ngươi họ Tần, cho nên lúc trước liền gọi ngươi là Tần Xuyên, hiện giờ ngươi nên sửa lại dòng họ rồi, từ nay về sau gọi là Đinh Xuyên đi!

Tần Xuyên nói:

Họ Tần này ta dùng nhiều năm như vậy, thoáng cái sửa lại có chút không quen, huống hồ ta cũng muốn kỷ niệm mẫu thân chưa bao giờ gặp mặt kia, ta vẫn nên gọi là Đinh Tần Xuyên đi.

Đinh Tần Xuyên, Đinh Tần Xuyên. . .

Đinh Sơn thì thầm mấy lần, liên tục trầm trồ khen ngợi, nói:

Tên rất hay, tên rất hay, từ hôm nay trở đi ngươi gọi là Đinh Tần Xuyên!

Tần Xuyên mỉm cười, cũng trăm mối cảm xúc ngổn ngang, thoáng cái ôm lấy Đinh Sơn, thâm kêu:

Phụ thân.

Ân, hảo nhi tử!

Phụ tử ôm chặt lấy nhau, đều vô cùng cao hứng.

Chu Sở thấy trợn mắt há hốc mồm, cho đến giờ phút này, hắn mới biết được thân phận chân thật của Tần Xuyên, không khỏi cười nói:

Chúc mừng Tần Xuyên huynh nhận tổ quy tông.

Tần Xuyên mỉm cười nói tạ, rồi mới lên tiếng:

Đinh Bằng đã chết, vậy Linh nhi đâu rồi? Phụ thân đại nhân định xử trí Linh nhi muội muội thế nào đây?

Đinh Sơn nói:

Ta biết rõ quan hệ giữa ngươi và Linh nhi không tệ, nếu ngươi thích thì cưới nàng đi, làm vợ làm thiếp, hoác chỉ là tùy tiện chơi đùa, đều do ngươi. Chỉ là cha giết đệ đệ nàng, năm đó lại giết người nhà nàng, ta sợ cừu hận này chôn ở đáy lòng nàng, sẽ có một ngày bùng phát thôi

Tần Xuyên sầu lo giận dữ nói:

Thật không nghĩ tới sẽ đi đến trình độ như vậy, ta gần đây đều muốn coi Linh nhi là muội muội, hơn nữa ta đã có người trong lòng, phụ thân đại nhân suy nghĩ nhiều rồi.

Ah? Không biết là nữ tử nhà ai may mắn như vậy, có thể lọt vào mắt xanh con ta?

Đinh Sơn cảm thấy hứng thú.

Tần Xuyên đôi má ửng đỏ, cười nói:

Tạm thời không nói.

Ha ha, tiểu tử ngươi còn thẹn thùng. Cũng thế, ta an vị nhìn xem, thiên hạ này ai có thể xứng đôi với con ta!

Đinh Sơn cười nói, lập tức thu liễm dáng tươi cười, trong mắt hiện lên một đạo hàn quang, nói:

Nếu ngươi đã không có ý với Linh nhi, vậy giữ nha đầu kia lại thủy chung vẫn là tai họa. . .

Toàn thân Tần Xuyên run lên, vội vàng cả kinh nói:

Không thể! Ta tuy không lấy Linh nhi, nhưng không hi vọng nàng bị thương tổn, hơn nữa sự hiện hữu của nàng cũng sẽ không tạo thành bao nhiêu ảnh hưởng với chúng ta, mong rằng phụ thân đại nhân không nên làm hại nàng.

Đinh Sơn nói:

Tốt, nếu ngươi đã cầu tình, vậy ta tạm tha cho nha đầu kia. Hơn nữa nha đầu kia cũng là một lá bài rất tốt dùng để đối phó Lý Vân Tiêu.

Trên mặt Tần Xuyên lo lắng, nói:

Hi vọng Linh nhi muội muội cuối cùng nhất có thể ở cùng một chỗ với Lý Vân Tiêu.

Đinh Sơn nhìn qua hắn, lời nói thấm thía nói:

Nhi tử ah, đàn ông trên đời ngàn vạn không thể nhi nữ tình trường, nếu không anh hùng khí đoản ah!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.