Xa Vưu cười hắc hắc nói:
Đương nhiên chỉ có thể xem là cặn bã còn chưa bằng lâu la thôi, nếu ngươi muốn chơi thì để bổn tọa chơi với ngươi, nếu ngươi sợ chết thì cút đi, để cho một vạn lâu la kia đi tìm cái chết!
Thư nói:
Ngươi không cần khích tướng ta, ngươi đã khăng khăng muốn chết, ta đây đành phải thành toàn giúp ngươi.
Hắn vạch ngón tay, cười lạnh nói:
Xuất hiện đi, giết ngươi xong lại giết hắn!
Hắn lại chỉ qua Lý Vân Tiêu.
Kỳ thật trong lòng Thư cũng có kiêng kỵ, hắn chỉ sợ đối phương để Viện ra tay, vậy phiền toái lớn.
Tuy hiện tại trạng thái của Viện không tốt lắm, nhưng lúc trước xem trong thủy kính thấy nàng dùng hai ngọn lửa dung hợp thành hỏa nhận bổ ra hư không, hắn cảm giác được thực lực đối phương cao hơn mình.
Bách cũng có tâm tư như vậy, hi vọng Thư đối chiến với Viện, nhưng thấy người ứng chiến là Xa Vưu, trên mặt không khỏi lộ vẻ thất vọng.
Lý Vân Tiêu thu kiếm, lo lắng thấp giọng hỏi:
Ngươi có thể làm sao?
Xa Vưu đồng dạng không nắm chắc, buồn bực nói:
Nếu ở Thiên Vũ giới khẳng định không thành vấn đề, nhưng nơi này… ta làm hết sức mà thôi.
Lý Vân Tiêu cau mày nói:
Đây không phải vấn đề hết sức hay không, nếu bại, kết cục rất có khả năng sẽ chết.
Xa Vưu lườm hắn, nói:
Ngươi không nói chuyện gì dễ nghe một chút sao? Ta biết đánh bại là chết, nhưng giờ khắc này còn có thể làm sao đây? Ta xuất chiến khả năng cao hơn ngươi đi.
Không đợi Lý Vân Tiêu lên tiếng, Xa Vưu đã tiến về phía trước.
Sắc mặt Lý Vân Tiêu khẽ biến, thấp giọng nói:
Ngàn vạn lần đừng chết a!
Xa Vưu gật đầu nói:
Yên tâm đi, không dễ dàng như vậy. Đừng quên, ta là một đời chân long đâu.
Thư nhìn chằm chằm Xa Vưu, trong mắt lộ kinh hãi nói:
Ngươi là Giới Vương Thiên Vũ giới?
Lời vừa nói ra, người của Thánh Ma thế gia cùng Ma tộc đại quân đều kinh hãi, không khỏi nhìn qua Xa Vưu, cảm giác khinh bỉ đều tiêu tán, hóa thành kinh ngạc cùng tò mò.
Xa Vưu cười lạnh nói:
Như thế nào, nếu sợ thì quỳ xuống kêu cha, có thể tha cho ngươi một mạng.
Trong lòng Thư buồn bực, vốn tưởng rằng tránh được Viện thì thực lực mình có thể quét ngang hết thảy, nhưng không nghĩ ra còn có một Giới Vương cảnh tồn tại.
Nhưng hắn cũng không để ý, cười lạnh nói:
Ngươi đã là Giới Vương Thiên Vũ giới, tự nhiên hiểu được cấp bậc Ma giới mạnh hơn Thiên Vũ giới, mà Thánh Ma lợi hại hơn Giới Vương. Huống chi nơi đây là Ma giới, ta càng thêm chiếm ưu thế.
Xa Vưu chớp mắt:
Cho nên đây? Cho nên ngươi muốn cúi lạy gọi ta là cha sao?
Giận a! Đáng chết!
Thư nổi giận, trực tiếp chộp thẳng tới người Xa Vưu.
Ma tộc khuyết thiếu huyền khí, đặc biệt tới Thánh Ma cảnh có thể có được huyền khí ngoại trừ sáu đạo ma binh cơ hồ không còn, cho nên họ chỉ dùng tay không ứng chiến.
Nhưng mặc dù là vậy vẫn có uy thế làm người sợ hãi. Dưới một trảo kia, mơ hồ hiện lên hư ảnh mãnh thú phát ra tiếng gầm gừ kinh người.
Sắc mặt Xa Vưu ngưng trọng nhưng ánh mắt vẫn trong sáng, cánh tay phải vung lên trực tiếp hóa kiếm chém thẳng về phía trước.
Xuy!
Kiếm khí đi qua, ma khí đều thối lui.
Hư ảnh mãnh thú chớp lên, trực tiếp bị đánh tan.
Oanh!
Hai bên va chạm bộc phát ra khí kình mạnh mẽ áp thẳng bốn phương tám hướng, không trung chia đôi thành hai nửa.
Chỉ trong khoảnh khắc hai bên tách ra, tự lui vài bước.
Sắc mặt Thư trầm xuống, kiếm khí của đối phương làm cánh tay hắn đau đớn, nhưng chỉ thoáng chốc dị trạng đều tiêu trừ, đại lượng ma khí tràn vào giúp hắn nhanh chóng khôi phục lại.
Cánh tay Xa Vưu cũng run lên, nhưng hắn phải dùng long nguyên của mình tiêu trừ trạng thái tê dại hiện tại.
Trong mắt Lý Vân Tiêu lóe ra đồng quang, lớn tiếng nói:
Tốc chiến tốc thắng!
Hắn lập tức nhìn ra vấn đề, vừa rồi Thư lui ba bước đã hóa giải kiếm khí, mà Xa Vưu lui năm bước còn phải dùng thân thể mạnh mẽ áp chế ma khí.
Xa Vưu cũng hiểu được đạo lý này, nhất thời hét lớn một tiếng, thân hình bắt đầu biến hóa, lớp kim sắc long lân bao trùm toàn thân, thân hình bay lên không nhất thời hóa thành chân long rít gào lao xuống!
Cái gì? Long!
Thư kinh hãi, song chưởng chấn động kết ấn ngay trước người. Cuồng phong cùng ma khí từ bốn phương tám hướng lao tới, ngưng tụ thành một tấm ma thuẫn thật lớn ngăn chặn trước mắt!
Oanh!
Móng vuốt chân long đánh lên ma thuẫn, cả không gian lắc lư kịch liệt, đem ma thuẫn ép tới biến dạng không ngừng chao đảo.
Thư cắn chặt răng, nhịn không được cười rộ lên:
Ha ha ha, Thánh Ma Ngự Thuẫn của bổn tọa đã tu luyện tới cực hạn, trừ phi lực lượng vượt qua ta, nếu không căn bản không thể phá vỡ!
Đám người của Bách đứng phía xa xem cuộc chiến, ánh mắt lộ vẻ sợ hãi lẫn vui mừng, hơn nữa còn mang theo phức tạp, không biết suy nghĩ gì.
Trong mắt chân long tuôn ra hung quang, hai móng vuốt liều mạng áp chế, đột nhiên mở miệng phun ra một đạo thanh quang.
Thanh quang xoay tròn trên không trung, hóa thành thế giới kiếm mạnh mẽ chém xuống!
Xuy!
Kiếm chém lên Thánh Ma Ngự Thuẫn, liền trực tiếp đâm vào ba phần!
Vô số ma khí xoay tròn, ma thuẫn nhấc lên lốc xoáy giống như đang đối kháng kiếm lực.
Cái gì?
Thư hoảng hốt, thần thông của Thánh Ma Ngự Thuẫn có thể chống đỡ hết thảy công kích có tu vi yếu hơn chính hắn, cơ hồ trong cùng cảnh giới chẳng khác gì là vô địch.
Thế nhưng lúc này hắn trơ mắt nhìn thanh quang đâm vào, nếu thêm chút thời gian đủ uống cạn chén trà chỉ sợ sẽ trực tiếp bị phá khai!
Đây rốt cục là thanh kiếm quỷ gì?
Trong lòng Thư hoảng sợ, giờ phút này lại không dám triệt hồi ma thuẫn, nếu không chỉ trong nháy mắt thanh kiếm kia sẽ đâm vào người hắn.
Hơn nữa loại kiếm có thể đánh bại ma thuẫn, uy lực ngẫm lại cũng cảm thấy da đầu run lên, hắn làm sao dám dùng thân hình chống đỡ.
Chân long phun ra Thế Giới kiếm, long nhãn trợn trừng, lửa giận bừng lên, long trảo mạnh bắt lấy chuôi kiếm, một tiếng long ngâm rung trời, mãnh liệt đâm xuống.
Mũi kiếm lại đâm sâu hơn vài phần, chậm rãi đi xuống.
Hai bên giằng co, toàn bộ ánh mắt đều nhìn chăm chú vào thanh kiếm, vô cùng khẩn trương.
Lý Vân Tiêu tràn ngập lo lắng, hiện tại hai người kia đang rơi vào hoàn cảnh thúc giục chân nguyên đối chiến, không cách nào thu tay, chỉ có thể liều mạng một sống một chết.
Cục diện như vậy ngược lại bất lợi cho Xa Vưu, bởi vì kéo càng lâu hắn sẽ càng phiền toái.
Nhưng nếu không thể nhanh chóng đánh bại Thánh Ma Ngự Thuẫn, chỉ cần tốc độ mũi kiếm cứ chậm chạp như vậy thì Thư sẽ có đủ thời gian hao tổn với Xi Vưu.
Bởi vì xung quanh đều là ma khí, Thư sẽ được bổ sung lực lượng không hạn chế, cho dù bổ sung chậm chạp nhưng có còn hơn không. Mà Xa Vưu chỉ nhờ vào lực lượng bản thân, tiêu hao sẽ không thể bổ sung, như vậy sẽ thiệt thòi lớn.
Lý Vân Tiêu nhìn chằm chằm vào mũi kiếm, chỉ thấy tốc độ đâm xuống đã chậm dần, cuối cùng cơ hồ cần ngừng lại,trong lòng không khỏi kinh hãi.
Sắc mặt hắn nhất thời trầm xuống, đồng thời ra dấu cho Vi Thanh cùng tiểu Hồng, ý bảo chỉ cần Xa Vưu lộ thất bại lập tức ra tay cứu hắn. —————