Vạn Giới Pháp Thần

Chương 415: Chương 415: Chiến đấu thăng cấp




“Oanh oanh oanh”

Từng tiếng nổ thấu trời vang lên, mặt đất vỡ vụn rung lên liên tục, mấy hàng cây giậu xung quanh đổ rạp xuống, cành lá gãy nát, có ấy hàng cây bị đánh trơ cả gốc.

Trung tâm của cuộc chiến lúc này là Helios Đại hiền giả và tên sư phụ John Dee.

Phía bên Đại hiền giả lấp lánh ánh sáng trắng, trông ông lão này không khác một vị thần. Còn bên tên sư phụ thì khác, quanh người hắn là mười mấy hình nhân bằng đá, tất cả đang đều tự cử động một các tự do, nhìn trái nhìn phải rất có hồn.

Helios híp mắt nhìn về mấy cái hình nhân nói:

“Thật là thủ đoạn độc ác… Mi lại dùng linh hồn của con người để chế tạo ra mấy con rối như vậy…”

“Ha ha… quá khen…” John Dee cười nói “Ngươi thật đúng là có án mắt… tất cả chúng đều là linh hồn… nó không phải hình nhân đã thông thường… nó còn biết sử dụng pháp thuật đấy…”

Helios không nói gì, tại ông xem ra mấy hình nhân bằng đá kia chỉ là hàng tạm thời do John Dee chế tạo ra thôi.

Có lẽ đối thủ của ông còn có những hình nhân, con rối khác, thậm chí bọn chúng còn có thể dấu ở đâu đó quanh đây.

John Dee có vẻ không quan tâm lắm tới kết quả trận đấu này, ông bình tĩnh nói mà không có cái vẻ nổi giận đùng đùng như mấy phút trước đó:

“Ngươi là ai? Ta sống bao nhiêu năm nay quả thực không biết, hoặc nghe thấy bất kì ai như ngươi… Thật kì lạ.”

Ngược lại, Đại hiền giả gầm lên:

“Hừ… Đó không phải là thứ mi quan tâm. Đắc tội với nhà vua phải chịu hình phạt thích đáng… Tiếp chiêu đi… Light unspirit.” (ND - Tinh hóa linh hồn ánh sáng)

Đen cho John Dee khi gặp phải đối thủ là Helios Đại hiền giả, nhưng sự thực tất cả main đã tính toán từ trước rồi. Nếu trận chiến tối nay mà chủ nhân của cái khuôn mặt khổng lồ linh hồn xuất hiện, thì đối thủ của hắn sẽ là Helios.

Đại hiền giả vừa là ma pháp sư cấp 5 có tu vi cao, hơn nữa ông lại lĩnh ngộ hai loại nguyên tố ma pháp là ánh sáng và lửa. Hai thứ này thì quá là khắc tinh của linh hồn rồi, nhất là những loại linh hồn bị ép buộc, trói buộc để sử dụng.

Chiêu ‘Light Unspirit’ chuyên để tịnh hóa các loại linh hồn, là loại phép thuật rất mạnh được ghi trong Thư viện Bán thần.

Ở Thất đại đảo quốc, Helios không có cơ hội để sử dụng nó, đơn giản vì ở đó không hề có ghi chép, hoặc truyền thừa nào liên quan tới linh hồn cả.

Nhưng tại thế giới thực lại có, vì thế kể từ khi chứng kiến khuôn mặt linh hồn khổng lồ kia, Helios Đại hiền giả đã dành khá nhiều thời gian để nghiên cứu những loại phép thuật chuyên đối phó với linh hồn.

Phía bên kia, John Dee thấy đối thủ của minh ra chiêu, mấy con rối xung quanh hắn bắt đầu dao động, bên trong người bọn chúng như đang sợ hãi. Từng mảng từng mảng linh hồn rên la trong đấu hắn.

“Không thể nào… đây là phép thuật gì?” John Dee sợ hãi nghĩ.

“Phép thuật gì thì mi thử sẽ biết...”

Helios vừa nói, trên đầu ông xuất hiện một vòng hào quang tuyệt đẹp, ánh sáng nó đi tới đâu là đẩy tan cái tối tăm tới đó… Mấy con rồi bị chiếu ánh sáng vào, trên người của bọn chúng hiện lên từng điểm sáng lờ mờ màu xanh lá cây… đó là các linh hồn bị vấy bẩn.

Rồi thình lình, một lực hút chậm chạm nhưng không yếu ớt một chút nào tỏa ra, nhưng mảnh linh hồn kia rung động là có xu hướng bay đi về phía vòng hào quang.

“Không thể được. Tấn công… Tấn công hắn cho ta.” John Dee điên cuồng nói.

Hai chục con rồi ầm ầm xông tới, chỉ có điểu khi chúng tới càng gần Helios thì hạt sáng linh hồn của bọn chúng càng rung động… cho đến khi tất cả linh hồn bay vọt tới vầng hào quang kia, chúng hóa thành từng điểm sáng tinh khiến rồi biến mất.

Đất đá ầm ầm tan vỡ và rơi xuống, hai mươi hình nhân bây giờ trở thành một đống rác vô dụng.

“Thằng chó…” John Dee sững sờ trong chốc lát rồi gầm thét. “Nếu như phép thuật không làm gì được mày thì tao sẽ đánh nhừ tử mày….”

Trên tay John Dee xuất hiện một cục kim loạt, rồi một vầng sáng lóe lên trên tay hắn, một thánh kiếm đen thui dần dần được tạo hình.

John Dee cần thanh kiếm lao về phía Helios với một tốc độ nhất nhanh, nhưng lại một lần nữa đáng tiếc cho lão này, Helios rất giỏi đấm đá không kém dùng phép thuật.

==== Chuyển cảnh ====

Ở một bên khác, Fayola và tên diễn viên đang đấu pháp rất hăng, khu vực đấu pháp của hai người biến thành hai thái cực đối lập rõ rệt.

Nửa của tên diễn viên thì lạnh giá, từng khối băng đông kết lại, tỏa ra một thứ ánh sáng màu lam huyền bí.

Bên của Fayola thì sáng rực lên như mắt trời bởi ánh lửa, bởi nhiệt độ và bởi con chim phượng hoàng Bennu đang đậu trên người cô bé.

Tên diễn viên Johner Florio nói:

“Cô gái, cô cũng phải cảm thấy rồi chứ. Phép thuật băng của ta chuyên khắc chế lửa phượng hoàng… mà phép thuật lửa của cô thì sắp đồng nhất với phượng hoàng tới nơi rồi. Rất kì lạ…”

“Nên giờ giao con phượng hoàng cho ta, rồi ta sẽ rời đi.”

Không phải ngẫu nhiên mà tên này muốn rút lui, qua mấy lượt đấu pháp, ông ta khẳng định con bé trước mắt không kém gì mình.

Với lại một lý do nữa ở đây là Hogwarts, một nơi có thể nói là cấm địa, không, tuyệt địa không thể sống sót được đối với những người như ông. Nên nhanh chóng rời khỏi nơi nguy hiểm như thế này.

Từ đầu tới giờ, ông luôn cảm thấy mình bị một ánh mắt nhìn chằm chằm, mà không hề phát giác ra được ánh mắt đó là ai và từ đâu.

Còn Fayola thì hoàn toàn ngược lại, cô cũng biết mình đang bị áp chế (chỉ về thuộc tính ma pgaps mà thôi), nhưng càng giao đấu thì cô càng thấy kĩ năng sử dụng ma pháp lửa tốt hơn. Có lẽ là do đặc tính khắc chế lẫn nhau lên vậy.

Fayola cười nhạt:

“Tôi sẽ không giao Bennu cho ông.”

Nói rồi, cô bé lão tới, xung quanh Fayola nhiệt độ đã cao rồi càng ngày càng tăng vọt, mặt đất bắt đầu có dấu hiệu bị nóng chảy.

“Thức dậy đi ngọn lửa của ta… nhấn chìm hắn kẻ thù của mi… Fire Wille…” (ND - Biển lửa vô tận)

“Ầm ầm ầm..”

Một dòng lửa vô cùng vĩ đại từ người Fayola tỏa ra bốn phía, nó kết thành một làn sóng cao hơn năm mét xông tới và đổ ập vào người tên diễn viên.

“Không được… quá mạnh.” Tên diễn viên trong lòng sợ hãi, hắn vừa rồi con đánh giá thấp cô bé trước mặt… chiêu này nếu không đỡ được có khi hắn trở thành than nướng mất.

“Đúng là người nhà Karling có khác.”

Nhưng ta sẽ không chịu thua… Johner Florio nội tâm gào thét, cả người ông ta như bị đóng băng lại, trong người hắn vận chuyển cẩn thận từng tí ma lực tạo thành một vòng xoáy nhỏ bao quanh người. Hắn buộc phải phòng thủ...

“Ầm ầm ầm…”

Lửa và băng va chạm với nhau tạo thành nhưng tiếng nổ đinh tai nhức óc.

Rồi, một cột lửa khổng hiểu từ đâu phóng thẳng lên bầu trời, hơn hai chục mét. Nó tạo thành một cảnh tượng khá vĩ đại.

Thì ra tên diễn viên đã lợi dụng vòng xoáy bên cạnh người để chuyển hướng dòng lửa, theo nguyên lý khí động học...

“Đừng tưởng thế mà xong, Bennu. Thêm nửa, cho hắn biết ai mới là người bị khắc chế ở đây.”

“Ríu ríu…”

Phượng hoàng vui sướng hót lên, ma lực dâng trào, nó hóa thành một ngọn lửa lao về phía rên diễn viên.

Chỉ trong một thoáng sau đó, một tiếng kêu gào thảm thiết vang lên từ phía trong đám lửa… tiếng kêu gào này nghe cực kì ghê rợn, khiến người khác phải lạnh sống lưng.

Fayola đứng xa xa thầm nghĩ:

“Không lẽ mình quá tay.”

Ngay từ đầu, Fayola muốn bắt sống tên này, nếu muốn giết hắn, cô còn có rất nhiều thủ đoạn khác, như thanh pháp trượng Aquaetigni, phép thuật băng mà cô chưa sử dụng

Nhưng Fayola nghĩ quá rồi, khi đám lửa tan đi, một khoảng đất trống bị đốt cháy đỏ rực hiện ra, trên đó là một người đàn ông thở hổn hển, khuôn mặt không còn một giọt máu.

Trên người ông ta bị đóng băng gần lửa, để lộ ra từng tàng máu, tảng da cháy, mảng phồng rộp kinh tởm. Rõ ràng, tên này đã tự đóng băng vết thương của mình.

Johner Florio sợ hãi nhìn Fayola, miệng không nói lên lời nào. Cuối cùng, ông ta mở miệng:

“Ta phải thừa nhận cô rất mạnh… nhưng việc con phượng hoàng là bắt buộc. Nên xin lỗi, tôi không muốn gọi ông ta ra nhưng phải cẩn thận.”

Johner Florio lấy xuống trên ngực một sợi dây chuyền hình ngôi sao, đưa tay ra bóp vỡ nó rồi miệng niệm một đoạn dài chú ngữ.

“Bùng bùng..” Từng đợt ma lực nổ tung trong không khí, nhiệt độ đang nóng bỏng lập tức rơi xuống cả trăm độ...

Trong tích tắc sau đó, cả người Johner Florio rực sáng, ông ta khuôn mặt vẻ cam chịu, nói:

“Chủ nhân… Mời ngài ra tay tiêu diệt con phượng hoàng…”

….

Ở một bên khác, Helios đang treo lên đánh John Dee cũng xảy ra một màn tương tự, tên sư phụ khuôn mặt méo mó, xưng húp quỳ xuống khóc lóc nói:

“Chủ nhân… nhanh cứu tôi… giết hết bọn chúng…”

====

Chú thích: Mỗi Elder giống như chủ nhân của giáo sư Paines đều có cho mình một vài người, phù thủy đại diện cho mình ở thế giới thực.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.