Quân Thường Tiếu chỉ tu luyện một đêm, mặc dù chưa thể từ phòng huấn luyện nhảy đến đại điện, nhưng cũng đủ để nói lên Tung Vân bộ mua sắm trong khu mua sắm, mạnh hơn Quỷ Ảnh Bộ rất nhiều!
“Chưởng môn thi triển nhất định là thân pháp!”
“Chạy thật là soái.”
“Cảm giác, giống như bay lên vậy!”
Sau khi tập thể dục buổi sáng xong, các đệ tử liền bàn luận lúc nãy chưởng môn chạy một màn thật bốc trên nóc nhà của ngoại viện, trong mắt mọi người đều là sự sùng bái và ngưỡng mộ.
Không cần ngưỡng mộ.
Bởi vì Quân Chưởng môn đợi hết sưng mặt, đi ra đại điện, đem Tung Vân Bộ cùng Truyền m Thuật phân phối.
Đệ tử có được hai loại công pháp này, không sao không thể nào kích động và phấn khích!
“Đa tạ chưởng môn!”
Mọi người đồng thanh cao giọng nói.
Đến đây, Thiết Cốt Phái trên mặt công pháp lại nhiều thêm một loại võ học thân pháp và một loại võ học tâm linh, có thể nói là càng thêm toàn diện.
Công pháp từ trong khu mua sắm, đệ tử chỉ cần học qua, tự nhiên sẽ chịu sự hạn chế, vô luận là phản bội hay chạy trốn, khai trừ... đều sẽ bị tước đoạt đi hết ký ức.
Chính vì loại hạn chế này, mới khiến cho Quân Thường Tiếu không kiêng nể gì mà sao chép, cấp cho đệ tử đi tu luyện vô điều kiện.
Dạ Tinh Thần cũng đã nhận được công pháp.
Nhưng lúc mở ra Tung Vân Bộ, nhìn thấy phẩm chất bất quá chỉ là Thượng phẩm sơ giai, hai đầu lông mày nhíu lại tỏ vẻ khinh thường.
Ừm.
Sau một hồi lĩnh hội xong, hắn liền kinh ngạc nói:
“Thân pháp này so với Độ Bộ Du Long mà ta đang luyện còn mạnh hơn!’
Hàng tốt hay không chỉ cần so sánh là biết.
Dạ Đế đại nhân của chúng ta chỉ dựa vào khẩu quyết cùng quy trình, lập tức có thể kết luận đáp án.
Về phần Truyền m Thuật thì càng chấn động hơn!
Bước vào Võ Vương sẽ ngưng tụ ra linh niệm, có thể tiến hành linh hồn cấp độ truyền âm, nhưng dùng công pháp để có thể sớm làm được điều đó, thật sự là quá kinh khủng rồi!
“Không thể tin được, không thể tin được!”
Dạ Đế đại nhân bởi vì đã từng là Võ Đế, vì vậy sau khi biết được công hiệu của Truyền m Thuật, sẽ so với các đệ tử khác càng biểu lộ sự kinh ngạc.
Bình tĩnh, tu luyện!
...............
Bởi vì Chưởng môn phát xuống hai loại công pháp, đệ tử Thiết Cốt Phái tạm thời bỏ việc đi tôi luyện ở Tháp Rèn Luyện, thay vào đó là dồn toàn bộ tinh thần quăng vào việc luyện tập hai loại võ học kia.
Mấy ngày sau.
Đem góc nhìn kéo lên, sau đó nhìn xuống, lập tức nhìn thấy trên nóc phòng của ngoại viện, từng tên đệ tử thi triển Tung Vân Bộ, tiêu sái nhảy tới nhảy lui.
Hai người Tô Tiểu Mạt cùng Lý Phi trên phương diện thân pháp có thiên phú cực cao, sau khi lĩnh hội không đến dăm ba ngày, liền có thể từ trên nóc nhảy thẳng tới đại điện.
“AAA!”
Lý Thượng Thiên cũng nhảy qua, nhưng không thể thành công, từ giữa không trung kêu thảm một tiếng, rồi rơi xuống đập vào cột trụ đại điện, sau đó ngã xuống đất.
Các thành viên của Tế Vũ Đường sau một phen đắn đo, quyết định từ bỏ Quỷ Ảnh Bộ, bắt đầu tu luyện Tung Vân bộ.
“Chưởng môn.”
Lê Lạc Thu cười nói:
“Thân pháp này của người, hoàn toàn là vì Tế Vũ Đường của ta đo thân mà làm nha.”
“Truyền m Thuật thế sao?”
Quân Thường Tiếu nói.
“Cũng là vậy.”
Lê Lạc Thu đứng trên đỉnh đá phía sau núi, trong lòng thầm nói.
Nàng đã luyện thành Truyền m thuật, mặc dù chỉ vừa mới nhập môn, nhưng đã có thể cùng Quân Thường Tiếu trong đại điện liên lạc rồi.
Lúc này mới xa có mấy trăm trượng.
Theo sự lĩnh ngộ càng sâu, tất nhiên sẽ tăng dần khoảng cách lên.
Đến lúc đó, một người đứng ở Môn phái, một người đứng ở thành Thanh Dương, đều có thể tiến hành giao lưu về mặt tâm linh rồi.
Tung Vân Bộ, Truyền m Thuật.
Hai loại công pháp này đối với thành viên Tế Vũ Đường, tuyệt đối là đo thân mà làm, sau này hoạt động sẽ càng nhanh, liên lạc trao đổi càng thuận tiện hơn.
Tác dụng của Truyền m thuật còn được thể nghiệm trong đời sống sinh hoạt thường ngày.
Ví dụ.
“Sư huynh, chúng ta cùng tới nhà ăn ăn cơm đi.”
“Đợi một chút, ta đang thay y phục.”
Hai đệ tử một người đứng ở ngoại viện, một người ở nội viện, đang tiến hành giao lưu truyền âm.
“Dạ sư huynh, có muốn đi Tháp Rèn Luyện cùng ta không?”
Tiêu Tội Kỷ cũng đang dùng Truyền m Thuật câu thông với Dạ Tinh Thần.
Một lúc lấu sau.
Dạ Đế đại nhân trả lời rồi:
“Đi.”
“Chưởng môn, sư huynh, sư đệ, tới giờ ăn cơm rồi!”
Liễu Uyển Thi trực tiếp tại tâm linh tiến hành thông báo toàn bộ, hoàn toàn không cần phải mỗi ngày đều đúng trước cửa lớn hét to.
Tu luyện Truyền m Thuật, đệ tử Thiết Cốt Phái trong giao tiếp đời sống hằng ngày càng thuận tiện hơn.
“Để cho các thành viên Tế Vũ Đường nắm bắt mà tu luyện, tranh thủ có thể ở bất kì địa phương nào của quận Thanh Dương cũng có thể kịp thời truyền âm.”Quân Thường Tiếu nói.
Giá trị thật sự của Thuật Truyền m chỉ có trên truyền tin tình báo, mới có thể hoàn mỹ thể hiện tác dụng của nó.
Lê Lạc Thu nói:
“Khoảng một tháng hẳn là sẽ thành thạo.”
“Ừm.”
Quân Thường Tiếu gật gật đầu, sau đó đem sự vụ môn phái giao cho nàng, bản thân cất bước hướng đến thành Hồ Dương.
Xoát! Xoát! Xoát!
Tung Vân Bộ được thi triển ra, Quân Chưởng môn bay lượn mà đi trong núi hoang, có lúc từ trong cây đại thụ to lớn che trời mà xông ra, nghiêng qua bên một cây đại thụ khác cách đó hơn mười trượng mà nhảy qua.
Hai mươi phút sau.
Quân Thường Tiếu dừng lại ngay tại cổng thành Hồ Dương.
Lúc trước đến thành Hồ Dương, dựa vào Quỷ Ảnh Bộ phải cần ba bốn mươi phút.
Phải biết.
Dựa vào Động Sát Chi Phù, Quân Thường Tiếu đối với Quỷ Ảnh Bộ đã lĩnh ngộ đến cực hạn, Tung Vân Bộ chỉ mới tu luyện được bốn năm ngày, khoảng cách cực hạn vẫn còn khá xa.
...
Cửa hàng dược liệu của Ngải gia.
Ngải Thượng Khắc vội vã chạy đến, chắp tay nói:
“Quân Chưởng môn ghé chơi, không tiếp đón từ xa, xin hãy thứ lỗi.”
Gia chủ đi quận Linh Dương, tất cả mọi việc của Ngải gia tạm thời do hắn quản lý.
Ngải Thượng Khắc mỗi lần nhìn thấy Quân Thường Tiếu trong lòng đều có sự cảm khái, bởi vì trước khi đôi bên thành lập quan hệ hợp tác, đã từng xảy ra mâu thuẫn.
Hắn thường xuyên suy ngẫm, nếu như lúc đó bại dưới tay người này, trong lòng chắc chắn không phục, đem gia nhân tiếp tục đi gây rối, từ đó khuếch đại mâu thuẫn, kết quả bây giờ sẽ là cục điện thế nào đây?
Nghĩ đến kết cục của Linh Tuyền Tông và thảm bại của Hạo Khí Môn.
Ngải Thượng Khắc tự đưa ra kết luận là, nếu như gia tộc không bị tổn thất trầm trọng, e rằng chính là..... bị diệt tộc!
“Ngải Trưởng lão.”
Quân Thường Tiếu cầm một đơn dược liệu, nói:
“Những dược liệu viết trên đây, quý cửa hàng có hàng tồn không?”
Ngải Thượng Khắc cầm đơn thuốc, cúi đầu cẩn thận xem qua một lượt, nghiệm trọng nói:
“Quân Chưởng môn, tám loại dược liệu này của người đều là dược liệu cao phẩm, giá cả không phải ít.”
“Tiền không phải là vấn đề.”
Quân Thường Tiếu nói.
Ngải Thượng Khắc nói:
“Quân Chưởng môn mời đợi một chút, ta bảo Mã Chưởng quầy đi xem thử, trong kho tám loại dược liệu này còn bao nhiêu.”
“Tám loại dược liệu tạo thành một phần.”
“Đã rõ.”
Không bao lâu.
Ngải Thượng Khắc đã quay lại, nói:
“Sau khi kiểm kê, tám loại dược liệu này của Quân chưởng môn, Ngải gia ta tạm thời chỉ có thể gom góp được hai mươi phần.”
Hai mươi phần mặc dù có hơi ít, nhưng tốt hơn là không có.
Quân Thường Tiếu nói:
“Bao nhiêu tiền.”
“Hai mươi phần dược liệu giá hai mươi vạn lượng.”
Ngải Thượng Khắc nói.
Quân Thường Tiếu cả kinh nói:
“Đắt như vậy sao?”
Một phần dược liệu của sơ phẩm Liệu Thương Đan mới có mấy trăm lượng, đây cũng chỉ là trung phẩm Liệu Thương Đan, thế mà một phần dược liệu giá một vạn lượng, con số thật sự quá khác biệt rồi.
Hệ thống nói:
“Đan dược trị liệu cho Khai Mạch Cảnh và Võ Đồ Cảnh, há có thể so sánh với đan dược trị liệu cho Võ Sư Cảnh hay Võ Tông Cảnh sao?”
“Không thể so sánh.”
“Đắt hơn nhiều như vậy không phải mới đúng sao.”
Nghe cũng rất có lý!
Quân Thường Tiếu nói:
“Ngải trưởng lão, Quân mỗ lấy hết hai mươi phần dược liệu này, ký tên khế ước mua bán đi.”
“Được.”
Viết ra khế ước mua bán, sau đó ký tên đóng dấu.
“Cáo từ.”
Sau khi có được đồ vật mình muốn, Quân Thường Tiếu liền trở về môn phái.
Làm cho hắn cạn lời chính là, từ khi rời đi thành Hồ Dương lập tức bắt đầu luyện trung phẩm liệu thương đan, mãi cho đến sáng sớm ngày hôm sau mới hoàn thành luyện chế 20 viên.
“Chỉ là từ sơ phẩm biến thành trung phẩm, hao phí thời gian luyện chế tăng lên quá dài.”
Đem một viên trung phẩm Liệu Thương Đan lấy ra, Quân Thường Tiếu thầm nói:
“Món đồ chơi này mà đem ra thị trường bán, giá cả ít nhất cũng là ba năm triệu đi?”