“ Đây chính là Đan giới sao? “Tiểu Y Tiên đưa mắt nhìn xung quanh, có thể thấy được cả dãy núi phía xa, liền khẽ cau mày, thấp giọng tự lẩm bẩm.
“ Năng lượng ở nơi này vừa dồi dào, lại có một phần cuồng bạo. Chẳng trách Đan giới ngày càng suy bại.” Tiêu Long thầm nghĩ.
“ Mở một không gian riêng phải cần đến lực lượng thông thiên như Đấu Thánh. Nhưng mặc dù có mở thành công, nếu không giữ gìn thì nó cũng sớm bị suy bại mà thôi.”
Trầm ngâm một lát, Tiêu Long bỏ qua khúc mắc trong đầu, bàn tay vung lên, một tấm da dê hiện ra. Đây chính là danh sách dược liệu mà lúc trước lão giả cưỡi rùa đã đưa cho khi hắn. Phải tập hợp đầy đủ tất cả những dược liệu ghi trong đó mới được tính là thuận lợi thông qua lần tuyển chọn này.
“ Chiêu này của Đan tháp thật không tồi. Lợi dụng những người dự thi để kiếm dược liệu cho mình, quá khôn khéo a.” Tiêu Long cười nói.
Trên tấm da dê ghi lại thiên tài địa bảo cũng không nhiều lắm, vẻn vẹn chỉ có ba loại mà thôi. Nhưng chỉ có ba loại này thôi cũng đủ làm cho Tiêu Long một phen đau đầu váng óc.
“ Chúng ta cũng xuất phát thôi, Sư Phụ. “ Tiểu Y Tiên nhìn Tiêu Long nói.
“ Ùm. “
Tiêu Long gật đầu.
Sau đó hai người liền hướng về một đạp phương hướng đạp không mà đi.
Tại trên đường đi, hai người nhìn thấy không ít luyện dược sư cùng ma thú đánh nhau, đương nhiên cũng có luyện dược sư đánh nhau đê tranh cướp dược liệu.
Một số ít bị đánh bại luyện dược sư, không gian phát sinh vặn vẹo, biến mất khỏi chỗ, bị đưa ra khỏi đan giới.
Xem ra là bọn hắn đã vận dụng đá không gian để rời khỏi đan giới.
Mục tiêu đầu tiên của Tiêu Long là Vạn Dược Sơn Mạch, vùng núi này là một trong ba điểm đỏ nằm trên Bản đồ, không biết những dược liệu hắn cần ở nơi này hay không, nhưng bất kể thế nào, hắn đều phải đến xem một lần.
Mục đích của hắn là đi đánh cướp mấy đầu ma thú bên trong tích lũy dược liệu, tốt như vậy cơ hội, tại sao có thể không làm đâu.
Đan giới hơi nhỏ lại vì nguyên nhân dần dần suy vong, bởi thế nó chỉ còn không đến một phần ba lãnh thổ, nhưng chớ xem thường những thiên tài địa bảo nằm trên một phần ba lãnh thổ này, trên đại lục chỉ sợ không có thể lực nào là không động tâm với chúng.
Có lãnh thổ như vậy mới có những kho dược liệu quý báu dùng mãi không hết, từ đó thấy được dược liệu trong Đan giới phong phú như thế nào.
Dùng tốc độ của Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên, đi hết Đan giới cũng chỉ cần một ngày một đêm là cùng, cho nên lúc xế chiều Tiêu Viêm đã tới phụ cận của điểm đỏ trên Bản đồ.
Trên đường, hai người gặp không ít người dự thi, những người kia phần lớn khi nhìn thấy Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên đều tránh ra xa, hiển nhiên là sợ hai người bất ngờ ra tay, loại việc này ở Đan giới cũng không hiếm thấy, dù sao mọi người ở đây đều là đối thủ cạnh tranh, cứ thiếu một người thì phần thắng của mình lại càng lớn, vì vậy đối với những người khác, ai cũng mang tâm tư đề phòng cẩn thận
Đối với những kẻ tránh đi này, Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên cũng không quá để ý, chỉ cần không chủ động tìm chết, hai người mới sẽ lười quản bọn hắn.
“ Bên trong Vạn Dược Sơn Mạch này ma thú rất nhiều, mà chỉ huy những ma thú này là một đầu Thất Giai đỉnh phong, thậm chí có không ít sắp đột phá Bát Giai tuyệt thế hung thú, hung thú này đem tất cả thiên tài địa bảo trong sơn mạch dời về động phủ của nó, mục tiêu của chúng ta chính là đem tất cả thiên tài địa bảo cướp lấy. “
Tiêu Long nhìn Tiểu Y Tiên nói.
“ Chưa đến bát giai? Vậy thì không đáng lo, cho dù có là bát giai ma thú cũng không thể uy tạo hiếp gì cho chúng ta.” Tiểu Y Tiên gật đầu nói.
Vạn Dược Sơn Mạch, chỉ nghe tên thôi cũng biết dãy núi này không phải bình thường, mà Tiêu Long lần đầu nhìn thấy dãy núi nguy nga này, cũng có chút ít thất thần, bởi vì hắn phát hiện, năng lượng ở dãy núi này quá mức nồng đậm.
Dãy núi uốn lượn như Cự Long, vụ khí lơ lửng giữa không trung hiển nhiên không phải do thiên nhiên hình thành, mà đều do năng lượng nồng đậm tạo ra.
Sườn núi hiểm ác, ở trong đó không ngừng vang lên tiếng rống của dã thú, mà trong những tiếng rống này tràn đầy sự cuồng bạo.
Lúc này Tiêu Long cũng nhìn thấy ở ngoài dãy núi có một gò núi, có không ít trướng bồng dựng lên, không ít bóng người như ẩn như hiện.
Rất hiển nhiên những người này cũng là tham gia đan hội luyện dược sư, số lượng cũng không nhiều.
Tiêu Long cũng nhìn thấy hai bóng người quen thuộc.
Một cái là Tào Dĩnh, một bộ quần áo đen, duyên dáng ngồi trên một tảng đá, bàn tay trắng muốt vuốt ve vài sợi tóc, nhìn cực kỳ lười biếng, làm cho xung quang có không ít ánh mắt nóng cháy nhìn sang, nữ nhân này dù đi đến đâu cũng là hại nước hại dân.
Một người khác chính là lúc trước đối với Tiêu Long lộ ra địch ý thanh niên, hình như tên là cái gì Tống Thanh.
“ Sư Phụ, phía dưới có người, có lẽ bọn hắn cũng đỉnh xông vào bên trong Vạn Dược Sơn Mạch. “ Tiểu Y Tiên nhìn về phía dưới đám người nói.
“ Không cần để ý bọn hắn, chúng ta cứ trước đi vào bên trong là được. “ Tiêu Long nói.
Nghe vậy Tiểu Y Tiên gật đầu.
Sau đó hai người bay sâu vào trong ngọn núi phía trước.
Mà Tiêu Long cùng Tiểu Y Tiên hai người hành vi cũng khiến cho không ít người kinh ngạc.
“ Có người xông vào trong núi sâu! “
“ Đáng ghét, mau đuổi theo, tuyệt đối không nên để bọn hắn lấy hết Dược Liệu. “
Bởi vì không có đủ tình báo cùng thực lực cho nên bọn hắn mới chờ ở nơi này, không dám tự tiện hành động, nhưng bây giờ có người xông vào đê bọn hắn rất là lo lắng.
Một ít người nóng nảy liền bắt đầu xông vào bên trong.
“ Các vĩ hãy chờ đã! “
Ngay lúc này một đạo âm thanh vang lên.
Đám người quay đầu nhìn lại, chỉ thấy một thân ảnh trẻ tuổi đứng trên một tảng đá ở bên trên, đó là vị trưởng lão trẻ tuổi nhất của Đan tháp, Tống Thanh.