Lý Vân Tiêu lúc nhìn qua Yết cùng Vi Thanh, phát hiện lực lượng của phệ giới ma chênh lệch nhau không nhỏ, nếu như đổi hai con của Yết thành đối thủ của hắn, sợ rằng hắn không nhẹ nhàng như vậy.
Không chỉ có Yết, mặc dù là Vi Thanh cùng Tiểu Hồng, ứng phó cũng cố hết sức, công kích hung hãn và mạnh mẽ, mọi người sợ hãi.
Phanh!
Thân ảnh Tiểu Hồng bị một con phệ giới ma xé rách, hóa thành một đóa tâm diễm, dư uy còn lại đánh vào chiến trường.
Đinh linh đương đương!
Chiến trường chấn động, sóng âm không ngừng lan tỏa các hướng, ngưng tụ thành kết giới ngăn cản thế công của hai con phệ giới ma.
Vi Thanh bình tĩnh trở lại:
Đến thì sẽ đến, đi dọc Theo núi sông nước chảy này đi. Chuyện gì đều sẽ có cuối, chắc cách phía trước không xa.
Qua việc giao lưu với Thánh Ma khiến Vi Thanh hiểu Giới Khanh là vật gì, gã vừa giật mình vừa không kiềm được mừng như điên.
Theo Thánh Ma truyền âm thuật lại thì khả năng Địa Giới này là Giới Khanh cực lớn, giống y như Lý Vân Tiêu suy đoán.
Nếu Giới Khanh do lực lượng hoành vĩ như thế tạo thành thì không khó được đến cơ duyên tại đây.
Vi Thanh nhủ thầm trong lòng: Hèn gì chủ Địa Giới có thể thành tựu Giới Vương, thì ra địa hình này bị tồn tại vượt qua Giới Vương oanh kích ra.
Lý Vân Tiêu nhíu mày nói:
Đi thôi.
Lý Vân Tiêu không muốn nói nhiều, hắn dẫn đầu xông vào, phụ tử Vi Thanh theo sát phía sau.
Ba người tiếp tục tiến lên, càng đi tới trước thì nhánh sông thưa dần, mặt sông càng rộng lớn, biển mây càng thấp. Phương xa nhất thành cảnh trăm sông đổ về biển, mây mù mông lung, khó phân biệt thiên địa.
Qua nửa canh giờ, mây mù và mặt sống hoàn toàn nối liền nhau tuy hai mà một, khó phân biệt phương hướng, như thể không đi đến cuối được. Mây mù từ mỏng manh dần thành màu trắng ngà dày đặc.
Chờ khi mọi người nhận ra, khoảng cách thần thức cảm ứng rút ngắn còn cỡ ngàn trượng. Lý Vân Tiêu thi triển đồng thuật cũng cảm thấy có lực lượng nào đó ngăn cản xem xét, cảm giác tình huống bốn phía càng mỏng manh. Lực lượng Địa Giới bị áp chế trong đây còn mạnh mẽ hơn lúc ở đáy Thiên Xuyên.
Lý Vân Tiêu trước tiên ngừng lại, biểu tình trầm trọng đánh giá tứ phía:
Các người có cảm thấy thứ gì đang quan sát chúng ta không?
Nghe Lý Vân Tiêu nhắc, hai người khác kinh ngạc. Đến trình độ như bọn họ tuyệt đối sẽ không bỗng dưng sinh ra giác quan thứ sáu.
Lý Vân Tiêu vận chuyển thái dương chân quyết, ánh sáng vàng chợt lóe trong đôi mắt rồi vụt tắt như bị cái gì cưỡng bức áp chế. Lý Vân Tiêu hoàn toàn biến sắc mặt.
Nhưng dù chỉ một giây cũng quá đủ thấy rõ sâu trong mây mù không gió tự trôi, tốc độ rất chậm rồi lại loáng thoáng có lực lượng đang từ từ ập đến.
Lý Vân Tiêu nhìn chằm chằm mây mù, trầm giọng nói:
Quả nhiên có thứ gì ẩn núp trong mây mù đang vây quanh lại đây, rất kỳ lạ, các người cẩn thận chút.
Hai phụ tử Vi Thanh biểu tình kinh hoàng, bọn họ mới vươn thần thức ra thăm dò đã bị lực lượng nào đó cản lại. Tuy nhiên hai người đã phát hiện sâu trong mây mù có quái dị.
Biểu tình Vi Thanh trầm trọng nói:
Mây mù xung quanh dao động, dù là ta cũng có cảm giác bị áp chế.
Lý Vân Tiêu xem xét mây mù, đột nhiên người căng cứng làm phụ tử Vi Thanh luôn chú ý từng hành động của hắn tử giật nảy mình.
Vi Vô Nhai vội hỏi:
Ngươi phát hiện tình hình gì sao?
Biểu tình Lý Vân Tiêu trầm trọng nói:
Mới rồi sóng ngầm sâu trong mây mù tăng tốc độ dường như muốn nhốt ba chúng ta lại.
Vi Thanh giật mình kêu lên:
Có sinh linh tồn tại?!
Lý Vân Tiêu gật đầu nói:
Chắc không phải nhân loại, có lẽ là quái vật gì đó thiên địa sinh thành. Nhưng thứ kia cực kỳ cẩn thận, phát hiện bị ta tìm thấy liền ẩn núp đi, giờ không thấy dấu hiệu gì nữa.
Vi Vô Nhai trầm giọng nói:
Chính ngươi cũng không cách nào tra xét đến, có thể thấy thứ này đã hợp thành một với cảnh vật xung quanh, sẽ rất khó đối phó.
Vi Thanh lạnh lùng cười:
Có quái dị thế nào cũng chạy không thoát quy tắc thiên địa, vẫn trong cảnh giới thần cảnh, với sức mạnh của ba chúng ta có gì mà sợ?
Ba người là cường giả Hư Cực, dù Tạo Hóa cảnh đến thì bọn họ cũng đánh được.
Vi Vô Nhai trầm giọng nói:
Địa Giới không giống tầm thường, cố gắng cẩn thận là hơn.
Vi Thanh hừ lạnh một tiếng:
Hừ!
Vi Thanh ngông nghênh bộc phát khí thế, giơ tay bấm quyết. Từ khi Vi Thanh luyện hóa Âm Dương Nhị Khí bình, hơn nữa có Thánh Ma ở trong bình chỉ điểm thì gã dào dạt lòng tự tin.
Bắt đầu ấn quyết, tự phù màu vàng xoay quanh trên đầu Vi Thanh rồi hòa thành một mũi tên màu vàng to lớn. Thân tên tràn ngập ánh sáng vàng phủ sắc vàng trên mây mù chi khí.
Dường như cảm nhận uy năng ẩn chứa trong mũi tên nên mây mù xung quanh rút về một ít rồi liều lĩnh đẩy tới trước.
Vi Thanh hét to một tiếng:
Đi!
Mũi tên bay cái vèo vạch phá không trung bắn vào nơi dao động mạnh nhất trong mây mù.
Mũi tên bị mây mù nuốt mất để lại cái đuôi ánh sáng vàng sau đó cũng bị cắn nuốt.
Yên tĩnh lan tràn, bốn phía một mảnh trắng xoá, không cònđộng tĩnh gì khác, dường như mây mù sâu thẳm cũng ngừng chảy.
Vi Thanh giật mình kêu lên:
Cái gì?!
Mắt Vi Thanh bắn ra tia sáng ngây ngốc nhìn mây mù, tuy gã chưa dốc hết sức trong kích vừa rồi nhưng vũ giả bình thường không thể đỡ được.
Lý Vân Tiêu, Vi Vô Nhai thầm hết hồn. Trong khi ba người ngạc nhiên, năng lượng cực kỳ khủng bố từ ngàn trượng bùng nổ.
Ầm!
Như có nước lạnh nhỏ vào trong dầu sôi, năng lượng hóa thành gió lốc ập đến, toàn bộ biển mây sôi trào.
Khiến đám người biểu tình khó coi là trong biển mây thế nhưng kèm theo tiếng thú rống, vô số khí thế nháy mắt nổ tung nối thành một mảnh!
Những mây mù ngưng tụ thành ức vạn con cự thú ngửa đầu gầm rú trút ra cơn giận lãnh địa bị xâm phạm.
Grao!
Mấy cự thú mây mù đằng trước nhất giương nanh múa vuốt tấn công trước, đòn công kích kèm theo uy áp sắc bén tập trung vào ba người.
Lý Vân Tiêu nét mặt sa sầm nói:
Quả nhiên, tất cả cẩn thận!
Lý Vân Tiêu bình tĩnh nhìn muôn vàn cự thú, mắt liên tục lấp lóe ánh sáng vàng.
Khi công kích sắp dến gần người thì ánh sáng vàng quanh thân ba người dâng lên hóa thành các lưỡi dao sắc bén chém vào đằng trước.
Gió nổi mây phun, những cự thú bỗng nhiên tan rã, tất cả đều hóa thành mảnh thịt vụn, cuối cùng tán thành khí mây.
Mấy con cự thú khác ngừng lại, bản năng cảm thấy thực lực của ba người không tầm thường. Các cụ thú xoay quanh đằng trước, thăm dò gầm rống công kích, uy năng không quá mãnh liệt.
Vi Thanh giật mình nói:
Mấy thứ này đều có lực lượng thần cảnh?
Vi Thanh nhìn gió cuốn mây tán đầy trời rõ ràng là lực lượng Địa Giới tụ khí mà thành, đây mới chỉ là biến đổi bình thường nhất.
Mắt Vi Vô Nhai sáng rực nhìn nửa ngày, lên tiếng:
Nếu lực lượng Địa Giới đã có thể tụ vân biến hóa vậy tất nhiên có thể cho ta sử dụng.
Vi Thanh nhíu mày hỏi:
Ý của phụ thân đại nhân là…?