Vạn Cổ Chí Tôn

Chương 1409: Chương 1409: Triệu Hoán. (2)




Chương 1408: Triệu Hoán. (2)

Nghiễm Dịch trong lòng hoảng hốt, dưới kiếm hình kia, hắn cũng không nhịn được có chút run rẩy, nếu không phải vừa ngưng luyện huyết mạch, sợ rằng cũng khó mà chịu nổi dưới kiếm khí kia.

Tên thống lĩnh tộc Xỉ Kình kia đột nhiên bộc phát ra năng lượng cực lớn, giận dữ hét:

Dám tổn thương Nghiễm Dịch đại nhân!

Hắn cũng không có võ kỹ khác, vẫn là một chiêu đại hải vô lượng kia, lại phảng phất như dùng hết khí lực cả đời, ở sau lưng hiện ra một đạo dị tượng, chưởng lực nương theo nước biển kinh thiên nghịch không vọt lên, ngăn ở trước người Nghiễm Dịch.

“Rầm rầm rầm”

Trong chưởng lực đại hải ̉ vô lượng kia, kiếm khí do cửu kiếm biến hóa bị chấn đến nguyên khí hỗn loạn, chưởng lực nổ bung.

“PHỐC”

Thống lĩnh tộc Xỉ Kình rốt cục bị phản chấn phun ra một búng máu, rốt cuộc không cách nào ngăn cản kiếm hình kia nữa, nhưng trong lúc tuyệt vọng vẫn không lui về sau, rốt cục bị kiếm khí ép tới phấn thân toái cốt, ngay cả cặn bã cũng không còn.

Dưới phòng ngự tường thịt của mọi người, Nghiễm Dịch tranh thủ được rất nhiều thờigian, trên Tam Xoa Kích tách ra từng đạo hào quang, ngưng tụ thành một vòng bóng dáng màu sắc rực rỡ, như trường hồng quán nhật, ầm ầm đánh lên kiếm hình

“Ầm ầm”

Cửu kiếm bị phá, nhưng bản thân Nghiễm Dịch cũng không chịu nổi, bị trực tiếp đánh bay ra ngoài.

Hiện giờ trong lòng hắn đã hoảng sợ tới cực điểm, dưới một chiêu này bị dọa đến sắc mặt trắng bệch, phi tốc thối lui đến trên lưng cự kình kia, bắt đầu không ngừng đánh pháp quyết vào trong trận pháp phức tạp trên lưng cự kình, hơn nữa trong đôi mắt lộ ra vẻ oán độc, gắt gao nhìn chằm chằm vào Lý Vân Tiêu, cắn răng nói:

Đáng chết, ngươi thật sự dám giết chiến sĩ Hải tộc ta, thù này, không chết không ngớt rồi

Lý Vân Tiêu thu cửu kiếm lại, lạnh giọng nói:

Đàm phán không thành, không phải sẽ chém giết sao? Cái chết của những người này dường như nên tính lên đầu ngươi thì đúng hơn a?

Thiên Mục chỗ mi tâm Lý Vân Tiêu mở ra, Giới Thần Bi bay ra, hắn đánh vài đạo pháp quyết vào trong đó, lập tức Đại Đại vực giới kéo dài ra, trọng lực cực lớn xuất hiện, toàn bộ không gian bị trọng lực cực lớn kia đè ép biến hình, sụp xuống theo Giới Thần Bi.

Mà Giới Thần Bi hiện giờ cũng hóa thành một ngọn núi, đột nhiên đánh xuống, bầu trời như một vòng vải trắng bị kéo chặt, rơi xuống trên lưng cự kình.

Loại cự kình Hải tộc này cũng giống như chiến hạm của nhân loại vậy, uy lực vô cùng lớn, một khi phát huy thì không thể nào đón đỡ. Khuyết điểm chính là thể tích quá lớn, rất khó di chuyển

Cho nên Lý Vân Tiêu trực tiếp ném ra khắc tinh của chiến hạm, trong lực cực lớn trên Giới Thần Bi đè xuống, còn chưa chạm đến, chỉ không gian biến hình đã đè ép thân thể cực lớn của cự kình chìm xuống rồi.

Nghiễm Dịch há to mồm, tròng mắt cũng lồi ra, sức nặng cự kình này có bao nhiêu hắn không rõ ràng lắm, nhưng có thể ép khiến nó trực tiếp chìm xuống, quả thực không thể tưởng tượng nổi, căn bản là chuyện không có khả năng.

Nhưng chuyện không có khả năng đó lại bày ngay trước mắt, sau khi hắn ngốc trệ một lát cũng bất chấp kích phát trận pháp trên lưng cự kình nữa, trực tiếp hóa thành một đạo quang mang bỏ chạy, theo hắn thấy nếu bị Giới Thần Bi kia thoáng đụng vào, đoán chừng phải tan xương ngay.

“Ầm ầm”

Giới Thần Bi rốt cục đã rơi vào phần lưng cự kình, ép tới khiến cự kình kia phát ra tiếng kêu nặng nề, thân thể khổng lồ gạt ra nước biển chìm xuống dưới, trên toàn bộ biển sóng lớn ngập trời, dị tượng liền sinh.

Xa xa đám người trên đầu thành trấn Hải Thiên thấy thế cũng một hồi tâm kinh đảm hàn, trong lòng cảm thấy sợ hãi, tất cả đều thầm nghĩ may mắn căn cơ võ đạo của hắn đã bị hủy, nếu không mặc kệ phát triển tiếp thì quả thật chính là đệ nhất thiên hạ tương lai rồi.

Ngay khi sóng biển quay cuồng, Thiên Địa biến hóa, một cổ khí tức kinh khủng từ trong nước biển truyền đến, nương theo tiếng cuồng tiếu của Nghiễm Dịch:

Ha ha, đi ra, Mông Lỏa đi ra, Lý Vân Tiêu, lần này xem ngươi còn gây sóng gió thế nào nữa.

Trong thông đạo không gian đen kịt lúc trước, khí tức kinh khủng kia càng ngày càng nặng, một đôi mắt còn lớn hơn cả lồng đèn lóe ra hào quang huyết tinh, cái đầu cực lớn kia đã ngoi ra khỏi thông đạo.

Mấy tên cường giả phụ trách triều hoán của tộc Xỉ Kình thân hình đều run lên, trên trán sớm đã mồ hôi đầm đìa, nhưng trong mắt đều mang theo vẻ vui mừng.

Mông Lỏa chính là đồ đằng của tộc Xỉ Kình, chỉ mới lộ ra cái đầu, khí tức kia đã trực tiếp tập trung vào Lý Vân Tiêu.

Lý Vân Tiêu cảm thấy như vác trên lưng, cực kỳ kinh hãi, Mông Lỏa này hắn cũng đã gặp, chỉ là không biết đây là đồ đằng của tộc Xỉ Kình thôi.

Hắn mắt hắn lập tức hóa thành Huyết Nguyệt, đồ án cổ quái ngưng tụ trong mắt, một cổ tinh thần dị lực trùng kích mà đi, nhìn thẳng vào Mông Lỏa

Con ngươi đỏ bừng cực lớn như đèn lồng kia của Mông Lỏa đột nhiên ngưng tụ, trên đó ánh lại đồ án trận pháp trong mắt Lý Vân Tiêu, thân hình còn ẩn trong thông đạo đột nhiên run rẩy thoáng một phát, liền đình chỉ đi tới, huyết tinh chi khí trong ánh mắt bắt đầu chậm rãi tán đi.

Ha ha, Mông Lỏa hung thú chính là chủng tộc hải dương Viễn Cổ, Xỉ Kình nhất tộc chính là hậu duệ do nó diễn biến ra, thực lực có thể so với Võ Đế cao giao, ngươi dám giết chiến sĩ Hải tộc ta, kết cục sẽ phải trở thành đồ ăn của con thú này thôi.

Nghiễm Dịch vẫn còn cười to không thôi, vẻ mặt lạnh lùng nhìn qua thân ảnh to lớn kia.

Ân, chuyện gì xảy ra? Mông Lỏa đại nhân làm sao vậy?

Đột nhiên một gã tộc Xỉ Kình nhân cảm nhận được không đúng, giật mình hỏi.

Một người khác cũng biến sắc, cả kinh nói:

Không biết, sao lại dừng lại rồi?

Người thứ ba vốn sắc mặt tái nhợt lần nữa trắng xanh thêm vài phần, thân thể cũng có chút không duy trì được nữa, lo lắng nói:

Ta sắp không chịu được nửaồi.

Nghiễm Dịch cũng tựa hồ phát hiện không đúng, vội vàng quay người hỏi:

Chuyện gì xảy ra thế?

Một gã tộc Xỉ Kình lo lắng nói:

Nghiễm Dịch đại nhân, Mông Lỏa đại nhân tựa hồ có chút không đúng, bất động trong thông đạo rồi.

Trong lòng Nghiễm Dịch đột nhiên chấn động, vội bước lên trước xem xét, chỉ thấy thân hình Mông Lỏa đang rục rịch, nhưng cổ khí tức hung bạo dã tính trên người đã không còn nữa, tựa hồ tình huống không đúng lắm.

Mà ngay lúc đó, chuyển khiến bọn hắn triệt để ngốc trệ đã xảy ra, Mông Lỏa sau một hồi bực bội vậy mà bắt đầu dần lui về thông đạo, cuối cùng biến mất trước mắt mọi người, mà thông đạo kia cũng vì mấy người không chống đỡ nổi nữa nên đã khép lại.

“PHỐC PHỐC”

Vài tên tộc Xỉ Kình đều tiêu hao quá độ, hơn nữa bị sự thật trước mắt đả kích, nguyên một đám không ngừng thổ huyết.

Nghiễm Dịch cũng triệt để kinh ngạc đến ngây người, cả người đều phát mộng

Hai mắt Lý Vân Tiêu khép lại, trên trán cũng đổ đầy mồ hôi, đồng thuật tiêu hao tinh thần lực quá lớn, khiến hắn có chút đầu váng mắt hoa, sau một hồi mới hồi phục lại.

May mà tất cả mọi người đều đã triệt để phát mộng, thoáng cái toàn bộ mặt biển vậy mà gió êm sóng lặng, không có bất kỳ tranh chấp nào cả.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.