Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1704: Chương 1704: Thủy Tiên. (1)




Chương 1703: Thủy Tiên. (1)

Lý Vân Tiêu cười khổ nói:

Vòng xoáy loạn thế này, ta cũng muốn tránh, nhưng ngươi cảm thấy ta tránh được sao?

Yêu Long một hồi trầm mặc, nói gì đến tráni, toàn bộ dấu hiệu loạn thế đều là vây quanh hắn mà lên, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút quan hệ với hắn cả.

Lý Vân Tiêu nói:

Hiện giờ chuyện phát triển đã không phải là ta có thể khống chế nữa, ta cũng chỉ là một con cơ trong mệnh số Thiên Võ Giới, cục diện toàn bộ đại lục phải dựa vào Thánh Vực và Hóa Thần Hải mới có thể ổn định, Thánh Vực càng sớm có chuẩn bị càng tốt. Mà ta cần phải làm chỉ là không ngừng đề thăng thực lực bản thân thôi.

Bỗng nhiên, một gã đệ tử Bắc Minh Huyền Cung vội vàng chạy tới, kích động nói:

Kháng Thiên trưởng lão, đã tìm được một chỗ tiết điểm nhị cấp rồi

Bắc Minh Kháng Thiên phục hồi tinh thần lại từ trong Luyện Thể thuật, lơ đễnh nói:

Rất tốt, liền đột phá từ tiết điểm này đi.

Hắn dường như đã hoàn toàn mê mẫn trong Luyện Thể thuật, đối với chuyện bên ngoài hoàn toàn không còn chút hứng thú nào nữa.

Bắc Minh Lai Phong thấy thế nhíu chặt mày, một vòng hàn quang hiện lên trong mắt, rơi vào trên người Lý Vân Tiêu. Hắn biết rõ tình huống Bắc Minh Kháng Thiên hiện giờ tất nhiên có quan hệ với tin tức mà Lý Vân Tiêu nói cho hắn lúc trước.

Lý Vân Tiêu cảm nhận được ý bất thiện của Bắc Minh Lai Phong, lạnh nhạt cười nói:

Lai Phong công tử xem ra đã hoàn toàn khôi phục ah, ánh mắt lợi hại, trung khí no đủ, thật đáng mừng.

“Đùng”

Bắc Minh Lai Phong bóp chặt tay, trên mặt hiện lên một tia lửa giận, liền quay đầu đi không hề để ý tới nữa.

Trên chiến hạm bắt đầu tách ra từng đạo hào quang, đúng là dấu hiệu các loại công kích trận pháp khởi động, thanh âm ầm ầm t càng lúc càng lớn.

Tất cả mọi người cảnh giới ra, sắc mặt ngưng trọng nhìn qua không gian đen kịt bên ngoài chiến hạm, không ai biết oanh kích tiết điểm sẽ xảy ra chuyện gì cả.

Trên một mảnh hải vực rộng lớn, bầu trời xanh vạn dặm, thất sắc thải hà như Thải Long cấp thủy, vắt ngang trên trời cao.

Đầu kia cầu vòng là một t hòn đảo cự đại, bao phủ trong linh vụ, không thể thấy rõ diện mạo trong đó, chỉ là ẩn ẩn có hào quang lập loè, có cấm chế cực kỳ lợi hại bố trí trong đó.

Xa vạn dặm trên không cự đảo, mấy đạo nhân ảnh lâm lập trên không trung, tựa hồ đang trò chuyện gì đó với nhau.

Trong đó ba người tướng mạo quái dị, một người trên đầu phủ kín điểm lõm, một người trên trán có sừng dài, còn có một người càng thêm khủng bố, trên cái cổ lớn vậy mà mọc ra hai cái đầu lâu, một đen một trắng, thần sắc không đồng nhất.

Hai người ở đối diện ba người một người hình thể cực lớn, cũng là đầu thú thân người, trên thân thể khôi ngô phủ một tầng lân giáp, còn có một người áo trắng như tuyết, da thịt như ngọc, tóc dài như thác nước phủ xuống, đúng là một nữ tử tuyệt sắc.

Sắc mặt nữ tử có chút trắng bệch, khuyết thiếu huyết sắc, nhưng lại càng thêm tăng thêm một loại lãnh ngạo, xinh đẹp khiến người không dám nhìn thẳng.

Ba tên tướng mạo quái dị kia ở trước mặt nữ tử tựa hồ có chút tự ti mặc cảm, cũng không dám nhìn thẳng vào hai mắt như nước của nữ tử, nhưng ở trong lúc lơ đãng lại toát ra vẻ khát vọng, ánh mắt tham lam dừng lại trên người cô gái, không thể dời đi được.

Thủy Tiên cô nương mời ba người chúng ta tới không biết có chuyên gì?

Tên Hải tộc trên trán có sừng dài kia liếm lấy môi dưới, trong mắt chớp động hào quang, hàm tiếu nói.

Đúng vậy a, huyễn bảo đại hội đảo Hãm Không quần anh hội tụ, có thể nhận thức Thủy Tiên cô nương chính là Chi Qua ta tam sinh hữu hạnh, bất luận có việc gì khó, chỉ cần Thủy Tiên cô nương nói ra, Chi Qua ta xông pha khói lửa cũng phải giúp cô nương hoàn thành.

Tên Hải tộc trên đầu đầy điễm lõm kia cũng vỗ ngực một cái, lời thề son sắt.

Cuối cùng người có hai đầu hắc bạch kia hai đầu cũng không ngừng gật gật, nhìn quả thật sự có chút buồn cười.

Bạch y nữ tử Thủy Tiên sắc mặt bình tĩnh, lạnh nhạt nói:

Cũng không có đại sự gì, nghe nói ba vị thực lực không tầm thường, ta muốn biết một chút về thủ đoạn của ba vị, không biết Thủy Tiên có may mắn đó không?

Ba người đều sững sờ, sau đó lộ ra vẻ cổ quái và làm khó.

Tên Hải tộc trên trán có sừng dài nói:

Không phải là chúng ta không muốn, chỉ là thần thông mạnh nhất đều là át chủ bài của chúng ta, há có thể đơn giản hiển lộ? Yêu cầu này của Thủy Tiên cô nương có chút khó xử chúng ta rồi.

Đúng vậy a, đúng vậy a.

Hai người còn lại đều nhao nhao phụ họa, Chi Quang cũng à không ngừng lắc đầu, hiển nhiên sẽ không đồng ý.

Bạch thủ trong hai đầu của tên Hải tộc song thủ kia nói:

Nếu bàn về thực lực, trong huyễn bảo đại hội người thực lực hơn chúng ta cũng có một đống, Thủy Tiên cô nương sao lại có hứng thú với chúng ta chứ?

Hai người khác cũng hết sức tò mò, dựng đứng lỗ tai lắng nghe.

Thủy Tiên vẻ mặt bình tĩnh, phản ứng của ba người tựa hồ cũng trong dự liệu của nàng, lạnh nhạt nói:

Ba vị không cần khẩn trương, ta chỉ cần các ngươi thi triển ra thần thông hỏa hệ của bản thân một chút là được.

Thần thông hỏa hệ?

Sắc mặt ba người biến hóa, mỗi người đều trở nên cảnh giác, đặc biệt là tên Hải tộc đầu mọc sừng dài kia đồng tử càng co rút lại, ánh mắt lạnh dần.

Chi Qua nhìn hai người khác, rồi mới lên tiếng:

Cái này khó trách, thì ra Thủy Tiên cô nương cảm thấy hứng thú đối với thần thông hỏa hệ. Chỉ là ta rất ngạc nhiên, Thủy Tiên cô nương làm sao biết ba người chúng ta tu luyện thần thông hỏa hệ chứ? Mặc dù là ta, cũng chỉ có chút cảm ứng được hắc bạch song thủ tựa hồ có công pháp hỏa hệ rất mạnh. Phải biết rằng lực cảm giác của Chi Qua ta đối với hỏa hệ cũng không phải mạnh bình thường đâu!

Thủy Tiên nói:

Cái này không có gì quá kỳ quái cả, ta có một kiện huyền khí cảm ứng mà thôi, đối với võ giả tu luyện có công pháp hỏa hệ ta có thể trực tiếp cảm ứng được.

Ba người lúc này mới thoáng buông lỏng cảnh giác, Chi Qua nói:

Thì ra là thế, chỉ không biết Thủy Tiên cô nương muốn xem thần thông hỏa hệ là có dụng ý gì? Chỉ cần có thể nói ra nguyên do, nếu ba người chúng ta có thể tiếp nhận thì tự nhiên sẽ không keo kiệt.

Hắc bạch song thủ mắt nhìn lẫn nhau, cũng đều nhẹ gật đầu, duy chỉ có tên Hải tộc sừng dài vẫn không nhúc nhích, lạnh lùng nhìn chằm chằm vào Thủy Tiên.

Trong đôi mắt đẹp của Thủy Tiên vẫn không hề bận tâm, lạnh nhạt nói:

Không có nguyên do gì cả, chỉ là của ta muốn nhìn thôi, chẳng lẻ không thể sao?

Thanh âm của nàng cực kỳ nhu hòa, nghe vào tai khiến lòng người ấm ạp, nhịn không được liền muốn đáp ứng.

Nhưng ba gã nam tử đều là cao thủ Hải tộc rất mạnh, há có thể bị chút vũ mị của nữ nhân hấp dẫn, đều lộ ra nụ cười lạnh.

Hắc thủ của Hắc bạch song thủ rầm rì nói:

Nếu là như thế, vậy thì thật sự xin lỗi, thần thông võ kỹ của chúng ta chỉ dùng để giết người, mà không phải dùng để biểu diễn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.