Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 337: Chương 337: Đại chiến tới




“Được!”

Nghe Tiêu Long trả lời không chút suy nghĩ, hai mắt của Hồn Diệt Sinh sáng lên. Dù hắn không mở miệng nói thêm câu nào nhưng ai cũng cảm nhận được áp lực xung quanh đang tăng lên.

Mưa bão sắp tới!

“ n oán trong những năm qua cũng đã đến lúc chấm dứt!”

“Hắc hắc! Quyết đoán lắm…!” Bên cạnh điện chủ Hồn Điện, Hư Vô Thôn Viêm sắc mặt âm hàn, nhìn Tiêu Long, cười quái dị.

Tiêu Long lạnh nhạt liếc nhìn hắn, quay sang phía Hồn Diệt Sinh, nói: “Ngươi muốn chiến đấu theo hình thức nào?”

“Ba trận thắng hai, mỗi bên phái ra ba người, quyết một trận sinh tử!” Hồn Diệt Sinh trầm thấp nói: “Đương nhiên, nếu ngươi muốn cả Hồn Điện và Viêm Môn đều quyết chiến thì bổn tọa cũng sẽ không phản đối. Hồn Điện bọn ta có thể đứng vững vàng tại Trung Châu bao nhiêu năm qua, ngươi đừng có ngây thơ nghĩ rằng chỉ dựa vào mười cái đấu thánh lực lượng liền có thể chống đỡ được chúng ta.”

“Có Hồn tộc chống đỡ ngươi mới nói được như thế!” Tiêu Long vừa lắc đầu vừa cười, rồi chợt nói: “Nếu khai chiến trên diện rộng, cho dù Viêm Môn của chúng ta bị hủy diệt thì Hồn Điện các ngươi cũng chịu thiệt hại vô cùng. Mà xem ra, Hồn tộc cũng không nỡ hứng chịu tổn thất như vậy…!”

Hồn Điện không muốn khai chiến toàn bộ như vậy nên mới đưa ra việc chiến đấu giữa cao tầng của hai bên. Chiến đấu này tuy không có quy mô lớn nhưng sức ảnh hưởng không hề kém hơn việc khai chiến toàn bộ. Dù sao bọn họ cũng đại biểu cho trận doanh của chính mình. Nếu bên nào thua trận thì sau này sẽ luôn kém hơn đối phương một bậc.

“Một trong hai cách, tùy ngươi lựa chọn!” Điện chủ Hồn Điện thản nhiên nói.

“Đương nhiên là toàn viên chiến đấu rồi!” Tiêu Long khẽ cười nói.

Viêm Môn cũng không phải chỉ có mười cái Đấu Thánh, tính luôn tử nghiên cùng Lam Nguyệt là mười hai cái Đấu Thánh, cộng thêm sắp xuất quan Thải Lân là mười ba cái.

Còn có một cái cửu tinh đấu thánh đỉnh phong Tiêu Huyền còn chưa ra mặt đây. Cho dù có nhận thiệt hại nặng nề Viêm Môn cũng có thể an toàn vượt qua được. Cho nên Tiêu Long mới không chút do dự lựa chọn toàn viên chiến đấu.

“Cuồng vọng tự đại.” Hồn Diệt Sinh cười lạnh nói.

Tiêu Long lựa chọn toàn viên chiến Đấu khiến cho Hồn Diệt Sinh có chút bất ngờ, bất quá hắn cũng không sợ phải cùng Viêm Môn toàn viên chiến đấu.

Tiêu Long hành vi trong mắt hắn chính là tự đại cuồng vọng, Hồn Tộc lực lượng cũng không phải yếu đuối như vậy, vì trận chiến này, Hồn Tộc xuất động không ít cường giả, còn có Hư Vô Thôn Viêm.

Có Hư Vô Thôn Viêm ở chỗ này, toàn viên chiến đấu đối với Hồn Tộc là có lợi thế hơn.

Lần này Viêm Môn nhất định sẽ bị tiêu diệt.

“Còn đợi gì nữa, chiến đi!”

Trong tay Hỏa Phượng Kiếm chĩa về phía trước, Tiêu Long quát lên một tiếng.

Ngay lập tức Viêm Môn tất cả cường giả đấu khí trong người đồng loạt bạo phát, xung quanh không gian cũng vì vậy mà không ngừng biến dạng, kinh khủng uy áp giáng lâm toàn bộ dãy núi này.

Kinh khủng khí thế để cho quan chiến người không khỏi cảm thấy áp lực như núi, nhanh chóng lùi về phía sau.

“Tiêu diệt Viêm Môn!!” Hồn Diệt Sinh quát lớn.

Ngay lập tức tất cả Hồn Điện cường giả đều không chịu thua kém xông lên.

Hồn Diệt Sinh thì bị Tuyết Nữ chặn lại, Tiêu Long cùng với Hư Vô Thôn Viêm giao chiến.

Viêm Môn thực lực yếu nhất cũng là tam tinh đấu thánh, mỗi người đều có riêng phần mình đối thủ.

Một cỗ hắc mang phóng lên thiên khung, hắc hỏa đầy trời. Đồng thời một cỗ hấp lực quỷ dị bất chợt thổi quét ra với khí thế phô thiên cái địa. Theo đó, hỏa diễm đang tràn ngập trong không gian.

“Ào…Ào!”

Thời điểm hắc mang lóe lên từ phía xa xa kia, mọi người liền đột nhiên trở nên kinh hãi khi nhìn thấy vô tận hắc viêm tràn ra từ bên trong hư vô, cuối cùng phô thiên cái địa khuếch tán, bao trùm cả vùng trời. Trong nháy mắt, thiên địa trở nên tối tăm, mịt mù.

“Đây chính là Hư Vô Thôn Viêm a.” Tiêu Long nhìn xem trong hư không trào ra hắc viêm, không khỏi lẩm bẩm một tiếng.

Hắc viêm che khuất bầu trời, cả một mảnh thiên địa cũng bị bao phủ ở trong đó. Mà dưới loại bao phủ này, mọi người đột nhiên cảm giác được đấu khí trong cơ thể đang dần dần xói mòn, giống như có thứ vô hình gì đó không ngừng cắn nuốt đấu khí trong cơ thể bọn họ. Phát hiện này lập tức khiến cho vô số người hoảng sợ…

“Hối hận rồi đi, đây chính là Hư Vô đại nhân lực lượng, bây giờ thì hối hận rồi đi.” Hồn Diệt Sinh cười lạnh nói.

“Hối hận, không có a. Cũng không phải chỉ có các ngươi mới có chuẩn bị. Ngươi cho rằng biết được Hư Vô Thôn Viêm tồn tại chúng ta không nghĩ cách ứng phó a.” Tuyết Nữ khẽ cười nói.

Lúc này tại Viêm Thành bên trong, Tào Dĩnh, Đan Thần, Nạp Lan Yên Nhiên, Tiêu Ngọc cùng Hỏa Trĩ năm người tập trung một chỗ.

Đan Thần đứng tại trung tâm, bốn người khác phân biệt ngồi xếp bằng tại bốn phía Đan Thần.

“Hư Vô Thôn Viêm xuất hiện rồi a, Đan Thần tiểu muội muội, đến lúc ngươi ra tay rồi a.” nhìn xem bên ngoài Viêm Thành hắc viêm đầy trời, Tào Dĩnh cười nói.

“Không nên gọi ta là tiểu muội muội.” Đan Thần bất mãn nói.

Nghe vậy Tào Dĩnh chỉ cười cười không nói gì.

Từ khi trở thành Tiêu Long đệ tử, Đan Thần cũng trở nên phóng khoáng hơn một chút, cũng không có như trước nhút nhát như vậy.

“Đừng cãi nhau, chúng ta nên bắt đầu đi, nếu không lại bị hắn trách phạt.” Nạp Lan Yên Nhiên nói.

“Lần này nhờ cậy vào ngươi hết a, Đan Thần. Ngươi thôn phệ chi lực mặc dù so ra kém Hư Vô Thôn Viêm, nhưng ngươi có Hư Vô Quyết của phu quân, lại thêm bốn người chúng ta khởi động trận pháp trợ giúp, nhất định có thể giải quyết Hư Vô Thôn Viêm năng lực phiền toái.” Hỏa Trĩ nói.

“Được rồi, chúng ta cũng bắt đầu đi, chuẩn bị xong chưa Đan Thần.” Tiêu Ngọc nhìn Đan Thần nói.

“Đã sẵn sàng.” Đan Thần gật đầu.

Ngay sau đó Tiêu Ngọc, Hỏa Trĩ, Nạp Lan Yên Nhiên cùng Tào Dĩnh đồng loạt kết ra mấy đạo kỳ dị thủ ấn.

Bốn người đấu khí chấn động, mặt đất xuất hiện một cái kim sắc đồ án.

Tại trung tâm đồ án Đan Thần yên lặng vận chuyển Hư Vô Quyết. Một cổ vô hình thôn phệ chi lực trào ra, dung nhập vào trong pháp trận.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.