Vạn Giới Xuyên Qua Từ Đấu Phá Bắt Đầu

Chương 193: Chương 193: Thiên kình sơn mạch




Xuân đi thu đến, một năm yên bình nhanh chóng trôi qua.

Một năm này Tiêu Long không rời khỏi Tiêu Gia, vẫn luôn ở trong Tiêu Gia trợ giúp những người khác tu luyện cùng tăng lên mình linh hồn lực.

Có Vẫn Lạc Tâm Viêm hắn không cần phải tu luyện, hắn bây giờ đã đạt đến đấu tôn, bình thường phương pháp tu luyện cũng không thể khiến hắn trở nên mạnh hơn nhanh được.

Trong một năm này hắn cũng chỉ vừa mới đạt đến Đấu Tôn đỉnh phong mà thôi.

Sau khi đến Trung Châu, hắn sẽ tìm cơ hội để đột phá sử dụng Phá Thánh Đan để đột phá Đấu Thánh.

Tiêu Gia quảng trường bên trong, một đầu cao hơn hai mươi mét cự thú đứng sừng sững ở bên trong, màu xanh như bầu trời con ngươi, toàn thân bị bao phủ bởi bạch sắc bóng loáng lớp vảy, ánh nắng mặt trời chiếu rọi xuống làm nó trở nên vô cùng chói mắt.

Xung quanh Tiêu Gia đều vây xung quanh nhìn xem đầu này to lớn long hệ ma thú không khỏi nghị luận sôi nổi.

Lúc này Tiêu Chiến đám người Tiêu Long nhóm người đi đến.

“ Tiếp xuống một đoạn thời gian, ta sẽ rời đi Gia Mã Đế Quốc tiến về Trung Châu, Tiêu Gia giao lại cho ngươi a, Tộc Trưởng. “ Tiêu Long nhìn Tiêu Chiến nói.

“ Yên tâm đi, Tiêu Long, trong tộc mọi việc cứ giao lại cho ta. Bất quá làm gì thì làm, ngươi cũng đừng có chết a, ngươi là Tiêu Gia hy vọng. “ Tiêu Chiến cười nói.

“ Ha ha, ta chỉ mới hai mươi mốt tuổi, còn chưa sống đủ lâu đây, làm sao có thể chết nhanh như vậy được. “ Tiêu Long cười nói.

Lấy Tiêu Gia hiện tại thực lực, lạ thêm Viêm Môn trợ giúp, ở tây bắc đại lục này cũng không có bao nhiêu uy hiếp. Hiện tại hắn cũng đã có thể an tâm đi tới Trung Châu.

Cùng Tiêu chiến dặn dò mấy câu, Tiêu Long liền cùng chúng nữ leo lên rồng trắng mắt xanh trên lưng.

Rống!!!

Ngay sau đó, Rồng trắng mắt xanh rống lên một tiếng, chở theo Tiêu Long, Tuyết Nữ, Tiểu Y Tiên, Mỹ Đỗ Toa Nữ Vương cùng Thanh Lân, Tử Nghiên sáu người, hai cánh vung lên, nhấc lên một trận cuồng phong, xẹt qua chân trời, hướng nơi xa bay đi.

Xa xa trên bầu trời, thân hình to lớn rồng trắng mắt xanh, phe phẩy song dực, một vòng nhàn nhạt trong suốt lồng ánh sáng từ Tiêu Long trên người lan tràn ra, đem chạm mặt tới cuồng phong, đều chống cự bên ngoài.

Rồng trắng mắt xanh trước tiên bay đến Vân Lam Tông đón Vân Vận, sau đó mới có thể xem là bắt đầu khởi hành.

“ Ca ca, chúng ta bây giờ sẽ đi nơi nào? “ Thanh Lân hưng phấn hỏi.

“ Muốn đi Trung Châu, đầu tiên phải tới một tòa thành thị tên là “Thiên Nhai Thành”, ở nơi đó, chúng ta có thể thông qua không gian trùng động mà tới Trung Châu.” Tiêu Long cười giải thích.

Đối với đám người ở nơi này, Không Gian Trùng động cũng không phải là cái gì xa lạ danh từ, bởi vì tại Tiêu Gia còn có một cái không gian trùng động đây.

Thiên Nhai Thành xa xôi nằm bên trong Thiên Kình sơn mạch, cách Hắc Giác Vực gần vạn dặm. Trong vòng một ngàn dặm này là tòa thành thị duy nhất đi thông với Trung Châu - “Không gian trùng động“. Chính vì thế sự phồn hoa như Thiên Nhai thành này cũng chỉ đếm được trên đầu ngón tay.

Lấy tốc độ của rồng trắng mắt xanh đầu này đấu tôn đỉnh phong cấp bậc ma thú, trong vòng nửa ngày liền đi tới thiên nhai thành.

Rồng trắng mắt xanh lướt qua bình nguyên, từ từ tiến vào bên trong dãy núi. Tầm mắt của đám người Tiêu Long chợt phát hiện những đại lộ từ bốn phương hiện ra. Trên những con đường lớn còn có thể thấy rất nhiều bóng người qua lại, thậm chí dù khoảng cách còn khá xa nhưng vẫn mơ hồ nghe thấy một ít âm thanh huyên náo truyền đến.

Phía trên bầu trời của dãy núi này, cũng không phải chỉ có nhóm người Tiêu Long cưỡi phi hành thú mà ngay tại thời điểm vừa mới tiến vào đã nghe thấy không ít tiếng động xé gió từ những phi hành thú kỳ dị. Ở cách đám người Tiêu Long không xa, bọn họ còn có thể nhìn rõ được không ít nhân ảnh đang ngồi trên phi hành thú.

Tiến vào sơn mạch về sau, nhìn lên bầu trời bên trong không ngừng bay qua các loại hình thù kỳ quái, bình thường không thấy nhiều Phi Hành Ma Thú, cũng có thể thấy được nơi này phồn hoa, coi như tại Hắc Giác Vực trên không, cũng rất ít gặp nhiều như vậy Phi Hành Ma Thú, tuy nhiên những ma thú này đại đa số đều là Nhất Giai hoặc là Nhị Giai Phi Hành Ma Thú, tam giai trở lên cũng rất ít gặp.

Bất quá dám dùng đấu tôn cấp bậc ma thú làm vật cưỡi thì cũng chỉ có Tiêu Long một nhóm này.

Tiêu Long bọn hắn cưỡi rồng trắng mắt xanh, cũng hấp dẫn rất nhiều ánh mắt, tuy nhiên bọn hắn nhìn không ra rồng trắng mắt xanh đến cùng là cái gì Ma Thú, nhưng nhìn rồng trắng mắt xanh cái kia uy vũ bất phàm bộ dáng, cũng có thể đoán ra ma thú này đẳng cấp sẽ không thấp.

Tiêu Long không có để ý người khác ánh mắt hâm mộ, cưỡi rồng trắng mắt xanh hướng phía sơn mạch chỗ sâu bay đi, chỉ chốc lát sau, một tòa khổng lồ Thành Trì hình dáng, liền xuất hiện ở Tiêu Long đám người trong ánh mắt, ngay tại rồng trắng mắt xanh bay tiến Thiên nhai thành thời điểm.

Một đạo bạch quang từ Thiên nhai thành bên trong bắn ra, hóa thành một vị ăn mặc áo giáp trung niên nhân, tên này ăn mặc áo giáp trung niên nhân sắc mặt có chút lãnh túc, phía sau một đối hai cánh đấu khí màu đỏ hơi chấn động lấy, liền như vậy thẳng tắp đứng ở trên trời hoàng hào phi hành lộ tuyến trước đó, trầm giọng nói: “ Các ngươi là lần đầu tiên đến Thiên nhai thành sao? Chẳng lẽ không biết là phía trên không trung thành thị, không cho phép phi hành thú tiến vào a? “

Phi hành lộ tuyến bị ngăn cản, rồng trắng mắt xanh, có chút không cao hứng một tiếng rống lên một tiếng, một cỗ thuộc về Đấu Tôn cấp bậc uy áp, trực tiếp ép hướng về phía ăn mặc áo giáp trung niên nhân đè ép.

Tại cái này kinh khủng uy áp dưới, ăn mặc áo giáp trung niên nhân sau lưng hai cánh đấu khí, kém chút duy trì không được, thật vất vả ổn định thân hình về sau, ngay cả vội có chút kinh hồn táng đảm đối Tiêu Long nói: “ Không biết vị tiền bối nào đại giá quang lâm, còn xin tiền bối thứ lỗi!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.