Vạn Đạo Long Hoàng

Chương 52: Chương 52: Kiểm kê điểm tích lũy




Lục Minh và Phong Vũ đi ra, cũng không có khiến người chú ý, Truyền Công trưởng lão tứ đại viện, còn có những đệ tử cũ kia, chỉ tùy ý liếc một cái, liền trực tiếp bỏ qua.

Đệ nhất thiên tài của tứ đại viện đã đi ra ba cái, bọn họ muốn nhìn chính là Đoan Mộc Tuyệt.

Nhưng có một phần nhỏ ánh mắt lại thoáng rơi vào trên người Lục Minh.

Chính là những người trước đó tham dự tranh đoạt thiết bài 500 điểm tích lũy.

Đặc biệt là Ân Khải, ánh mắt vô cùng âm trầm.

- Lục Minh, ngươi không chết? Chẳng lẽ Đoan Mộc Tuyệt không tìm được ngươi?

Ân Khải ngưng mắt nhìn Lục Minh, nói.

- Ân?

Lời nói của Ân Khải... lại để cho tất cả mọi người sững sờ.

Nghe ngữ khí của Ân Khải, chẳng lẽ Lục Minh kia là nhân vật số má gì sao?

- Như thế nào? Ta không chết, ngươi rất thất vọng?

Khóe miệng Lục Minh lộ ra vẻ trào phúng.

- Lục Minh, Đoan Mộc Tuyệt đã không tìm được ngươi, vậy xem ra tấm thiết bài 500 điểm tích lũy kia, vẫn ở trên người của ngươi?

Một bên, Hoàng Ngọc trầm giọng hỏi.

- Cái gì?

Hoàng Ngọc vừa nói ra, toàn trường sợ hãi.

Từng ánh mắt nghi hoặc nhìn Lục Minh.

Đặc biệt là bốn Truyền Công trưởng lão của tứ đại viện càng như thế.

Lục Minh này là ai? Chưa từng nghe qua, thiết bài 500 điểm tích lũy lại ở trên người hắn? Điều này sao có thể?

Rất nhiều người đều lộ ra biểu lộ khó có thể tin.

- Đó là đương nhiên, lần trước ngươi không phải tận mắt thấy sao?

Lục Minh mỉm cười, sau đó tay khẽ động, một tấm thiết bài xuất hiện ở trong tay.

Đúng là thiết bài 500 điểm tích lũy.

Lập tức, ánh mắt toàn trường đều tụ tập ở trên tay Lục Minh.

Thật là thiết bài 500 điểm tích lũy? Lục Minh này rốt cuộc là ai? Lại có thể lấy được thiết bài 500 điểm tích lũy, Tân Nhân Vương lần này sẽ là hắn sao?

Từng ánh mắt khiếp sợ nhìn Lục Minh, nghị luận nhao nhao.

- Ha ha ha, tốt, tốt, Lục Minh, vậy mới tốt chứ.

Tạ Cuồng kịp phản ứng, cười ha ha.

Hắn vui vẻ.

Vốn chứng kiến Ân Khải chỉ có hơn bốn trăm điểm, hắn còn tưởng lần này Chu Tước Viện lại không có duyên với Tân Nhân Vương.

Đến lúc đó không chỉ thua Đoan Mộc Kim 30 viên linh tinh, còn sẽ bị cười nhạo.

Nhưng hiện tại Lục Minh nhận được 500 điểm tích lũy, Tân Nhân Vương liền có hi vọng.

- Lục Minh, lại là Lục Minh này, Đoan Mộc gia ta nhiều cao thủ như vậy, rõ ràng không giết được Lục Minh?

Trong nội tâm Đoan Mộc Kim kinh hãi, không thể tưởng tượng nổi nhìn Lục Minh, nửa ngày mới khôi phục lại, cười lạnh nói:

- Tạ Cuồng, ngươi đắc ý cái gì, có lẽ Lục Minh này chỉ đi vận khí cứt chó, đạt được thiết bài 500 điểm tích lũy mà thôi, thiết bài khác căn bản không có đạt được bao nhiêu, chỉ dựa vào một tấm thiết bài 500 điểm tích lũy, ngươi cho rằng thắng định rồi sao?

- Kiểm kê qua đi, tự nhiên sẽ biết!

Tạ Cuồng nói.

- Lục Minh, tuy ngươi nhận được thiết bài 500 điểm tích lũy, nhưng ngươi cho rằng ngươi có thể thắng ta sao? Nhìn đi.

Lúc này Hoàng Ngọc lạnh giọng nói, sau đó hắn quay người vung tay lên, một đống lớn thiết bài điểm tích lũy rơi vào trên đài kiểm kê.

- Nhiều như vậy?

Rất nhiều người ánh mắt ngưng tụ, xem số lượng, thiết bài của Hoàng Ngọc còn nhiều hơn Tạ Hồng.

Bảy trăm linh sáu điểm.

Cuối cùng, Hoàng Ngọc đạt được bảy trăm linh sáu điểm.

Tí ti...

Tiếng hít vào khí lạnh vang lên.

- Hoàng Ngọc lại lấy được bảy trăm linh sáu điểm, thật khủng bố!

- Không có thiết bài 500 điểm tích lũy, lại đạt tới số điểm này, hiện tại rốt cuộc là ai có thể thành Tân Nhân Vương, khó mà nói rồi.

- Đúng vậy, Lục Minh này, trước kia không có danh tiếng gì, khẳng định không phải đệ tử đại thế gia, sẽ không có bao nhiêu người giúp hắn thu thập điểm tích lũy, hắn một người muốn đạt được hơn hai trăm điểm, rất khó.

Bốn phía truyền đến từng đợt nghị luận.

- Tốt! Tốt!

Truyền Công trưởng lão của Thanh Long Viện vui vẻ cười to.

- Hắc hắc!

Đoan Mộc Kim cười lạnh, nói:

- Tạ Cuồng, ta đã nói ngươi vui vẻ quá sớm, cho dù nhận được thiết bài 500 điểm tích lũy lại có thể làm gì? Nếu vận khí tốt, bị một phế vật đạt được, hắn cũng không thể trở thành Tân Nhân Vương.

- Hừ, chúng ta kiểm kê rồi nói sau.

Tạ Cuồng hừ lạnh, nhưng trên thực tế trong nội tâm hắn cũng không nắm chắc.

Tình huống đệ tử mới nhập môn của Chu Tước Viện, trong lòng hắn vẫn có chút rõ ràng, nhưng danh tiếng của Lục Minh, hắn thật không có nghe nói qua.

Lục Minh nhàn nhạt nhìn hết thảy, sắc mặt cực kỳ bình tĩnh, khóe miệng cười nhạt, đi đến trước đài kiểm kê, nhìn về phía Hoàng Ngọc nói:

- Ngươi đã muốn nhìn, vậy thì nhìn đi.

Tay vung lên, rầm rầm, một đống lớn thiết bài điểm tích lũy xuất hiện ở trên đài kiểm kê.

Nhìn số lượng, tựa hồ còn nhiều hơn Hoàng Ngọc.

- Này... Nhiều như vậy?

Con mắt mọi người trừng lớn, thiếu chút nữa cắn đầu lưỡi, đều kinh ngạc nhìn thiết bài điểm tích lũy.

Ngay cả Phong Vũ cũng giống như vậy, nàng một mực đi theo bên người Lục Minh, tuyệt đối không nghĩ tới Lục Minh lại lấy được nhiều thiết bài điểm tích lũy như vậy.

Lúc nào đạt được?

- Vị này sư thúc, hỗ trợ kiểm lại một chút đi!

Lục Minh nhắc nhở chấp sự kiểm kê điểm tích lũy.

Bởi vì vị chấp sự kia còn đang sững sờ.

Trải qua Lục Minh nhắc nhở, chấp sự này mới kịp phản ứng.

Bảy trăm hai mươi bốn điểm, tăng thêm thiết bài 500 điểm tích lũy, tổng cộng một ngàn hai trăm hai mươi bốn điểm, đây là tổng điểm của Lục Minh.

Hai ngày cuối cùng, Lục Minh không có đi tìm thiết bài điểm tích lũy, mà một mực tu luyện, củng cố tu vi.

Một ngàn hai trăm hai mươi bốn điểm, con số này để cho tất cả mọi người há to miệng, sửng sờ cả buổi không khép miệng được.

Này cũng quá kinh khủng, cho dù không có thiết bài 500 điểm tích lũy, điểm của Lục Minh cũng trên Hoàng Ngọc.

Tân Nhân Vương, Tân Nhân Vương sinh ra rồi, điểm tích lũy này đã không còn lo lắng.

- Làm sao có thể? Tại sao có thể như vậy? Hơn bảy trăm điểm của ta, là phát động vài trăm người của Thanh Long Viện tập hợp, bỏ ra số tiền lớn mới mua được, Lục Minh này làm sao có thể đạt được nhiều điểm tích lũy như vậy.

Hoàng Ngọc khó có thể tin nhìn hết thảy, trong nội tâm điên cuồng hét lên.

- Đáng giận!

Ân Khải xiết chặt nắm đấm, cực kỳ không cam lòng.

- Ha ha ha, Đoan Mộc Kim, ta đã sớm nói, đợi kiểm kê xong rồi nói sau, ngươi xem, tình huống hiện tại rõ ràng nha!

Tạ Cuồng hưng phấn, cười ha ha, tay không ngừng vuốt râu.

Hắn nhìn về phía Lục Minh, đột nhiên cảm giác tiểu gia hỏa này thật đáng yêu.

- Tạ Cuồng, Lục Minh!

Hàm răng Đoan Mộc Kim cắn khanh khách, sắc mặt vô cùng khó coi.

- Còn có, Đoan Mộc Kim, tiền đặt cược 30 viên linh tinh kia, tranh thủ thời gian lấy ra đi!

Tạ Cuồng nói.

- Ngươi gấp cái gì? Hiện tại người còn chưa hoàn toàn đi ra, Đoan Mộc Tuyệt của Đoan Mộc gia ta còn chưa xuất hiện, ngươi làm sao biết Lục Minh thắng định.

Đoan Mộc Kim không cam lòng nói, hắn hi vọng Đoan Mộc Tuyệt có thể sáng tạo kỳ tích.

- Trưởng lão, Kim trưởng lão, không tốt rồi!

Đúng lúc này, trong U Dạ sơn mạch đột nhiên truyền ra tiếng kêu to, mười mấy thân ảnh vội vã lao ra.

Mười mấy người này, đều là thiên tài của Đoan Mộc gia.

- Xảy ra chuyện gì, lại vội vả như vậy, thân là người Đoan Mộc gia, đệ tử Huyền Nguyên Kiếm Phái, gặp được sự tình phải bình tĩnh, bình tĩnh hiểu không?

Sắc mặt Đoan Mộc Kim trầm xuống, lớn tiếng quát lớn, sau đó hỏi:

- Đoan Mộc Tuyệt đâu? Tại sao không cùng các ngươi đi ra?

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.