Sáng hôm sau, Ambrose tỉnh dậy lúc bảy giờ sáng, cái giường mới không thỏa mái cho lắm, nó khiến cậu bị đau bả vai.
Cậu thay quần áo và vệ sinh cá nhân, xong xuôi, Ambrose bước ra khỏi phòng ngủ kí túc xá. Hôm nay là ngày đầu tiên của năm học, Ambrose muốn mình tạo ấn tượng tốt nhất đối với mọi người.
Trong phòng sinh hoạt chung, Ambrose bắt chuyện với một số học sinh lớp lớn hơn, tỏ ra mình cần trợ giúp thích nghi môi trường mới, cậu cũng than thở về cái giường, những học sinh này cũng đồng cảm với cậu, chúng cũng từng không quen khi mới tới Hogwarts.
Cho tới tận tám giờ sáng, Ambrose mới thấy Takagi mặt, hai người hỏi thăm nhau vài câu, rồi cùng xuống đại sảnh ăn sáng.
Vừa bước vào đại sảnh đường, Ambrose thấy có rất nhiều học sinh đã có mặt, kể cả Fayola và Max, cậu cũng vẫy chào hai người, nhưng bọn họ cũng đang ngồi với bạn bè riêng của mình, nên cậu đành để dịp sau nói chuyện.
Ngồi xuống dãy bàn của nhà Ravenclaw, Ambrose chào hỏi hai đứa tân sinh đối diện, chúng là Robert Mitchum và William Holden…
Sau đó, huynh trưởng Hepburn xuất hiện chị đưa cho mỗi tân sinh một thời gian biểu, một thời khóa biểu, một bản đồ của Hogwarts, chị ta còn dặn đi học phải đúng giờ. Bên khác, huynh trưởng Bogart đang phát thời khóa biểu cho các học sinh lớp lớn hơn.
Ở Hogwarts, một ngày có tất cả năm tiết học, buổi sáng hai tiết và buổi chiều ba tiết, mỗi tiết kéo dài sáu mươi phút, giữa hai tiết học có một khoảng thời gian nghỉ giả lao là mười năm phút.
----- Viền giấy -----
Thời gian biểu một ngày.
7.30 - 9.00: Phục vụ bữa sáng.
9.00 - 10.00: Tiết thứ nhất.
10.15 - 11.15: Tiết thứ hai.
11.30 - 13.00: Phục vụ ăn trưa.
13.00 - 14.00: Tiết thứ ba.
14.15 - 15.15: Tiết thứ tư.
15.30 - 16.30: Tiết thứ năm.
16.30 - 18.00: Hoạt động tự do.
18.00 - 19.00: Ăn tối.
19.00 - 21.00: Sinh hoạt trong phòng sinh hoạt chung.
21.00: Giờ giới nghiêm, tất cả học sinh phải ở trong kí túc xá.
Thứ bảy và chủ nhật học sinh được nghỉ học.
----- Viền giấy -----
Ambrose đặt tờ thời gian biểu sang một bên, cậu ngó tờ thời khóa biểu, hôm nay hai tiết đầu tiên của bọn chúng là học Bùa chú.
Nói mới nhớ, học sinh năm nhất phải học tất cả sáu môn là Biến hình, Bùa chú, Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, Độc dược, Thảo dược học, Lịch sử pháp thuật và Thiên văn học.
Bùa chú là do giáo sư Filius Flitwick chủ nhiệm nhà Ravenclaw dạy học, nghe nói ông ta là bán yêu tinh nên chiều cao hơi khiêm tốn, nhưng tạo nghệ phép thuật vô cùng cao.
Buổi chiều, Ambrose chỉ phải học một tiết Lịch sử phép thuật thôi. Mấy ngày hôm sau cũng chỉ học có ba tiết một ngày có hôm chỉ học buổi sáng, nghỉ buổi chiều. Sao lại học ít vậy.
Một đứa tân sinh ngồi cách Ambrose ba một mét cũng đã hỏi một đứa năm ba, tên này trả lời:
“Tuần đầu cho mấy đứa quen thuộc môi trường ở Hogwarts, tuần sau sẽ tăng lên học bốn tiết một ngày… như anh mày này, hôm nào cũng phải học bốn tiết, có hôm phải học tận năm tiết…”
“Đặc biệt, mấy anh chị lớp thứ năm và thứ bảy sắp tham gia thi Kì thi Pháp thuật Thường đẳng và Kiểm tra Pháp thuật Tận sức thì phải học nhiều hơn nữa…”
Ambrose cũng hóng được mấy thông tin hữu ích, cậu quay sang Takagi, cậu thấy cô bé đang loay hoay với cái bản đồ Hogwarts.
Cậu nói:
“Cậu không nhìn thấy cái lóc lâu đài ở đây hả, cho nó lên phía trước…”
Ambrose hướng dẫn cô nhìn bản đồ đúng cách, tuy thế, nhưng khi dùng nó để đi tới phòng học Bùa chú là một thử thách khó khăn, nhiều tân sinh cũng gặp khó khăn như vậy, đây cũng chính là lúc cậu thể hiện mình là một người đang tin cậy trong cùng niên cấp. Cậu chủ động giúp đỡ tất cả mọi người.
Tuy Ravenclaw là nơi tụ tập của nhiều người thông minh, nhưng thông minh cũng chia là nhiều loại, có những người trời sinh không giỏi về không gian, nghĩa là họ dễ bị lạc đường.
Thế là Ambrose phải dẫn một nhóm hai ba đứa như thế tới phòng học.
Khi tới nói, hầu hết mọi người đã vào vị trí rồi, lần này hai nhà Ravenclaw và Slytherin học chung. Ambrose dẫn Takagi tới chào Fayola, cô bé xung quanh khá đông vui, xem ra cô rất nổi tiếng trong nhà Slytherin…
Ba người nói chuyện mấy câu, nhưng xung quanh mấy cô gái áo xanh ngọc cho Ambrose ánh mắt bất thiện, không chịu nổi, cậu xin phép rời khỏi trở lại bàn bên phía Ravenclaw.
Đúng chín giờ, Giáo sư xuất hiện phía sau bục giảng, theo đúng nghĩa đen, ông ta tự xuất hiện. Giáo sư yêu tinh này cười thân thiện nói:
“Xin chào các con, hôm qua các con ngủ ngon không hả?”
“Không tốt lắm, thưa giáo sư…”
Vài đứa to mồm đáp lại…
“Hà hà, nhưng xem ra mấy đứa chuẩn bị đủ tinh thần học tập, đầu tiên điểm danh đã…”
Giáo sư bắt đầu điểm danh, sau đó ông giới thiệu môn học:
“Môn học này dạy cách thức dịch chuyển các vật thể và tạo ra những hiện tượng đặc biệt bằng cách thực hiện chính xác việc vẩy đũa phép và đọc những câu thần chú phù hợp…”
Giáo sư Filius Flitwick nói liên tục trong hai mươi phút, bên cạnh Ambrose, một vài học sinh đã thấy hơi buồn ngủ rồi…
Thấy vậy giáo sư dừng lại, rồi ông biểu diễn một vài bùa chú đơn giản tới phức tạp, đầu tiên là bùa bay… rồi tới bùa triệu hồi… vân... vân…
Nhờ vậy mà tất cả học sinh đều chú ý lên, đạt được mục đích, giáo sư Flitwick tiếp tục buổi học bằng các câu hỏi liên quan tới nội dung ông vừa giảng, tất nhiên phải cộng điểm cho các nhà mỗi câu trả lời đúng được một điểm.
Mới đầu đội Ravenclaw không quan tâm lắm nhưng bên Slytherin trả lời ác quá lên bọn chúng phải ào ào tham gia.
Đây chính là ưu điểm của việc để hai nhà học chung một lớp, nhờ vậy sẽ có sự cạnh tranh, từ đó cả hai đều buộc phải đọc bài, học bài để không kém đối thủ.
Nhưng mà các câu hỏi không dễ ăn như vậy, mấy đứa nhóc đều phải trả lời mấy lần mới đúng đáp án.
Kết thúc tiết học, Ravenclaw được 9 điểm, còn Slytherin kém hơn một điểm, chúng được 8 điểm.
Riêng Ambrose và Takagi lấy được 6 điểm, bên kia Fayola cũng trả lời đúng 5 câu. Xem ra Ambrose phải cố gắng rất nhiều nếu không bị thua cô bé…
Buồi chiều, Ambrose gặp Max trong lớp Lịch sử phù thủy, trong này, Max nhiệt tình giới thiệu Ambrose với năm đứa bạn cùng phòng của nó.
Ambrose đoán với cái tính thích kết bạn và vô cùng thật thà của Max thì không sớm thì muộn cậu ta kết bạn được tất cả học sinh trong nhà Hufflepuff mất.
Như vậy tốt, Ambrose cũng không ngại có thêm bạn, cậu nhiệt tình đáp lại, chủ động nói chuyện với năm đứa. Ambrose đang từng bước mở rộng sức ảnh hưởng của cậu, dù sao vẫn chỉ trong bọn năm nhất….
Cứ như vậy, học tập, kết bạn, chủ động trả lời các câu hỏi của các giáo sư và giải đáp mọi thắc mắc của mấy đứa học sinh khác. Chỉ trong một tuần, Ambrose thành một đứa học sinh chăm ngoan, học giỏi trong mắt các vị giáo sư kể cả lão giáo sư Snape khó tính nhất trường.
Nói tới vị giáo sư này, may mắn là trong hôm học Độc dược đầu tiên, Ambrose và Fayola học chung, vì hai đứa bề ngoài rất thân, nên ấn tượng đầu tiên của ông ta với cậu không xấu.
Tiết học cứ thế trôi qua, Snape không dở hơi nhàm vào Ambrose như mấy học sinh khác, một lý do nữa là Ambrose cũng học rất tốt môn này.
Không những thế, cậu còn kết bạn được rất nhiều học sinh khác cả bốn nhà đều có bóng dáng của Ambrose… với nụ cười tỏa nắng, khuôn mặt điển trai, một vẻ thành thục hơn tuổi khiến các cô cậu phù thủy năm nhất không thể không chú ý tới cậu.
Nói về môn học ấn tượng nhất, phải nói tới môn Phòng chống Nghệ thuật Hắc ám, Ambrose cũng không ngờ cậu gặp được người quen ở Hogwarts.
Giáo sư môn này tên là Thomas Paine, ông ta là một trong những học trò của ông nội cậu ngài Patrick Karling, chính Baemyn một năm một lần mang Ambrose thăm hỏi các học trò cũ của ông nội cậu.
Ông Paine cho Ambrose ấn tượng rất tốt, chính ông ta để cử tên ngài Patrick Karling lên Merlin tước sĩ đoàn để ông nội cậu được tặng một Huân chương Merlin nhất đẳng. Còn nữa, ông ta cũng liên hệ với nhà sản xuất thẻ phù thủy, để họ làm một tấm thẻ chocolate ếch nhái loại vàng cho Patrick…
Đó là sáng thứ tư trong tuần, khi có chuông vào học, giáo sư Paine vẫn chưa thấy đâu, bọn học sinh bắt đầu lao nhao, chúng không rõ chuyện gì đang xảy ra. Phải tới mười phút sao, chúng mới thấy ông giáo sư xuất hiện theo một cách rất đặc biệt.
Ông đi ra trong một tấm gương, thật là kì diệu, Ambrose thấy chỉ có hai ba giáo sư gây ấn tượng lớn với học trò ngay từ buổi học đầu tiên như thế này. Đó là giáo sư Flitwick, giáo sư McGonagall và giáo sư Paine.
Giáo sư Flitwich thì đột ngột xuất hiện từ trong không khí, thể hiện cái điểm căn cốt trong môn bùa chú là sự tác động vào các vật thể.
Còn giáo sư McGonagall, thì lại là con mèo đen ngồi trên bàn, mới vào ai cũng tưởng đó là vật nuôi của bà giáo sư, không ngờ chính con mèo lại biến thành người.
Đây là đỉnh cao của phép thuật biến hình - Bùa hóa thú (Animagus Transfiguration).