Hồn Giới…
“Vậy là Tiêu Long đã rời khỏi Thiên Mộ rồi sao?” một vị thân thể mặc áo bào xám, tản ra nho nhã khí chất trung niên nam nhân nhàn nhạt hỏi.
Người này chính là Hồn Tộc tộc trưởng, Hồn Thiên Đế.
“Đúng vậy, khi hắn vừa trở về, tin tức liền truyền ra.” Hồn Diệt Sinh cung kính nói.
“Nếu đã từ Thiên Mộ đi ra, như vậy hắn đã gặp Tiêu Huyền. Tuổi còn trẻ liền có đấu thánh thực lực, người này tuyệt đối không thể lưu.” Hồn Thiên Đế nhàn nhạt nói, ngữ khí không chút giao động.
“Bất quá tộc trưởng, chúng ta khả năng lớn là đánh giá thấp Tiêu Long thực lực. Cũng giống như Viêm Môn lúc trước, chúng ta cho rằng ngoài trừ Tiêu Long ra thì không có gì đáng ngại, nhưng ai biết lại nhảy ra một đám đấu thánh.” Hồn Diệt Sinh nói, nghĩ đến lúc đó Tuyết Nữ ra tay tình huống hắn vẫn còn sợ không thôi.
Nghe vậy Hồn Thiên Đế trầm tư một chút liền nói:
“Nếu như Tiêu Long cũng có Dị Hỏa, vậy thì để cho Hư Vô Thôn Viêm đi giúp các ngươi, ta sẽ phái trong tộc một số cường giả theo giúp các ngươi. Về phần Viễn Cổ Bát Tộc những tộc khác ngươi không cần lo lắng, ta sẽ giải quyết. Lần này nhất định phải đem Tiêu Long cho diệt trừ.”
Theo hắn đoán, thực lực của Tiêu Long tuyệt đối không dưới ngũ tinh Đấu Thánh, lần này để cho Hư Vô Thôn Viêm cái này cửu tinh đấu thánh ra mặt, có thể thấy được Hồn Thiên Đế muốn diệt trừ Tiêu Long quyết tâm.
Về phần những tộc khác có lên tiếng đi nữa thì thế nào, chỉ cần sau khi giết được Tiêu Long, lại làm ra một ít hứa hẹn là được.
Nếu không, những tộc khác còn dám cùng hồn tộc khai chiến sao?
Hồn Thiên Đế hắn vì Đà Xá Cổ Đế truyền thừa, mưu đồ ngàn năm, tuyệt đối không thể để cho một cái tiêu tộc hậu nhân phá hoại.
Nhân cơ hội này, hắn cũng muốn đem Đá Xà Cổ Đế Ngọc đoạt tới.
“Vâng.”
…..
Trong mười ngày Tiêu Long trở lại, sự tranh đấu giữa Viêm Môn và Hồn Điện đột nhiên giảm bớt một cách quỷ dị. Dường như cả hai bên đều thu liễm lại, không tiếp tục chủ động ra tay mà chỉ ở yên tại địa bàn của mình, hơn nữa, vẫn duy trì sự đề phòng và cảnh giác ở mức cao nhất.
Tình trạng quỷ dị đó khiến cho không ít các thế lực khác ở Trung Châu phát hiện ra có điều gì đó không đúng. Vô số ánh mắt từ bốn phương tám hướng lại tập trung về phía Viêm Môn và Hồn Điện. Một số người nhạy bén âm thầm phát hiện ra mạch nước ngầm đang bắt đầu chuyển động.
Mấy năm nay, tuy rằng Viêm Môn và Hồn Điện giao chiến với nhau rất kịch liệt nhưng lại chưa từng có cường giả đỉnh phong đối chiến. Bởi vì ai cũng biết, một khi có cường giả đỉnh phong ra tay, vậy thì trên cơ bản, đây sẽ là tượng trưng cho trận chiến cuối cùng của hai thế lực, và cũng đưa ra kết quả cuối cùng giữa Viêm Môn và Hồn Điện.
Nếu Viêm Môn thắng vậy thì ngôi vị bá chủ của Trung Châu sẽ thay đổi. Nếu Viêm Môn bại, vậy thì về sau sẽ yếu thế hơn khi đối mặt với Hồn Điện. Ngoài mặt, chuyện này dường như không phải vấn đề lớn, nhưng thực chất, nó lại ảnh hưởng cực kỳ khổng lồ với toàn bộ Viêm Môn.
Hiện giờ, mỗi thành viên của Viêm Môn đều lấy việc liên minh có thể chống lại Hồn Điện mà cảm thấy kiêu ngạo. Dù sao những năm gần đây, cũng chỉ có một mình Viêm Môn có thể tranh đấu với Hồn Điện mà thôi. Nếu có một ngày, kiêu ngạo của bọn họ biến mất, vậy không khác gì mất đi một loại tín ngưỡng tinh thần. Đối với một thế lực lớn như Viêm Môn, đây chính là vấn đề cực kỳ nghiêm trọng.
Trong khi ở bên ngoài đang ồn ào suy đoán về hành vi của Viêm Môn và Hồn Điện thì Tiêu Long lại lại đóng cửa không ra, chỉ ở trong phòng bồi tiếp chúng nữ nhàn nhà trôi qua cá ướp muối sinh hoạt.
Nằm trên giường Tiêu Long hưởng thụ trái ôm ấp phải mỹ nữ nhân sinh bên thắng tư vi.
Bên phải là Tiêu Ngọc, bên trái là Tiểu Y Tiên.
Tiêu Ngọc thì không cần nói, nàng đối với Tiêu Long đã có tình ý, chỉ là bình thường không có biểu hiện ra mà thôi. Có Tiêu Huyền vị này tổ tiên thuận nước đẩy thuyền, hai người thuận lợi đột phá tầng ngăn cách kia.
Tiểu Y Tiên thì càng dễ hơn, nếu như không phải là vì cố kỵ hai người sư đồ thân phận, hai người bọn hắn đã sớm xác định quan hệ từ nhiều năm trước.
Ban đầu Tiêu Long vốn định đợi nàng thắng Tào Dĩnh yêu nữ kia rồi đột phá hai người quan hệ, nhưng không nghĩ đến hai nữ lại ngang tay, vất vả tạo cơ hội thế mà lại không còn.
Bất quá sau khi trở về ngày thứ ba, Tiêu Long cũng mặc kệ cái gì cơ hội hay không cơ hội, cùng Tiểu Y Tiên thổ lộ, hai người cứ như vậy tiến tới.
Sư đồ quan hệ, rất kích thích!
Cũng không phải chỉ có Tiêu Ngọc cùng Tiểu Y Tiên rơi vào Tiêu Long độc thủ, còn có không ít người khác...
…..
Ăn mặc quần áo đàng hoàng, Tiêu Long đi ra bên ngoài.
Lúc này Tuyết Nữ đã đi tới chỗ này, trên tay còn có một tấm thiệp màu đỏ, mơ hồ có mùi vị huyết tinh nồng đậm.
“Hồn Điện rốt cuộc cũng không nhịn được rồi a.” Tiêu Long nhìn xem tấm thiệp cười khẽ nói.
“ Đây là Hồn Điện gửi chiến thư cho ngươi.” đem tấm thiệp đưa đến, Tuyết Nữ mỉm cười nói.
Tiêu Long mỉm cười, ngón tay bấm một cái, huyết sắc chiến thư trên tay Tuyết Nữ tự động bay lên, một cỗ huyết khí trào ra, một loạt ký tự tràn ngập khí huyết sắc bén xuất hiện giữa không trung.
“Viêm Môn Tiêi Long, ba ngày sau, bên ngoài Viêm Thành, một trận quyết sinh tử.”
“Lần này Hồn Tộc thật sự là nghiêm túc rồi, cũng không biết là ai sẽ ra mặt đây, nếu như có Hồn Thiên Đế cùng Hư Vô Thôn Viêm thì càng tốt, có thể cùng một lúc giải quyết tất cả bọn hắn.” Tiêu Long cười lạnh nói.
Hắn đối với ba ngày sau trận quyết chiến rất mong chờ.