Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 261: Chương 261: Nhiều người mong đợi




Bát phẩm đan dược, phân chia cấp bậc rất nghiêm khắc, phẩm chất cũng không thể dùng mắt thường để nhận biết, mà phải lấy màu sắc Đan Lôi để nhận biết phẩm chất!

Đan dược phẩm chất càng cao, tại lúc thành hình sẽ dẫn động càng nhiều màu sắc Đan Lôi, nghe nói, nếu có thể dẫn động cửu sắc Đan Lôi, như vậy liền nói rõ, đan dược đã có được tạo hóa lực, tiến vào cửu phẩm! Loại đan dược bực này, chỉ sợ xưng là Thần Đan cũng không đủ.

Mà Đan Thần có thể dẫn động nhị sắc Lôi Vân, cũng đã nói rõ rằng, nàng thành công luyện chế ra bát phẩm đan dược, nhưng chỉ là nhị sắc Đan Lôi bát phẩm đan dược!

Phía chân trời mênh mông, cuồn cuộn nhị sắc Lôi Vân chiếm cứ thiên không, một luồng Lôi uy mênh mông trong đó tràn ngập mà ra, Đan Lôi đưa tới cửa những người khác, so với nhị sắc Đan Lôi có vẻ hết sức tầm thường!

Nhìn nhị sắc Lôi Vân kia, đám người mới luyện ra được thất phẩm đan dược khóe miệng cũng ngập ngừng, tràn ngập cay đắng, nhị sắc Đan lôi vừa xuất hiện, đã triệt để đem bọn họ đè xuống dưới chân!

Trên thềm đá, Đan Thần lau đi vết máu ở khóe miệng, hai gò má trên mặt tái nhợt, nhìn lên nhị sắc Lôi Vân trên bầu trời, khóe miệng hiện lên chút tươi cười, có chút gian nan đứng dậy, thân hình nhỏ gầy xinh xắn lại làm các cường giả Đấu Tôn không dám có chút khinh thường.

Mặc kê hôm nay kết quả có như thế nào, danh tiếng Đan gia, sẽ bởi vì tiểu nha đầu này, triệt để vang danh Trung Châu!

“Khanh khách, Đan Thần muội muội, mấy năm nay ngươi quả nhiên tiến bộ rất nhiều, bất quá muốn ta nhận thua, cũng không đơn giản vậy đâu…”

Ngay khi trên khuôn mặt của Đan Thần hiện lên nét tươi cười thì phía xa xa, một tiếng cười duyên đột nhiên truyền đến, nàng quay đầu lại, lại là nhìn thấy Tào Dĩnh từ từ đứng dậy, xem ra xinh đẹp động lòng người. Khuôn mặt giờ phút này cũng là có một màu tái nhợt che khuất đi, nhưng dù vậy, vẻ diễm lê trên gương mặt tươi cười, vẫn là như trước rất quyến rũ.

Luyện đan, trong long Tào Dĩnh cũng là đồng dạng kiêu ngạo, cũng không phải nói suông, nhiều năm tại Đan Tháp khổ tu, hôm nay, triệt để biểu hiện ra trước ánh mắt chăm chú của hàng vạn người!

Trên gương mặt Tào Dĩnh hiện lên một chút kiêu ngạo, ngọc thủ đột nhiên kết động Thủ Ấn, chợt quát nhẹ một tiếng: “Lên“.

Tiếng quát hạ xuống, một cột sáng cự đại tại bên trong dược đỉnh trước mặt Tào Dĩnh dữ dội lướt ra, bay thẳng đến chân trời!

Cột sáng dữ dội lướt đi, trên thiên không mây mù nhanh chóng ngưng tụ, sau đó dưới vô số ánh mắt rung động, hiện ra hai loại màu sắc, nhưng nếu là người có ánh mắt sắc bén, hẳn là có thể nhìn ra, tại bên dưới sắc xanh lam, ngân luợng vẫn còn pha trộn một tia lãnh đạm hồng sắc!

“Lại là một quả bát phẩm đan dược!”

Toàn bộ quảng trường giờ khắc này triệt để sôi trào lên, vô số người ánh mắt đỏ bừng nhìn lên màu sắc Lôi Vân sáng như ngọc trên bầu trời, kích đông mênh mông trong lòng, máu trong người, chốc lát đã sôi trào hẳn lên!

Thế này, mới là đan hội chân chính!

Lúc này vẫn đang ở phía xa xa trên thềm đá ngồi xếp bằng ăn mặc bạch y Tiểu Y Tiên rốt cuộc cũng chậm rãi đứng dậy.

Khoảnh khắc thân thể Tiểu Y Tiên đứng lên, trên sân rộng, vô số ánh mắt nóng bỏng di động gần như là thuấn di qua, đột nhiên dừng lại trên thân thể của nàng.

Trên đài cao, đám người Huyền Không Tử không nhịn được đem ánh mắt hội tụ tại đạo thân ảnh bạch y thiếu nữ phía trên bầu trời đầy mây đen!

“ Đấu thánh đệ tử, quả nhiên không tầm thường. “ Huyền Không Tử cảm thán.

Dưới vô số ánh mắt nhìn chăm chú, Tiêu Viêm chậm rãi đứng dậy, trên bầu trời Lôi Đình nổ vang, ngẫu nhiên thiểm điện xẹt qua thiên không, mang theo cường quang chiếu xạ lên khuôn mặt trẻ tuổi kia, nhìn lại có vẻ hết sức bình tĩnh.

Nhìn Tiểu Y Tiên đứng lên, đám người Tào Dĩnh, Đan Thần, cũng đều dời ánh mắt từ Lôi Vân phía cao trên bầu trời xuống dưới, ngừng lại phía trên thân thể Tiểu Y Tiên.

Tào Dĩnh ánh mắt đầy mong đợi nhìn đạo bạch y thân ảnh kia, trong nội tâm nàng rất rõ ràng, Tiểu Y Tiên tại thiên phú luyện đan, so với nàng cũng không thua kém bao nhiêu, đây là chỗ kiêu ngạo của nàng trong những năm qua, nàng đánh giá bực này đối với một nữ tử cũng tầm tuổi nàng, có thể nhìn ra nàng rất xem trọng Tiểu Y Tiên.

Xem như là ngang hàng đối thủ!

Nàng có thể thua cho Tiêu Long, nhưng tuyệt đối sẽ không để thua cho để tử của hắn.

Hai má Đan thần tái nhợt, con ngươi cũng đồng dạng bỗng dừng lại trên người Tiểu Y Tiên, nàng cùng Tiểu Y Tiên đúng là có gặp mặt qua mấy lần.

Nhưng nàng lại chưa từng đoán được, từ đầu đến cuối đứng tại hầu bên cạnh nam nhân kia như người hầu một dạng thiếu thật sự lại có thể có năng lực một đường đi đến nơi đây.

Đan Thần cũng không biết Tiểu Y Tiên là Tiêu Long đệ tử, nhưng lúc này nàng hoàn toàn có thể đoán được, Tiểu Y Tiên luyện đan trình độ không hề thua kém nàng.

Ban đầu khi đối phương tuyên bố muốn nhận nàng làm đệ tử lúc, nàng còn cho rằng đối phương nói đùa, bây giờ giống như là đối phương thật là có bản lĩnh.

Nàng đối với Tiểu Y Tiên cũng mang không nhỏ mong đợi.

Đối với vô số đạo ánh mắt riêng rẽ không đồng nhất đang nhìn chăm chú, Tiểu Y Tiên vẫn như không nghe thấy, sắc mặt bình tĩnh, hai mắt chăm chú nhìn bên trong dược đỉnh, một lát sau, hít sâu một hơi, chợt tay áo vung mạnh lên!

“Đang!” Theo sự huy động của tay áo Tiểu Y Tiên, nắp đỉnh của Vạn Thú Đỉnh, nhất thời nhấc mở ra, năng luợng dao động kinh thiên, từ trong dược đỉnh thổi quét mà ra, chợt hung hăng đụng vào dược đỉnh trên vách đá, phát ra tiếng động đinh tai nhức óc.

Tuy nói có dược đỉnh ngăn trở, nhưng vẫn có một phần năng lượng khuếch tán mà ra, tới gần Tiểu Y Tiên trên bãi đá, loại năng lượng này trực tiếp dao động, “thình thịnh” một tiếng bạo liệt nổ tung, bắn ra tràn đầy mảnh Thiên thạch.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.