Vạn Cổ Tối Cường Tông

Chương 273: Chương 273: Thiết Cốt Phái, hy vọng của thành Thanh Dương!




Môn phái tam giáp chỉ có quận tứ đẳng trở lên mới xuất hiện, vùng đất nhân kiệt dồi dào, cao thủ như mây, đường nhiên tiềm lực sẽ vô cùng to lớn.

Nhưng ngày hôm nay, vào thời khắc này.

Chu trưởng lão nhìn đệ tử Thiết Cốt Phái khảo nghiệm xong, cho ra kết quả đánh giá tam giáp, không thể nghi ngờ chuyện này vô cùng chấn động!

Phải biết, đây chỉ là một cái môn phái thất lưu!

Phải biết, đây chỉ là một cái quận cửu đẳng không đáng nhắc tới!

Tạ thành chủ nghe được đánh giá của Chu trưởng lão, tinh thần bị chấn động mãnh liệt, ánh mắt tràn đầy sự kinh hãi!

Sau khi hắn biết Thiết Cốt Phái được đánh giá nhị giáp, cả người đã có chút khó tự kiềm chế, hiện tại kiểm tra lại một lần nữa, kết quả đánh giá cho ra một cái tam giáp, tuyệt đối có mười lần lực sát thương linh hồn!

Ta... bên trong thế giới của ta, xuất hiện một môn phái tam giáp!

Trời đất quỷ thần!

Chuyện này quá hoang đường, quá không thể tin được!

Nếu như không phải Tạ Quảng Côn có trở trại thân phận thành chủ, sợ rằng lúc này hắn đã lấy tay tát vào mặt mình, xác nhận chuyện này rốt cuộc có chân thật hay không!

Quận cửu đẳng, môn phái tam giáp!

Chuyện này xác thực vô cùng chấn động, nếu như truyền đến bên ngoài giang hồ, khẳng định sẽ gây nên một trận sóng to gió lớn!

“Chân trưởng lão.”

Chu trưởng lão nói:

“Ngươi có ý kiến gì với đánh giá này của lão phu không?”

Chân trưởng lão trầm mặc một lúc, nói:

“Không ý kiến.”

Hắn mặc dù đối nghịch khắp nơi với Chân trưởng lão, nhưng vừa rồi đệ tử Thiết Cốt Phái kiểm tra xong, dù có thế nào cũng chính là tam giáp.

Vì cái gì?

Bời vì, số lượng đệ tử có thể đánh ra lực lượng 10 ngàn cân ngang với một tên Võ Sư nhất phẩm, ít nhất có trên 50 người!

Bọn họ chỉ mới là Võ Đồ Cảnh a!

Dưới tình thế đẳng cấp thấp, có thể bạo phát lực lượng cấp Võ Sư, tuyệt đối có thể nói là tiềm lực vô hạn, tuyệt đối xứng đáng với đánh giá tam giáp!

Thực tế mà nói, nếu như cho Thiết Cốt Phái thêm mấy tháng, đệ tử Võ Đồ Cảnh có thể đánh ra lực lượng Võ Sư Cảnh, toàn bộ môn phái ai cũng làm được.

Dù sao có Tố Thể Đan, có phòng huấn luyện, có Tháp Rèn Luyện!

Triệu chấp sự cũng là ngẩn người một lúc lâu.

Hóa ra một khi đệ tử Thiết Cốt Phái nghiêm túc, chính là đáng sợ như vậy.

Hóa ra, chính mình đã đánh giá thấp!

“Chân trưởng lão.”

Chu trưởng lão nói:

“Cũng may nhờ có nghi vấn của ngươi, nếu không phải vậy, chứng nhận quán chúng ta thật sự nhận lầm.”

Lời nói này...

Chân trưởng lão nhất thời nóng hết cả mặt, giống như bị người khác hung hăng tát một cái.

Giả vờ như là chứng nhận nhầm lẫn, ngược lại chứng nhận ra một cái môn phái tam giáp, tình huống này có chút quá khó xử.

Chu trưởng lão chắp tay nói:

“Quân chưởng môn,

chúng ta còn phải trở về tổng bộ ngay tức khắc, không quấy rầy môn phái!”

Thiết Cốt Phái được đánh giá tam giáp, đây là chuyện lớn, khẳng định phải gấp rút trở về báo cáo quán chủ, đồng thời ghi lại đánh giá vào sử sách.

Quân Thường Tiếu nói:

“Hai vị trưởng lão, Thiết Cốt Phái ta mới vừa vặn khởi đầu, tôn chỉ thứ nhất môn phái cũng là làm việc khiêm tốn, mong chuyện này không nên rêu rao khắp nơi.”

Cho đệ tử nghiêm túc kiểm tra, còn nói là khiêm tốn?

Tạ thành chủ im lặng.

Quân chưởng môn của ta, môn phái ngươi đến cùng có bao nhiêu cái tôn chỉ thứ nhất thế!

Chu trưởng lão hơi có chút ngạc nhiên.

Môn phái khác dù chỉ được chứng nhận là tam ất, kết quả chính là trắng trợn rêu rao, từ đó nâng cao danh vọng môn phái.

Thiết Cốt Phái được chứng nhận là môn phái tam giáp, kết quả lại muốn khiêm tốn, thật đúng là không theo lẽ thường mà.

Thực tế ba bậc tam giáp, đối với Quân Thường Tiếu mà nói chẳng để trong lòng, bởi vì không có ngươi chứng nhận, ta vẫn có thể mạnh thêm.

Chu trưởng lão nói:

“Nếu như Quân chưởng môn đã nói vậy, chứng nhận quán chúng ta nhất định sẽ giữ bí mật chuyện này, không công khai với ngoại giới.”

“Đa tạ.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Các vị có muốn ở lại môn phái ăn một bữa cơm rồi hẵng đi?”

“Chuyện này...”

Dưới sự mời chào tận tình khó từ chối, mọi người quyết định ở lại ăn một bữa cơm, sau đó... Từng người ăn tới mức lệ rơi đầy mặt.

Hai tên trưởng lão đã từng ăn không ít sơn hào hải vị, nhưng sau khi nếm thử thức ăn của Liễu Uyển Thi, mới biết lúc trước bản thân ăn cơm chẳng khác gì ăn cỏ dại!

Một cái môn phái thất lưu, có thể sở hữu một tên đầu bếp đỉnh cao như thế, khó trách đệ tử sẽ cường hãn như vậy.

Sau khi cơm nước no nê, Chu trưởng lão chắp tay nói:

“Quân chưởng môn, chúng ta xin cáo từ!”

Quân Thường Tiếu tận tình đưa ra tới ngoài cửa.

Thân là người đứng đầu một phái, đương nhiên phải có phong độ, nếu như ngay cả câu “thứ cho đường xa không tiễn” cũng nói ra, chỉ khiến cho người khác cảm nhận hắn quá ngạo mạn.

Sống ở dị giới, cần phải có khoa trương, nhưng không thể không dùng não.

“Tạ thành chủ.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Ngươi vì cái gì còn không đi.”

Tạ Quảng Côn biểu lộ vẻ mặt nghiêm túc nói:

“Quân chưởng môn, thật sự không dám giấu, Tạ mỗ vẫn chưa ăn no.”

Quân Thường Tiếu thiếu chút nữa lảo đảo ngã người xuống đất.

...

Tạ thành chủ đáng yêu của chúng ta, quay đầu trở lại nhà ăn dùng một bữa cơm, lúc này mới trở lại nói chuyện chính:

“Quân chưởng môn, Thiết Cốt Phái dưới sự chỉ đạo của ngươi, chỉ trong vòng vài tháng ngắn ngủi, đã có sự biến hóa nghiêng trời lệch đất.”

Lời này tuyệt không phải nịnh nọt.

Thiết Cốt Phái đã từng chỉ là một môn phái bất nhập lưu trong mắt hắn, kể từ khi bộc lộ ánh sáng ở sự kiện Bách Tông chiêu mộ, một đường đến nay không thể ngăn cản, chuyện này thật sự khiến Tạ Quảng Côn rất bất ngờ.

Lúc trước bởi vì chuyện tiêu diệt Linh Tuyền Tông, Quân Thường Tiếu không tiếc trở mặt với Tần minh chủ, chính là một tiểu gia hỏa rất có tính cách, dám nghĩ dám làm.

Quân Thường Tiếu khiêm tốn nói:

“Môn phái chỉ mới vừa có khởi đầu, đường đi còn rất dài.”

Tạ thành chủ nói:

“Theo Tạ mỗ thấy, môn phái của Quân chưởng môn tựa như là một con cự long ngủ say ở Thiết Cốt Sơn, đợi đến ngày thức tỉnh, chính là lúc bay lên chín tầng trời!”

Lời này rất xúc động đến Quân Thường Tiếu.

Nguyên nhân là, quốc gia kiếp trước của hắn được ví như là Đông Phương Cự Long, chậm rãi thức tỉnh trong mấy chục năm phát triển, cuối cùng sẽ có một ngày, tiếng long ngâm chắc chắn sẽ vang vọng khắp nơi trên trời cao!

Quốc gia ta, nhà ta.

Cũng không biết, một kiếp này có cơ hội trở về hay không!

Nếu như có cơ hội đổi tên môn phái, hắn hẳn sẽ cân nhắc đổi tên môn phái thành Hoa Hạ, dùng hai chữ này từng giây từng phút nhắc nhở bản thân, mặc dù đã xuyên không đến dị giới, nhưng vẫn luôn là một người Hoa Hạ!

Tạ thành chủ nói tiếp:

“Thành Thanh Dương ta có thể xuất hiện một cái môn phái tiềm lực vô hạn như vậy, quả thật chính là phúc lớn.”

Quân Thường Tiếu nói:

“Tạ thành chủ quá khen.”

Tạ Quảng Côn nói chuyện phiếm thêm một lúc, sau đó cáo từ lên đường.

Khi hắn đi đến chân núi, ngẩng đầu nhìn về phía đỉnh núi đã trải qua sơ bộ có linh khí quanh quẩn, ánh mắt ngưng trọng nói:

“Quân chưởng môn, mong ngươi có thể bình yên phát triển, ba trăm sáu mươi vạn con dân thành Thanh Dương, cảm thấy tự hào mãnh liệt khi có Thiết Cốt Phái tồn tại!”

Ba trăm sáu mươi vạn con dân: Vì cái gì lấy chúng ta đại biểu, bất quá, chúng ta sẵn lòng!

Trong thâm tâm của Tạ thành chủ, Thiết Cốt Phái đã trở thành hy vọng của thành Thanh Dương.

Bởi vì có câu một người đắc đạo gà chó lên trời, môn phái ngay tại khu vực nhà mình, sớm muộn cũng có ngày tràn đầy vinh dự khi nó trở nên cường đại!

...

Bởi vì Quân Thường Tiếu muốn khiêm tốn phát triển, Tạ thành chủ về đến thành Thanh Dương thành, một mực chôn tin tức Thiết Cốt Phái được đánh giá tam giáp ở trong lòng.

Rõ ràng là chuyện huy hoàng của cả tòa thành, kết quả không nói ra được, có ai thấu hiểu nỗi lòng này đau khổ biết bao nhiêu.

Người đau khổ hơn chính là quán chủ chứng nhận quán.

Một cái quận cửu đẳng, xuất hiện một môn phái tam giáp tiềm lực vô hạn, loại chuyện này đáng lẽ phải công bố ra ngoài, giúp cho danh tiếng của mình vang dội ở Tây Nam Châu.

Nhưng mà, Thiết Cốt Phái đã lựa chọn khiêm tốn, hắn cũng chỉ có thể ngậm ngùi yên lặng ghi vào danh sách, không công bố việc này ra ngoài.

“Quán chủ.”

Chu trưởng lão nói:

“Theo cách nhìn của lão phu, Quân chưởng môn hẳn là lo lắng danh tiếng quá lớn, sẽ đưa tới những phiền phức không cần thiết, cho nên mới lựa chọn khiêm tốn phát triển.”

Dịch Thiên Kiện lắc đầu, nói:

“Môn phái được đánh gia tam giáp, sẽ đặc biệt được chứng nhận quán bảo hộ, lựa chọn không công bố ra ngoài, chẳng khác nào từ bỏ quyền lời này.”

A?

Còn có chuyện này?

Nếu như Quân chưởng môn biết, chắc chắn sẽ tổn thương sâu sắc!

Cái con em nó chứ khiêm tốn, ta chính là lo lắng sợ quá nổi danh, sợ heo mập ba nhà nhìn ngó, sớm biết có chứng nhận quán bảo hộ, thỏa sức đi khoa trương rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.