Vạn Cổ Niên Hoa Chi Đấu Chiến Việt Giới

Chương 15: Chương 15: Hoàn Mĩ Đáp Án




“đứng lại”

Triệu Tuyết Anh vừa bước lại cổng thành, liền có nữ tử thị vệ băng lãnh dung nhan, kiều diễm khuôn mặt cùng vun đầy bộ ngực sữa ra chắn.

”muốn vào thành phải đăng kí trước tên, nếu đã là có thể xuất thẻ trình”

Nàng ta âm lãnh vừa nói, vừa chỉ một nơi cách đó không xa, một cái bàn có đang đứng xếp hàng làm thủ tục đăng kí người.

Hắn liền không nói câu nào liền nhìn đối phương cũng không nhìn hướng nơi đăng kí đi đến.

”Hừ” thấy đối phương liền bản thân liếc cái cũng không, thị vệ nữ tử dậm chân quay đi.

Theo hàng người đội ngũ xếp hàng cũng đến phiên hắn. Đây là một cái tinh lệ dáng người có lồi lõm, mặc dù bị mái tóc che đi dung nhan nhưng bộ kia dáng dấp liền biết là một đại mỹ nhân.

”Tên?” Nữ tử không biểu tình mặt vẫn cúi xuống, tay cầm bút hành văn hỏi.

”Triệu Tuyết Anh “

”Tuổi?”

”13”

”20 kim tệ” Nàng vừa nói tay chỉ bên cạnh cái hòm, đương nhiên là để thu lệ phí.

”Người tiếp theo”

”Một ít Linh tê thảo đánh nát cộng tử linh xà huyết, cùng mới giọt sương sáng sớm, hai ngày sau triệu chứng liền hết” Triệu Tuyết Anh tại đông đảo xếp hàng chúng người ném kim tệ lên cầm thẻ đăng kí, liền quay người hướng trong thành bước đi, chỉ để lại một câu nói khiến nữ tử run nhẹ người.

Hắn cầm trên tay địa đồ vừa mua sau khi chỉ định phương hương mà đi.

Tuyết Nhi thành đường trải cẩm thạch hoa xinh đẹp, bốn bề tấp nập giao dịch, người đông chật như kiến. Đương nhiên không thiếu nữ tử xinh đẹp eo thon con kiến, mông vểnh đuôi bò, ngực dưa hấu, người nhìn hoa mắt.

Nhiều thiếu nữ mới lớn da tuyết hồng hào, như ẩn như hiện khe rãnh khiến Triệu Tuyết Anh cơ hồ muốn chảy máu mũi, may mà lúc này đập vào trước mắt hắn là một địa phương kiến trúc đồ sộ chứ không e là thật muốn tại đây đông người kiều diễm hình ảnh chảy máu đi.

Một tòa tháp như kiếm dựng trời xanh, kiến trúc cổ xưa, tang thương khí tức thu hút hắn vào.

Tuyết Nhi quốc là một nước luật pháp vô cùng xâm nghiêm, lại đi vào lòng dân chúng, kẻ nào kẻ nấy đều hành sự biết mình, nên ở nơi đâu chỉ cần có thẻ đăng kí liền tự do ra vào không phân biệt nam nữ, giàu nghèo khiến Triệu Tuyết Anh bội phục không thôi.

Cộng thêm nơi đây làm người vô cùng có hảo cảm. Nên hắn chỉ cần xuất thẻ liền tự do ra vào.

Vừa bước vào đại điện bên trong là ồn ào khí tức, bu đám người hình ảnh.

”Không hổ là một trong ngũ đại thiên kiêu chi nữ, Mộng Tinh”

”Này là tốt đáp án đi, trên võ đạo thành tựu dưới đan đạo kiến thức hiểu biết, ai! Tiếc con ta không có phần như nàng”

Triệu Tuyết Anh lại gần là hình ảnh một nữ tử khuynh thành thân tuyết, mặt trứng ngỗng cộng cặp kia nhu tình nhiếp phách con mắt đủ điên đảo nhân sinh. Váy trắng bó sát đem nàng bộ ngực sữa đồ sộ, eo nho nhỏ, mông căng tịt phác họa ra, đời trước hắn nam nữ nhân sự liền chưa trải qua cả người có chút nóng cảm giác.

Yêu tinh a!

Cộng nhận phiến này Tuyết Nhi quốc là đầm rồng hang ổ chảy máu mũi nam nhân đi, đâu đâu cũng là mỹ nữ mông to.

”Bản đế đang thiếu tiền, nên thử xem sao” nghĩ đến nữ nhân như vậy, hắn liền có một suy nghĩ đó là kiếm tiền.

Dù làm đế nhưng hắn một xu không có, mặc dù nhẫn trĩ không gian có thừa đến một mống tiền lại ngược không có,khiến hắn sầu não không thôi. Ít nhiều trên người mấy xu liền tiêu gần hết không mấy.

Đây là lúc để hắn trổ tài kiếm tiền mỡ lớn!

Hắn tiến lại bên hẻo lãnh góc nhỏ nhìn chằng chịt câu hỏi không khỏi nhức óc.

Mới 100 năm chết đi, đan đạo vậy mà suy nhược tới khả năng này, hắn vẫn là nhịn không được lắc đầu cầm lên bút bắt đầu hoa mỹ như Nguyệt Cơ trong trăng múa váy dài làm tiểu động tác.

Vài thiếu nữ đi qua, nhịn không được si mê ngốc, nhìn nhìn hắn dáng dấp.

”Hoàn mỹ đáp án”

Vốn là nghĩ nhìn nhìn thôi, chúng nữ hai mắt kinh ngạc xoa xoa nhìn vào trước thiếu niên lóe lên hào quang sáng chói màu sắc cùng cự đại vàng kim chữ đáp án.

”Này, sao có thể...?”

Chả phút chốc đám người cũng bởi sáng chói kim quang mà bu lại, thiếu nữ được gọi là Mộng Tinh cũng hiếu kỳ lại.

Chúng người qua nhao nhao đến chỉ thấy một thiếu niên du khách dáng dấp công tử đeo mặt nạ, từ trên xuống dưới trắng như tuyết ở nơi đó vẽ vời. Tay hắn như linh xà đầy ảo diệu, chỉ là tư thái thôi cũng làm đám người si ngốc.

Liền một trong ngũ đại thiên kiêu chi nữ Mộng Tinh thanh sắc liền ảm đạm xuống như đóm đóm, phút chốc bị chúng người quên đi.

Bất quá nàng cũng không phải loại người nhỏ mọt, thiên ngoại hữu thiên, nàng cũng chưa nhận mình là thiên tài, cùng lắm là do đám người ban cho danh tự.

Mộng Tinh nhìn nhìn đạo kia thân ảnh bị hào quang phát sáng che lấp không khỏi ngây ngốc lát, nghĩ nghĩ vấn đề gì đó.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.