Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 245: Chương 245: Đan Hội bắt đầu




“Đông.”

Lúc đám người Tiêu Long đang nói chuyện, một tiếng chuông thanh thúy đột nhiên vang lên, tiếng chuông chậm rãi khuếch tán, ngay cả những tiếng ồn ào rung trời cũng bị áp chế.

Tiếng chuông vang lên, mảnh thiên địa này cũng trở nên yên tĩnh hơn nhiều, vô số ánh mắt nhìn lên thềm đá cao nhất của quảng trường, đó là nơi xuất hiện của cao tầng Đan Tháp.

Tiếng chuông vang lên không lâu, từng đợt âm thanh xé gió vang lên, không gian trên thềm đá hơi vặn vẹo, mười mấy đạo thân ảnh chậm rãi xuất hiện.

Ánh mắt Tiêu Long đảo qua hơn mười đạo nhân ảnh kia, sau đó liền dừng lại ở ba đạo nhân ảnh đứng giữa.

Trong ba người, có một người đã từng đến tham gia Mễ Đặc Nhĩ đấu giá hội, đó chính là hội trưởng Đan Tháp Huyền Không Tử.

Ở hai bên là hai người không hề cảm giác đến chút khí tức nào tồn tại, vị lão giả bên trái da tay có chút ngăm đen, khuôn mặt nghiêm nghị, hai mắt như điện.

Phía bên phải bất ngờ lại là một người đẹp mặc sườn xám, tuổi của nàng tuyệt đối không nhỏ hơn Huyền Không Tử nhưng dung mạo lại như xấp xỉ như mới ba mươi, thần sắc lạnh nhạt, mơ hồ có ý vị của năm tháng đọng lại.

Đây là lần đầu tiên Tiêu Long đều lần đầu nhìn thấy đan tháp tam cự đầu.

Ba người này vừa xuất hiện, quảng trường trở nên yên tĩnh hơn rất nhiều, vô số ánh mắt chứa đủ loại cảm xúc đều hội tụ trên người cả ba. Ba cự đầu của Đan Tháp, chưa nói tới Trung Châu mà ngay cả ở Đấu khí đại lục cũng là thanh danh hiển hách, ba người này đều tồn tại trong truyền thuyết. Hiện giờ họ đột nhiên lộ diện, khiến nhiều cảm thấy khó tin.

“ Ha ha, lão phu Huyền Không Tử, Đan Tháp hoan nghênh tất cả Luyện Dược Sư tới đây hôm nay, tiếp theo, nơi này là sân khấu cho mọi người thi triển thân thủ…” Huyền Không Tử chậm rãi nói, âm thanh ôn hòa, vang bên tai những người có mặt tại đây.

Toàn trường yên tĩnh không tiếng động, cho dù là con ngựa hoang bất kham nào, hạng người hung ác nào dưới tình huống này đều chỉ có thể thu liễm khí sự hung hăng của mình, không dám có chút chống đối, dù sao ba người trên thềm đá kia chính là những tượng đài đứng sừng sững trên đỉnh đại lục.

“ Chư vị vì đan hội mà lặn lội đường xa tới đây, lão phu cũng không lãng phí thời gian nữa. Ha ha, đan hội giống như mọi khi chia làm ba bước, thứ nhất…”

Đám người im lặng nghe Huyền Không Tử giới thiệu việc tuyển chọn của đan hội, cũng đại khái giống như lời Diệp Trọng nói, quy định như vậy, hiển nhiên là tiêu chuẩn chung của các kỳ đan hội.

“ Chỉ cần thông qua ba lần thử thách, người đứng đến cuối cùng sẽ trở thành quán quân của đan hội.”

Huyền Không Tử nhìn biển người bị hai chữ quán quân làm gợn sóng, không khỏi thản nhiên cười:

“ Quán quân không chỉ được nằm trong danh sách dự bị trở thành đầu sỏ của Đan tháp, mà còn có thể có được một phương pháp tu luyện linh hồn viễn cổ, sau này có thể đặt chân vào bát phẩm, thậm chí là cửu phẩm.”

Xôn xao!

Huyền không tử vừa nói xong, trong biển người vang lên tiếng ồ kinh thiên. Vô số ánh mắt của các luyện dược sư lúc này đều đỏ lên.

Bát phẩm? Cửu phẩm?

Những cấp bậc chỉ có trong truyền thuyết, cách họ như trời và đất, nhưng nếu có được cuốn phương pháp tu luyện linh hồn viễn cổ kia, khoảng cách này lập tức sẽ được kéo lại gần. Đối với tất cả các luyện dược sư mà nói, đây quả là lực hấp dẫn trí mạng.

Phần thưởng này đối với Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên đến nói cũng không có cái gì sức hấp dẫn.

Linh hồn tu luyện công pháp hiện tại Viêm Môn bên trong cũng có không ít, thấp cao đầu có mấy cuốn. Hắn chỉ quan tâm Tam Thiên Diễm Viêm Hỏa mà thôi.

Trên đài cao, Huyền Không Tử nhìn những ánh mắt đỏ ngầu phía dưới, mỉm cười, ngẩng đầu nhìn thoáng qua sắc trời, sau đó tay áo vẩy nhẹ, một cỗ dao động vô hình khuếch tán ra, trong hư không lại xuất hiện một tiếng chuông ngân nga.

“ Thời điểm đã tới, tất cả người dự thi từ ngũ phẩm trở lên mời vào cửa thứ nhất, “linh hồn ảo cảnh“. “

Ngón tay Huyền Không Tử chuyển hướng đến quảng trường khổng lồ, nơi đó, không gian màu xám đen vặn vẹo thành từng phiến thế giới kỳ dị xuất hiện rất nhiều ảo diệu.

“Ầm!”

Huyền Không Tử vừa dứt lời, dưới biển người, từng đạo thân ảnh chớp lên, ùn ùn xẹt qua bầu trời, sau đó đều nhảy vào mảnh không gian vặn vẹo kia.

“ Cố lên a, Tiểu Y Tiên. “

“ Sư Phụ yên tâm, ta sẽ không dễ như vậy liền thất bại. “ Tiểu Y Tiên cười nói.

Sau đó giống như nghĩ đến điều gì đó, Tiểu Y Tiên gương mặt hơi đỏ lên, sau đó ánh mắt liền trở nên kiên quyết, nhìn về phía Tiêu Long nói.

“ Sư Phụ, nếu như ta có thể đánh bại Tào Dĩnh, ngươi có thể đáp ứng ta một chuyện được không? “

Ngje vậy Tiêu Long hơi bất ngờ, bất quá nhìn xem Tiểu Y Tiên cái kia kiên quyết ánh mắt, Tiêu Long gật đầu mỉm cười nói: “ Có thể a, ai biểu ngươi là đệ tử ta đây. “

“ Cám ơn ngươi...Sư Phụ. “

Nói xong, Tiểu Long cùng Tiểu Y tiên hai người cũng chậm rãi bước ra.

“ Cố lên…!”

Nghe được thanh âm của Diệp Trọng đám người, Tiểu Y Tiên cùng Tiêu Long mỉm cười, sau đó bàn chân đạp mạnh, thân hình hóa thành một đạo hắc ảnh, không chút do dự lướt vào mảnh không gian màu xám.

Chỉ là ảo cảnh mà thôi, cũng không thể so với, tu luyện huyễn thuật Thanh Lân, đối với Huyễn Thuật hai người cũng có một chút kinh nghiệm.

Đan hội, long tranh hổ đấu, chính thức bắt đầu.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.