Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 870: Chương 870: Tình thế nghịch chuyển. (2)




Chương 868: Tình thế nghịch chuyển. (2)

Hà Ứng Dong giật mình đứng ở đó, trong lúc nhất thời không biết mình nên làm thế nào cho phải, giúp Trương Lăng Hoa nàng làm không được, nhưng nếu giúp Trương Lăng Hoa giết chết sáu đồng môn ở chung sớm chiều, nàng cũng làm không được.

Tư Mã trưởng lão và La Tín Nhiên đứng bất động, hai người đều mặc áo đen, nhìn không ra thần sắc.

Cả đài xem xét đại chiến hết sức căng thẳng, người các thế lực còn lại lui ra sau, đứng ở xa xa quan sát thế nào.

Ánh mắt Trương Lăng Hoa đảo qua sáu người, mở miệng thở dài:

- Các ngươi đều là trụ cột của tông môn, nếu các ngươi đều chết, thực lực chỉnh thể của Bắc Đấu Tông sẽ giảm lớn, cả tông phái đều có nguy cơ sụp đổ, ta không muốn loại tình huống đó phát sinh. Nếu sáu người các ngươi hồi tâm chuyển ý, hiện tại kịp thời đứng bên ta, chuyện hôm nay ta không truy xét.

Sắc mặt sáu người biến hóa, khẩn trương nhìn nhau.Sợ có người khác đầu nhập vào, lại sợ chính mình đầu nhập vào muộn sẽ mất cơ hội, thoáng cái trên trán mồ hôi lạnh đầm đìa, không biết vì sao.

Sắc mặt Đàm Địa Quân trầm xuống, hừ lạnh nói:

- Chư vị, Trương Lăng Hoa là người thế nào các ngươi còn không biết sao? Hắn nói không truy xét, các ngươi tin tưởng sao? Các ngươi nhìn Phong trưởng lão đi, đã bị hắn hại chết, các ngươi cảm giác mình đi theo hắn có thể chết già hay sao?

Ánh mắt sáu người lúc này kiên định, không hề do dự. Chuyện hôm nay đúng là không cách nào xóa đi được, cho dù Trương Lăng Hoa nói không truy cứu, nhưng có trời mới biết nội tâm của hắn nghĩ thế nào, sau khi xong việc lại xử lý bọn họ. Đã lên thuyền hải tặc, cũng chỉ có một con đường là đi ăn đen, không có khả năng quay đầu lại.

Trương Lăng Hoa thở dài một hơi, nhìn qua Phong trưởng lão bên cạnh đã chết đi, buồn rầu nói:

- Phong trưởng lão là tự nguyện thế thân cho ta. Trước tông môn đại bỉ ta đã nhận được tin tức sẽ có đại sự phát sinh, nhưng mà không nghĩ tới là sư đệ ngươi. Sau khi Phong trưởng lão biết, vì đại cục làm trọng, chủ động cường hành thế thân cho ta, để cho ta ở một bên quan sát, dùng khống chế thế cục. Phong trưởng lão cũng không phải chết vì ta, hắn chết vì tông môn.

Đàm Địa Quân tức giận nói:

- Lời nói một phía bậy bạ! Nếu không phải ngươi rất sợ chết, giờ phút này ta đã giết ngươi, cũng không có chuyện gì, Bắc Đấu Tông vẫn là Bắc Đấu Tông, hẳn là ngươi cho rằng thiếu ngươi, Bắc Đấu Tông lại không tồn tại được sao?

Trương Lăng Hoa im lặng nói:

- Chuyện năm đó thật sự là ta sai, nhưng hiện tại ta đã không phải là trước kia. Nếu như có thể trở về quá khứ, ta cũng không muốn làm cái chức tông chủ này, một người tiêu diêu tự tại tu luyện. Sư đệ, ngươi cũng biết trọng trách trên người ta nặng bao nhiêu không? Thế lực bản thổ đấu tranh gay gắt, còn có Lôi Phong thương hội đám cặn bã này đứng ngoài nhìn chằm chằm vào, tùy thời chuẩn bị thôn phệ tiêu diệt chúng ta, những năm gần đây ta ngoài tu luyện ra, không có có một ngày nào là thoải mái.

Sắc mặt Tễ Lâm ở xa hơi đổi, hừ lạnh một tiếng.

Lý Phong Vũ thì toát mồ hôi lạnh đồng tình, hắn thập phần hiểu tâm trạng của Trương Lăng Hoa. Tông chủ một tông không có phong quang như người ta nghĩ, sau lưng chính là áp lực lớn lao, không phải người bình thường có thể thừa nhận được.

Trương Lăng Hoa khẽ thở dài:

- Sư đệ, ta hiện tại mang vị trí tông chủ giao cho ngươi, thế nào?

Đàm Địa Quân biến sắc, lập tức cười lạnh nói:

- Trương Lăng Hoa, ngươi ít dùng chiêu này đi! Cho dù giao vị trí tông của ngươi cho ta, hôm nay cũng khó thoát khỏi cái chết, thù của sư phó ta phải báo!

Trương Lăng Hoa lắc đầu thở dài:

- Không, ngươi không thể giết ta.

- Ha ha, chê cười!

Đàm Địa Quân ngửa mặt lên trời cười ha hả, nói:

- Dựa vào cái gì không thể giết ngươi? Ngươi không muốn chết thì có thể không chế? Đã nhiều năm như vậy, ngươi vẫn bản tính rất sợ chết nà!

Trương Lăng Hoa lạnh nhạt nói:

- Cũng không phải là ta rất sợ chết, mà là Bắc Đấu Tông cần ta. Nếu như không có cường giả Võ Đế tọa trấn, Bắc Đấu Tông sẽ rất bấp bênh.

- Cái gì?

Trong nội tâm Đàm Địa Quân chấn động, sắc mặt đại biến sợ hãi nói:

- Ngươi nói cái gì? Cường giả Võ Đế tọa trấn, hẳn là ngươi...

Trương Lăng Hoa nhẹ nhàng gật gật đầu, nói:

- Đúng vậy, ta mấy ngày trước đã đột phá bình cảnh, chính thức bước vào Cửu Thiên cảnh!

Chi!

Tin tức này vừa ra, đám người đứng ngoài xem khiếp sợ! Tất cả võ giả không có ai không sinh ra sóng to gió lớn, nội tâm khiếp sợ khủng khiếp.

Đặc biệt là đám người Tễ Lâm, tất cả đều mở to mắt, không dám tin nổi!

Ngay cả Lý Vân Tiêu cũng hơi nhướng mày, trong mơ hồ dường như sinh ra dự báo không ổn. Giờ phút này hắn ngồi trên Hoàng Triêu Chung, miễn miễn cưỡng cưỡng có thể trấn áp thương thế trong người, nhưng nếu như bên phía Đàm Địa Quân tan tác, hắn sẽ rất nguy hiểm.

- Mẹ kiếp, tình thế thật không ngờ nghịch chuyển như vậy!

Trong lòng Lý Vân Tiêu chửi bới một câu, rơi vào đường cùng hắn trực tiếp rút nhiều ất mộc chi khí trong Giới Thần Bi ra bắt đầu chữa trị thân thể của mình, đồng thời vận chuyển Đại Diễn Thần Quyết, hắn muốn trong thời gian ngắn nhất khôi phục hồn lực, không nắm chặt thời gian chuẩn bị cho tốt, chờ thế cục sụp đổ, hắn cũng triệt để không còn đường rút lui.

- Ngươi, ngươi là Võ Đế? Không, ta không tin! Ngươi gạt ta!

Đàm Địa Quân vào lúc này trở nên điên cuồng, giận dữ hét:

- Ngươi là tiểu nhân hèn hạ, mấy chục năm trước lừa gạt sư phó, hiện tại còn gạt ta, ta muốn giết ngươi!

Vụ mai chi khí ngưng tụ trong tay hắn, gào thét xông lên.

- Ai!

Trương Lăng Hoa thở dài một hơi, nói:

- Ta thực chán ghét, sư đệ.

Hắn nhẹ nhàng giang hai tay ra, lực lượng vô hình khuếch tán ra ngoài, lập tức ngăn cản Đàm Địa Quân, trực tiếp vây khốn hắn ở giữa không trung không cách nào nhúc nhích được.

- Chi! Thiên địa quy tắc, Cửu Thiên đế khí!

Giờ phút này trên người Trương Lăng Hoa hiển thị khí thế không giận tự uy khiến người ta khiếp sợ, giơ tay nhấc chân là lực lượng quy tắc, hắn đã chính thức bước vào Võ Đế, tất cả mọi người không tiếp tục hoài nghi!

Sắc mặt đám người Tễ Lâm trở nên trắng bệch, mất đi ung dung thong dong lúc trước, chỉ cảm thấy toàn thân rét run.

Một tông môn nếu có cường giả Võ Đế tọa trấn, như thế đã xâm nhập vào thế lực nhất lưu của đại lục, không bao giờ là bang phái lâu la không lên mặt bàn.

Mà bất luận là thế lực nào đều không cách nào bỏ qua được, ai cũng không dám đi trêu chọc.

Sáu trưởng lão chung quanh Trương Lăng Hoa toàn bộ ngây ngốc, thoáng cái tất cả lực lượng đều mất đi, nội tâm sinh ra cảm giác vô lực, nội tâm chấn chường.

Cửu Thiên đế khí, trấn áp tất cả!

Dưới Cửu Thiên đế khí, tất cả đều là con sâu cái kiến. Cho dù nhân số bọn họ nhiều hơn nữa, tiếp cận Cửu Thiên Cảnh sẽ bị quy tắc khống chế, không có cô đọng đế khí chính là tồn tại con sâ cái kiến, căn bản không cách nào chống lại Võ Đế.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.