Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 240: Chương 240: Khảo Thí (6)




Bốp… bốp…

Lúc đám Đoán Hồn Châu quanh thân Tiêu Long rơi xuống đất, bên trong đại điện nhất thời rộ lên tiếng vỗ tay vang dội. Tiêu Long xuất thủ hai lần cũng đủ để bọn họ hiểu ra rằng Diệp gia được cứu rồi!

Trong tiếng vỗ tay vang lên liên hồi, khóe môi Tào Dĩnh cũng cong lên thành nụ cười yêu mị, ánh mắt mỹ miều mang theo sự cuồng nhiệt dừng lại trên người nam tử áo đỏ luôn có nụ cười tự tin trên mặt kia.

Mấy năm gần đây, người nàng xem là đối thủ trong giới Luyện dược sư chỉ có tiểu nha đầu Đan Thần của Đan gia mà thôi, hiện giờ có lẽ thêm một người trẻ tuổi tên là Tiêu Long nữa rồi.

Thịnh trưởng lão cười tủm tỉm nhìn Tiêu Long, nét mặt mang theo sự hoan hỷ khó giấu, 120 viên, so với Tào Dĩnh trước kia còn nhiều hơn ba mươi mốt viên! Vả lại, nhìn vẻ thong dong như vậy, rõ ràng hắn vẫn chưa dốc hết toàn lực mà chỉ dùng đủ lực để quá quan.

“ Rất tốt, rất tốt!! “

Thịnh trưởng lão cười, nói liên tiếp hai từ “rất tốt“. Đến đẳng cấp của lão, ham muốn đối với những thứ quyền thế gì đó trở nên nhạt đi rất nhiều. Giờ đây, chuyện làm lão thích nhất chính là nhìn thấy Đan Tháp ngày càng có nhiều Luyện dược sư trẻ tuổi mà cường đại. Bởi như vậy mới có thể đảm bảo cho Đan Tháp mãi mãi trường tồn.

“ Qua vòng thứ hai! Hạng nhất vẫn thuộc về Tiêu Long! Kế đến là Đan Hiên và Tào Hưu…”

Nghe được Thịnh trưởng lão tuyên bố, lúc này khuôn mặt Diệp Trọng cùng Tiểu Y Tiên trong khu vực của Diệp gia tràn đầy nét vui sướng. Biểu hiện từ đầu đến giờ của Tiêu Long đã nằm ngoài phán đoán của tất cả bọn họ. Lần khảo hạch Ngũ đại gia tộc này đã làm cho họ hiểu thế nào là “lực áp quần hùng“.

Giữa sân, lúc này Thịnh trưởng lão vuốt ve chòm râu, cười híp mắt nói:

“ Linh hồn lực là căn bản của Luyện dược sư, nhưng khảo hạch của chúng ta không chỉ có trắc nghiệm độ mạnh yếu của linh hồn mà còn phải qua một cửa, chính là công kích linh hồn! Dù sao nó cũng là thủ đoạn công kích chủ yếu của Luyện dược sư… Khảo hạch cuối cùng này rất đơn giản. Năm người các ngươi đi vào trong gian phòng này, dùng linh hồn công kích giao thủ với nhau. Người nào có thể trụ lại cuối cùng liền là người thắng cuộc! “

Nói xong Thịnh trưởng lão chỉ vào một gian phòng kín màu đỏ lớn chừng mười trượng đang đặt trong sân

Nghe thế năm người liền gật đầu, vừa muốn đi vào bên trong một tiếng cười thanh thúy như chuông gió vang lên trong đại điện, cắt đứt đi:

“ Thưa Thịnh trưởng lão, Tào gia muốn thay người, không biết có được hay không? “

Tất cả ánh mắt trong đại điện liền bị kéo về phía người đang chống đôi ngọc thủ lên bàn, thân nàng hơi nghiêng về phía trước, lộ ra những đường cong quyến rũ chết người, đó là Tào Dĩnh. Thịnh trưởng lão lúc này cũng hơi ngẩn người, đôi lông mày già chợt nhíu.

“ Hắc hắc, thưa Thịnh lão! Theo quy củ, gia tộc đạt quán quân lần trước có quyền thay người một lần. Xin ngài yên tâm, ta không có ý gì khác, chỉ là ngứa tay muốn thử một phen! Với lại ngài có thể phán Tào gia ta bỏ cuộc cũng được! Kết quả lần khảo thí thứ ba này không tính cho Tào gia, dù bị xếp hạng thấp nhất cũng được… Như vậy có được không? “

Cái miệng như hoa đào của Tào Dĩnh khẽ cười, nhẹ nhàng hỏi. Rõ ràng Tiêu Long mới chính là mục tiêu của nàng.

Tiểu Y Tiên hai mắt đầy địch ý nhìn xem Tào Dĩnh nữ nhân đáng ghét này.

Đến bước này rồi còn đi ra cản trợ, quả nhiên là đáng ghét, bất quá…

Nghĩ đến Tiêu Long thực lực, Tiểu Y Tiên như cười trên nỗi đau ánh mắt nhìn xem Tào Dĩnh.

Nếu không hiểu rõ Tiêu Long thực lực mà mù quáng khiêu chiến, Tào Dĩnh đây là tự chuốc lấy nhục.

Vì những lời của Tào Dĩnh, bên trong đại điện đột nhiên trở nên an tĩnh hơn nhiều. Từng ánh mắt đều đảo tới đảo lui nhưng chung quy vẫn tập trung vào nàng và Tiêu Long.

Xem tình huống hiện tại, tựa hồ vị Tào gia yêu nữ này quá kinh ngạc bởi những bất ngờ liên tiếp do Tiêu Long mang lại, nên khiến nàng không khỏi ngứa ngáy chân tay.

Bất quá nàng thật sự có thể giáo huấn Tiêu Long sao?

Đám người trong lòng nghi hoặc không thôi.

Tiêu Long biểu hiện thật sự quá kinh người, lấy Tiêu Long áp đảo thành tích như vậy, tại nơi này có mấy người có thể so được với hắn.

Thịnh trưởng lão khẽ cau mày, sắc mặt cũng tỏ ra bất đắc dĩ. Lão biết, Tào Dĩnh thoạt nhìn bề ngoài luôn ra vẻ tươi cười nhưng trong lòng lại vô cùng lãnh ngạo. Sở dĩ nàng ta muốn xuất tràng, có lẽ quả thật đã hơi ngứa tay nhưng ý đồ chân chính lại là triệt tiêu nhuệ khí của Tiêu Long.

Trầm ngâm một lát, Thịnh trưởng lão chuyển hướng nhìn Tiêu Long. Đối với việc này, lão cũng không biết phải làm sao.

Thiên phú của Tiêu Long xác thật rất mạnh, nhưng nếu có thể áp chế nhuệ khí của hắn, ít nhiều gì cũng không phải là chuyện xấu, nhưng đây là ở trường hợp bình thường, bất quá hắn dù sao cũng là đấu thánh a, làm như vậy e là sẽ khiến hắn cảm thấy bất mãn.

Ánh mắt toàn trường hội tụ trên người Tiêu Long, chính là đang đợi hắn quyết định.

Tiêu Long chú mục nhìn Tào Dĩnh vẫn đang mỉm cười. Một lát sau, hắn cũng mỉm cười nói:

“ Nếu Tào Dĩnh tiểu thư đã nói như vậy, nếu ta không phụng bồi vui đùa một phen thì quả thật không có phong độ rồi! “

Hắn quyết định rồi, mình phải giáo huấn nữ nhân này một phen.

Nghe Tiêu Long nói vậy, trên gương mặt linh xảo xinh đẹp của Tào Dĩnh xuất hiện tiếu ý động lòng người. Nàng che miệng cười nói:

“ Tiêu Long tiên sinh đã nói vậy…”

Tiếng nói vừa dứt, ngọc thủ Tào Dĩnh vỗ nhẹ mặt bàn, thân hình tựa như hồ điệp xuyên hoa phiêu phiêu bay ra, sau đó nhẹ nhàng dừng ở trong sân, mắt đẹp chuyển hướng Tào Hưu, nhẹ giọng nói:

“ Tào Hưu đại ca, để cho ta tới chơi đùa một chút đi! “

Tào Hưu không biết làm sao đành phải gật đầu cười khổ. Địa vị Tào Dĩnh tại Tào gia cực cao, cho dù ngay cả tộc trưởng cũng phải cực kỳ coi trọng lời nói của nàng. Hơn nữa hắn đã xác định, chuyến đi này mọi lập trường của Tào gia đều do Tào Dĩnh làm chủ, bất kỳ lời nào của nàng cũng là mệnh lệnh phải tuyệt đối chấp hành.

Bởi vậy, tuy biết hành động này của Tào Dĩnh là bốc đồng, nhưng hắn chỉ có thể chậm rãi cười khổ rời khỏi sân, trở về khu vực Tào gia.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.