Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 19: Chương 19: Hắc Thiết Phiến




Cách Gia Mã Đế Quốc biên cảnh hơn mười ngày đơn là một cái băng tuyết chi địa.

Đây là một khu vực do băng tuyết bốn mùa bao phủ quanh năm, gọi là Băng Thiên Sơn Mạch.

Phía dưới Băng Thiên Sơn Mạch có tồn tại không ít bộ lạc lớn nhỏ. Ngoài ra còn tồn tại một tòa so với Ô Thản Thành còn muốn rộng lớn gấp đôi Băng Thiên Thành.

Băng Thiên Thành không thuộc về bất kỳ một cái Đế Quốc nào, bởi vì địa hình hiểm trở, khí hậu khắc nghiệt, lại nằm trong trung tâm Băng Thiên Sơn Mạch cho nên chiến hỏa cũng không có lan đến nơi này.

Thi thoảng cũng có không ít người của quốc gia khác đi đến nơi này thăm dò khảo sát, nhưng cũng không có làm loạn cái gì, bởi vì người tại nơi này đối với ngoại giới không có bao nhiêu quan tâm cũng không đụng tới lợi ích của người bên ngoài cho nên mới tồn tại đến bây giờ.

Mà Tiêu Long vừa vặn đi tới Băng Thiên Thành được một ngày, hiện đang tìm hiểu một số tin tức ở Băng Thiên Sơn Mạch.

Tại Băng Thiên Sơn Mạch bên trong, mạnh mẽ nhất là những bộ lạc xung quanh bên ngoài Băng Thiên Thành.

Nghe nói tộc trưởng của mỗi tộc đều là Đấu Vương Cường Giả, mỗi bộ tộc chiếm cứ một phần Băng Thiên Sơn Mạch bên ngoài phạm vi làm lãnh thổ.

Còn Băng Thiên Thành này xem như là nơi tụ tập thường xuyên của các tộc, mỗi ba năm sẽ do một bộ tộc tiếp quản, đảm bảo Băng Thiên Thành an toàn.

Băng Thiên Thành là nơi để giao dịch hàng hóa với bên ngoài, đối với Băng Thiên Sơn Mạch tới nói là có ý nghĩa rất lớn, cho nên dù có xung đột gì đi nữa thì cũng sẽ không làm ảnh hưởng đến Băng Thiên Thành, ở nơi này người xem như là không có nguy hiểm gì.

…..

Ở bên trong quán trọ, Tiêu Long nằm trên giường một mặt trầm tư.

Dựa theo Cổ Đặc đưa cho tình báo thì Băng Linh Hàn Tuyền nằm sâu bên trong Băng Thiên Sơn Mạch, bình thường rất ít người đi vào bên trong nơi nguy hiểm đó.

Bình thường tổ chức dong binh đi vào Băng Thiên Sơn Mạch bọn hắn cũng không dám đi sâu vào bên trong Băng Thiên Sơn Mạch, nơi đó mặc dù có nhiều tài nguyên nhưng cũng có nhiều nguy hiểm.

Nghe nói bên trong có tồn tại Lục Cấp Ma Thú.

Muốn đi vào bên trong Băng Thiên Sơn Mạch để tìm kiếm Băng Linh Hàn Tuyền là tạm thời không được.

Hơn nửa Cổ Đặc tên kia đưa cho hắn tin tức rất mơ hồ, lại không nói chính xác vị trí, như vậy thì tìm thế nào, thật đủ đau đầu.

Xoa đầu một cái, Tiêu Long quyết định không tiếp tục suy nghĩ nữa, liền nhắm mắt lại đi ngủ.

Có chuyện sáng mai thì tính tiếp.

…..

Qua ngày hôm sau, Tiêu Long rời khỏi quán trọ đi dạo quanh Băng Thiên Thành.

Hắn muốn thử vận may xem xung quanh nơi này có hay không tìm được Băng Linh Hàn Tuyền.

Đi dạo một vòng quanh đường phố, Tiêu Long nhìn thấy không ít đồ tốt.

Hiếm có băng hệ ma hạch cùng dược thảo, thậm chí là một ít Khoáng thạch, đều là Băng Thiên Sơn Mạch đặc sản. Cũng chỉ có Băng Thiên Sơn Mạch nơi này quanh năm bị băng tuyết bao phủ mới sinh ra được nhiều loại tài nguyên đặc biệt này.

Trên đường đi, Tiêu Long cũng chỉ ghé qua những quầy hàng có bán Ma Hạch cũng Thảo Dược mà thôi, còn những thứ khác hắn không có quá nhiều hứng thú.

Bất quá ngay tại hắn ghé qua một cái cửa hàng, có một thứ để cho Tiêu Long có chút hứng thú.

Đó là một tấm màu đen thiết bằng gỗ phiền nhìn qua có chút phổ thông, tuy nhiên bề ngoài được điêu khắc phức tạp ngân sắc hoa văn.

Có được cường đại linh hồn lực Tiêu Long cảm nhận được cái này hắc thiết phiến không tầm thường, bên trong nhất định có ẩn dấu bí mật.

“ Lão bản, cái này hắc thiết phiến giá bao nhiêu. “ Tiêu Long cầm lên Hắc Thiết Phiến nhìn xem lão bản hỏi.

Thấy vậy lão bản ngẩng đầu lên nhìn Tiêu Long một chút sau đó lại nhìn Hắc Thiết Phiến một chút, sắc mặt không thay đổi nói: “ Một vạn. “

“ Một vạn!! Một cái hắc thiết phiến một vạn kim tệ, ngươi tại sao không đi ăn cướp luôn đi. “ Tiêu Long khóe miệng co giật nói.

“ Tiên sinh là người bên ngoài tới cho nên không biết, cái này hắc thiết phiến bên trong có ẩn giấu huyền cơ, nếu như thành công tìm hiểu được bên trong bí mật, giá trị vượt xa một vạn kim tệ nhiều. “ lão bản trên gương mặt xuất hiện một cái công thức hóa mịn cười giải thích nói.

“ Bên trong cũng không nhất định là cất giấu bí mật đúng không. Lỡ như ta mở ra được nhưng bên trong là vô dụng đồ vật hoặc thậm chí là không có gì, như vậy ta không phải tốn không một vạn kim tệ rồi sao? Năm ngàn kim tệ, ta thấy giá này hợp lý hơn. “ Tiêu Long cười nói.

Xem ra cái này lão bản cũng là có chút ánh mắt khi nhìn ra hắc thiết phiến chỗ không tầm thường, nhưng Tiêu Long cũng không dễ bị chém như vậy.

“ Cái này… năm ngàn kim tệ thì quá ít, ít nhất cũng phải là chín ngàn kim tệ. “ Lão Bản lắc đầu nói.

“ Bảy ngàn kim tệ, nếu không thì khỏi bàn nữa. “ Tiêu Long nói.

“ Được rồi bảy ngàn thì bảy ngàn đi. “ Lão bản bất đắc dĩ gật đầu, bất quá trong lòng vẫn rất vui vẻ.

“ Thành giao!! “ Tiêu Long cười nói.

Cái này hắc thiết phiến giá cũng chỉ có năm ngàn kim tệ mà thôi, là do lão bản thấy Tiêu Long là bên ngoài người tới cho nên muốn chặt tiền hắn một phen, mặc dù không như ý muốn nhưng vẫn lời hơn hai ngàn kim tệ.

Sau đó Tiêu Long lại dùng một ngàn kim tệ mua thêm một viên đá nhỏ màu đen rồi rời khỏi cửa hàng quay về quán trọ.

Hôm nay hắn xem như là kiếm lời lớn, bây giờ hắn muốn nhanh chóng trở về để tìm hiểu xem bên trong hắc thiết phiến cùng tảng đá bí mật.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.