Chương 489: Chia cắt
Nói không vội chỉ là đang dối người mà thôi. Trong lòng nhân vật chính của chúng ta nóng lòng chẳng kém ông hiệu trưởng, nhưng về nguyên nhân thì cả hai người khác nhau.
Không giống ông hiệu trưởng về mặt tư nhân thì lo lắng cho đám bạn bè, đồ đệ của ông ta ở Bộ, về mặt công thì e ngại cho tương lai của giới phù thủy Anh quốc này.
Với Ambrose, cậu lại chú tâm tới chuyện khác. Đó là đám phù thủy áo đen, bọn chúng hoạt động quá sớm và cuộc đổ bộ Bộ pháp thuật lần này chưa phải là kết thúc, sẽ có một loạt hành động tiếp theo.
Một tổ chức ẩn nấp hàng nghìn năm dưới ánh sáng, sau một nghìn năm tu dưỡng hồi phục, không ai biết bọn chúng bây giờ mạnh tới đâu?
Xem ra cậu vẫn còn quá chủ quan rồi… càng nghĩ kỹ, Ambrose càng cảm thấy mình vung tay quá trớn, không lượng sức mình.
Cậu chỉ có hơn một trăm chiến lực cấp 5, với vài ngàn phù thủy cấp 2, cấp 3 mười năm qua lôi kéo được, mà số lượng phù thủy cấp 4 còn không đủ hai mươi.
Với con số ít ỏi như vậy mà đủ để ngăn chặn lại bạo động trên toàn thế giới là điều không thể…
Tới lúc này, bỗng nhiên Ambrose cảm thấy mình may mắn.
May là chỉ trong vòng một ngày, chưa tới hai ngày là Ambrose đã nhận ra điều trên. Chờ đến một năm sau khi đám Elder trở lại thì quá muộn, các con dân Thất đại đảo quốc của cậu khả năng lớn sẽ chết vô ích vì sự chủ quan của Ambrose.
Ambrose trong lòng lại bắt đầu toan tính.
Việc ở Bộ pháp thuật Ambrose không lo lắng cho lắm, đừng quên đại bản doanh của Ambrose là ở Anh, cho nên ở đây lực lượng của cậu là lớn mạnh nhất.
Bộ pháp thuật có hơn mười vị ma pháp sư cấp 4, cùng năm chiến lực cấp 5 vốn là năm trong mười thành viên dưới quyền của Dante. Số lượng này đủ để trấn áp toàn bộ nguy cơ thông thường.
...
Trở lại với văn phòng hiệu trưởng.
Cú vẫn tiếp tục bay tới, tình báo liên tục truyền về, hiển nhiên ngài hiệu trưởng Dumbledore có sức ảnh hưởng rất lớn ở Anh, rất nhiều lá thư hoặc thông báo, hoặc cảnh báo từ người của lão hoặc cầu xin giáo sư đứng ra bảo vệ bọn họ.
Càng đọc thư, khuôn mặt hiệu trưởng già càng tái nhợt đi. Ông vô lực nói:
“Bọn họ không nghĩ dừng lại… quá điên cuồng.”
Nói xong, ông thả lá thư lên mặt bàn, cả người dựa lại vào tựa ghế phía sau. Giáo sư cũng từ bỏ việc đọc những lá thư gửi khác gửi đến tiếp, ông lẳng lặng ngồi im tại chỗ, như một lão già cô khổ, neo đơn một mình.
Ông biết mình hoàn toàn bất lực trong việc này, bây giờ nếu ông tới Bộ pháp thuật, hẳn có kẻ mạnh hơn ông chờ sẵn, bọn chúng chắc chắn tính toán tất cả khả năng rồi.
Cuối cùng, đống thư từ cũng ngừng tới, thay vào đó là một con cú chuyên dụng, trên mình nó có đeo vòng cổ có huy hiệu của tòa Nhật báo tiên tri.
Dumbledore nhìn con cú và tờ báo cuộn tròn dưới chân nó, thổn thức phức tạp cảm xúc há mồm thở ra nói:
“Kết thúc rồi…”
Phải, báo chí đã ra, kẻ thắng hoặc kẻ thua phải chính ngôn tuyên bố với toàn bộ thế giới.
Giáo sư Dumbledore cầm lấy mở ra trang đầu tiên. Ông đặt nó lên bàn cho Ambrose và Fayola cùng xem.
Nổi bật trang bì là hai hình ảnh đen trắng chụp lại hai khuôn mặt không xa lạ với ba người.
Hình ảnh đầu tiên bên trái là của lão cựu Bộ trưởng Cornelius Fudge, lão ta khuôn mặt mất thần, không sức sống, vẻ già nua hiện rõ mồn một.
Trước ngực là đôi bàn tay bị còng lại đang run lẩy bẩy theo từng nhịp thở của lão, bên cạnh lão ta là hai cánh tay chắc khỏe tóm chặt, là hai phù thủy giam giữ tội phạm.
Bức thứ hai thì trông còn tàn tạ hơn, Rufus Scrimgeour khuôn mặt đáng lẽ ra phải vui mừng, sung sướng sau bao nhiêu năm chờ đợi nhậm chức, giờ lại tràn ngầm vẻ kinh hoàng.
Cái xác nằm im re dưới nền bục phát biểu, xung quanh ông ta nào là vòng hoa, nào là băng rôn, những thứ trang trí cho buổi lễ, thậm chí có cả rác.
Rồi, người ta cũng không thể để xác một vị bộ trưởng như vậy mà lên báo, mặt báo chỉ giữ hình ảnh cái xác chưa tới nửa giây, rồi sau đó là một nhân viên tiến tới chùm tấm vải trắng lên Rufus Scrimgeour. Và đặt một bông hoa màu trắng lên đó...
Bên dưới các vị bộ trưởng là dòng tít nổi bật:
- -- Bìa báo ---
MỘT NGÀY.
HAI VỊ BỘ TRƯỞNG RA ĐI.
NƯỚC ANH YẾU ỚT HƠN BAO GIỜ HẾT….
Trong chưa tới 24 giờ vừa qua, nước Anh liên tiếp đón nhận sự ra đi của hai vị lãnh đạo đứng đầu, một chết bởi hắc phù thủy, một bị tống giam như một kẻ tội đồ.
Chưa bao giờ, một nỗi sỉ nhục không thể rửa sạch.
- Bộ trưởng Bộ pháp thuật lại bị bắt vì những tội danh kỉnh tởm đến như thế, bắt cóc, tống tiến, nhận hối lộ, lừa dối nhân dân, âm mưu giết người… thế mà lão ta (Cornelius Fudge), với khuôn mặt đường đường chính chính vấn xuất hiện trên báo chúng ta hằng ngày...
- Bộ trưởng Bộ pháp thuật bị ám sát ngay trước mặt toàn bộ nhân viên của Bộ, dưới con mắt của hàng trăm Thần sáng… nước Anh chúng ta từ bao giờ trở lên yếu đuối như vậy?
< Đón xem bài chi tiết hơn tại trang số 2 >
...
- THÔNG CÁO MỚI NHẤT CỦA BỘ PHÁP THUẬT
Bộ Pháp thuật sẽ làm gì tiếp theo? Giới ma pháp Anh sẽ đi về đâu, với một chính phủ yếu kém như vậy?
< Đón xem bài chi tiết hơn tại trang số 5 >
...
- NGUY CƠ MỚI HAY NGUY CƠ TRỞ LẠI
Hơn mười bốn năm trước, các nhà cầm quyền của chúng ta đã bó tay để Kẻ - mà - ai - cũng - biết - là - ai tự do hoành hành, nay những kẻ ám sát Bộ trưởng Rufus Scrimgeour đại diện cho thế lực nào? Ai đứng sau lưng bộ họ...
< Đón xem bài chi tiết hơn tại trang số 10 >
- -- Bìa báo ---
Giáo sư Dumbledore lướt qua mấy trang đầu rồi mở sang trang thứ 5 xem ‘Thông cáo của Bộ pháp thuật’.
Đây chỉ là một đoạn văn xuôi ngắn gồm vài dòng được trích nguyên văn.
Nội dung của nó là thông báo với mọi người dân là mọi chuyện đã được kiểm soát, lũ khủng bố đã bị bắt hoặc bị tiêu diệt. Bộ pháp thuật đã thành lập một Hội đồng tạm thời cầm quyền chính phủ trước khi có cuộc bầu cử sắp tới.
Kèm theo đó là danh sách tên tuổi của bảy thành viên Hội đồng, có khá nhiều cái tên quen thuộc lẫn lạ lẫm đối với Ambrose.
Như người của cậu là Ludo Bagman, Dirk Cresswell hay người đứng đầu nhà Bones - gia tộc minh hữu của nhà Karling - Amelia Susan Bones.
Tiếp đó là Kingsley Shacklebolt, Corban Yaxley, Evan Rosier, là 3 trong số 28 dòng họ thuần huyết cao quý nước Anh.
Cuối cùng là Pius Thicknesse được bầu giữ chức Chủ tịch của Hội đồng này.
Thống cáo chỉ có vài dòng nhưng cả chục trang sau đó là nhưng tới độc miệng, châm biếm, nghi ngờ về khả năng làm việc, giải quyết rắc rối của bộ máy được ‘lắp ráp tạm bợ’ gồm ‘bảy phụ kiện’ như trên.
Nhìn tờ danh sách này Ambrose lập tức nhíu mày tự hỏi:
“Tại sao lại như vậy?”
Kết quả này quá khác so với những gì cậu dự tính, rõ ràng, một thế lực khác đã nhảy vào Bộ hung hăng cướp đoạt một phần lợi ích của Ambrose ở trong đó.
Ambrose trầm lặng một lúc rồi nhìn Fayola ra hiệu và đứng dậy nói:
“Chúng tôi phải đi.”
“Tốt.”
Giáo sư chỉ nhẹ trả lời, tình huống đột nhiên thay đổi, ông biết hiện cả mình mà cậu Karling đều có chuyện phải giải quyết nên không nấn ná giữ cậu chủ nhà karling ở lại làm gì thêm.
…
Ambrose hai người trở lại phòng. Ở đó, bác quản gia Baemyn đã đợi sẵn. Ông giọng nghiêm trọng nói ngay:
“Bộ pháp thuật có biến.”
Ambrose ngồi gật đầu, rồi ngồi xuống và ra hiệu bảo ông nói tiếp, một bên, Fayola chăm chú lắng nghe. Baemyn bắt đầu nói chi tiết từng sự việc.
Người của Ambrose ở Bộ pháp thuật đúng là bị đánh bất ngờ, nhưng có vẻ kẻ địch chủ quan coi khinh người của cậu nên chúng bị giết ngược kha khá. Nhưng đây không phải là một trận chiến công khai, mà là một trận đấu tranh chính trị ngầm.
Cái thủ đoạn ám sát này không diễn ra lâu dài mà chỉ ào ào dồn dập kéo dài hai tiếng đồng hồ ngắn ngủi, nhưng mà con số thiệt mạng không hề nhỏ.
Đó là đối với thế lực khác, còn người của Ambrose phần lớn đều tránh thoát, thậm chí phản công lại, hai bên đánh qua đánh lại theo kiểm ném đá mù đường, không ai hiểu ai, không ai biết phe địch gồm những ai.
Cuối cùng, bác quản gia Baemyn - là người chủ trì ở đó - đã quyết định đình chiến, hai bên chia cắt Bộ pháp thuật. Ngay khi Baemyn đưa ra tin tức, phe địch không tốn nhiều thời, chỉ trong vài phút đã đáp lại.
Bọn chúng đồng ý ngừng chiến.